Gió thu nổi lên, trên ngọn cây, vài phiến lá ố vàng đang vùng vẫy đấu tranh, cuối cũng vẫn nhận mệnh rơi xuống, tựa như những chú bướm đập cánh theo gió, lần lượt rơi xuống bậc thang đá dưới tàng cây vàng úa. Đầu thu ý thơ ngay lúc này còn chưa kịp cho người thưởng thức, một giây sau, đã bị vô tình dẫm nát dưới chiếc giày da màu đen. “Ngày mốt tạp chí xuất bản rồi! Cái tên nghệ sĩ chụp trang bìa kia cố tình ngay lúc này dính scandal đồn ra ngoài, cái đồ cặn bã đáng đời hắn, nhưng dựa vào cái gì khiến em cũng xui xẻo theo? Thời gian ngắn như vậy biết tìm chủ đề gì thích hợp để thay trang bìa?” Phương Sĩ Thanh dùng đế giày nghiền nát lá rụng, nổi khùng rống vào điện thoại, “Tổng biên nói không được thì nhanh chóng mời người khác chụp lại, chụp lại cái rắm a, ổng cho là mời minh tinh tới là không cần xem lịch trình sao? Gọi đồ ăn bên ngoài là có liền sao? Hai ngày còn có thể gõ ra cái đầu quỷ! A a a a em hiện tại chỉ muốn chém chết cái tên cặn bã kia!” Đầu bên kia điện thoại Vương Tề…
Chương 55: Edogawa viên thụy
Viên Tiên Sinh Luôn Không VuiTác giả: Từ Từ Đồ ChiTruyện Đam MỹGió thu nổi lên, trên ngọn cây, vài phiến lá ố vàng đang vùng vẫy đấu tranh, cuối cũng vẫn nhận mệnh rơi xuống, tựa như những chú bướm đập cánh theo gió, lần lượt rơi xuống bậc thang đá dưới tàng cây vàng úa. Đầu thu ý thơ ngay lúc này còn chưa kịp cho người thưởng thức, một giây sau, đã bị vô tình dẫm nát dưới chiếc giày da màu đen. “Ngày mốt tạp chí xuất bản rồi! Cái tên nghệ sĩ chụp trang bìa kia cố tình ngay lúc này dính scandal đồn ra ngoài, cái đồ cặn bã đáng đời hắn, nhưng dựa vào cái gì khiến em cũng xui xẻo theo? Thời gian ngắn như vậy biết tìm chủ đề gì thích hợp để thay trang bìa?” Phương Sĩ Thanh dùng đế giày nghiền nát lá rụng, nổi khùng rống vào điện thoại, “Tổng biên nói không được thì nhanh chóng mời người khác chụp lại, chụp lại cái rắm a, ổng cho là mời minh tinh tới là không cần xem lịch trình sao? Gọi đồ ăn bên ngoài là có liền sao? Hai ngày còn có thể gõ ra cái đầu quỷ! A a a a em hiện tại chỉ muốn chém chết cái tên cặn bã kia!” Đầu bên kia điện thoại Vương Tề… Edogawa Viên ThụyViên Thụy chóng mặt đi theo Tomas, nếu như không phải bên cạnh cậu và Tomas có camera đi theo, chỉ sợ cậu sẽ không nhịn được nhào tới l**m mặt Tomas, thật sự là rất đẹp trai a, quá đẹp trai!!Tomas dẫn cậu vào một căn phòng trống trên lầu, từ trong tủ quần áo lấy ra một cái vali xách tay, nói: “Viên ca, anh cầm cái này, tuyệt đối không được buông tay.”Viên Thụy liền nghe lời nhận lấy, đôi mắt tiếp tục trông mong đi theo người ta.Tomas: “...”Hắn không nhịn được hỏi: “Anh cũng không hỏi em muốn đưa anh đi đâu làm gì sao?”Viên Thụy mặt xấu hổ: “Làm được, làm cái gì cũng được a.”Tomas: “...”Hai camera rối rít tỏ vẻ cảnh này thật sự làm cho người ta không thể nhìn thẳng a.Điện thoại Viên Thụy ở trong túi rung lên, cậu đổi tay cầm vali qua tay trói cùng Tomas, sau đó lấy điện thoại ra xem, là ảnh đế gọi tới, có chút buồn bực nhận.Ảnh đế nói: “Tiểu Viên, em ở đâu a?”Viên Thụy đang muốn nói thật thì Tomas dùng khẩu hình miệng nói với cậu: “Ở lầu 1.”Bị sắc đẹp tẩy não Viên Thụy ngoan ngoãn nói: “Em ở lầu 1.”Ảnh đế nói: “Vị trí cụ thể?”Viên Thụy dưới sự sai sử của Tomas, tiếp tục biên soạn nói dối: “Em đang ở chỗ mới bắt đầu trò chơi.”Ảnh đế: “Đừng có chạy lung tung a! Anh bây giờ qua đó tìm em! Ở đó chờ!”Y còn không quên dặn dò: “Nếu có ai khác tìm em, em tuyệt đối đừng đi theo, có nghe thấy không?”Viên Thụy: “... Nha.”Đây là muốn làm gì a?Cậu cúp điện thoại, thấy trên màn hình có tin weixin tới, mở ra xem.Trịnh Thu Dương: “Đề tài dự thi thiết kế anh nghĩ ra rồi, đã vẽ xong bản phác thảo, tối cho em xem.”Trịnh Thu Dương: “Anh cảm thấy có thể tiến hành.”Trịnh Thu Dương: “Em bắt đầu quay rồi?”Trịnh Thu Dương: “Cố lên
Edogawa Viên Thụy
Viên Thụy chóng mặt đi theo Tomas, nếu như không phải bên cạnh cậu và Tomas có camera đi theo, chỉ sợ cậu sẽ không nhịn được nhào tới l**m mặt Tomas, thật sự là rất đẹp trai a, quá đẹp trai!!
Tomas dẫn cậu vào một căn phòng trống trên lầu, từ trong tủ quần áo lấy ra một cái vali xách tay, nói: “Viên ca, anh cầm cái này, tuyệt đối không được buông tay.”
Viên Thụy liền nghe lời nhận lấy, đôi mắt tiếp tục trông mong đi theo người ta.
Tomas: “...”
Hắn không nhịn được hỏi: “Anh cũng không hỏi em muốn đưa anh đi đâu làm gì sao?”
Viên Thụy mặt xấu hổ: “Làm được, làm cái gì cũng được a.”
Tomas: “...”
Hai camera rối rít tỏ vẻ cảnh này thật sự làm cho người ta không thể nhìn thẳng a.
Điện thoại Viên Thụy ở trong túi rung lên, cậu đổi tay cầm vali qua tay trói cùng Tomas, sau đó lấy điện thoại ra xem, là ảnh đế gọi tới, có chút buồn bực nhận.
Ảnh đế nói: “Tiểu Viên, em ở đâu a?”
Viên Thụy đang muốn nói thật thì Tomas dùng khẩu hình miệng nói với cậu: “Ở lầu 1.”
Bị sắc đẹp tẩy não Viên Thụy ngoan ngoãn nói: “Em ở lầu 1.”
Ảnh đế nói: “Vị trí cụ thể?”
Viên Thụy dưới sự sai sử của Tomas, tiếp tục biên soạn nói dối: “Em đang ở chỗ mới bắt đầu trò chơi.”
Ảnh đế: “Đừng có chạy lung tung a! Anh bây giờ qua đó tìm em! Ở đó chờ!”
Y còn không quên dặn dò: “Nếu có ai khác tìm em, em tuyệt đối đừng đi theo, có nghe thấy không?”
Viên Thụy: “... Nha.”
Đây là muốn làm gì a?
Cậu cúp điện thoại, thấy trên màn hình có tin weixin tới, mở ra xem.
Trịnh Thu Dương: “Đề tài dự thi thiết kế anh nghĩ ra rồi, đã vẽ xong bản phác thảo, tối cho em xem.”
Trịnh Thu Dương: “Anh cảm thấy có thể tiến hành.”
Trịnh Thu Dương: “Em bắt đầu quay rồi?”
Trịnh Thu Dương: “Cố lên
Viên Tiên Sinh Luôn Không VuiTác giả: Từ Từ Đồ ChiTruyện Đam MỹGió thu nổi lên, trên ngọn cây, vài phiến lá ố vàng đang vùng vẫy đấu tranh, cuối cũng vẫn nhận mệnh rơi xuống, tựa như những chú bướm đập cánh theo gió, lần lượt rơi xuống bậc thang đá dưới tàng cây vàng úa. Đầu thu ý thơ ngay lúc này còn chưa kịp cho người thưởng thức, một giây sau, đã bị vô tình dẫm nát dưới chiếc giày da màu đen. “Ngày mốt tạp chí xuất bản rồi! Cái tên nghệ sĩ chụp trang bìa kia cố tình ngay lúc này dính scandal đồn ra ngoài, cái đồ cặn bã đáng đời hắn, nhưng dựa vào cái gì khiến em cũng xui xẻo theo? Thời gian ngắn như vậy biết tìm chủ đề gì thích hợp để thay trang bìa?” Phương Sĩ Thanh dùng đế giày nghiền nát lá rụng, nổi khùng rống vào điện thoại, “Tổng biên nói không được thì nhanh chóng mời người khác chụp lại, chụp lại cái rắm a, ổng cho là mời minh tinh tới là không cần xem lịch trình sao? Gọi đồ ăn bên ngoài là có liền sao? Hai ngày còn có thể gõ ra cái đầu quỷ! A a a a em hiện tại chỉ muốn chém chết cái tên cặn bã kia!” Đầu bên kia điện thoại Vương Tề… Edogawa Viên ThụyViên Thụy chóng mặt đi theo Tomas, nếu như không phải bên cạnh cậu và Tomas có camera đi theo, chỉ sợ cậu sẽ không nhịn được nhào tới l**m mặt Tomas, thật sự là rất đẹp trai a, quá đẹp trai!!Tomas dẫn cậu vào một căn phòng trống trên lầu, từ trong tủ quần áo lấy ra một cái vali xách tay, nói: “Viên ca, anh cầm cái này, tuyệt đối không được buông tay.”Viên Thụy liền nghe lời nhận lấy, đôi mắt tiếp tục trông mong đi theo người ta.Tomas: “...”Hắn không nhịn được hỏi: “Anh cũng không hỏi em muốn đưa anh đi đâu làm gì sao?”Viên Thụy mặt xấu hổ: “Làm được, làm cái gì cũng được a.”Tomas: “...”Hai camera rối rít tỏ vẻ cảnh này thật sự làm cho người ta không thể nhìn thẳng a.Điện thoại Viên Thụy ở trong túi rung lên, cậu đổi tay cầm vali qua tay trói cùng Tomas, sau đó lấy điện thoại ra xem, là ảnh đế gọi tới, có chút buồn bực nhận.Ảnh đế nói: “Tiểu Viên, em ở đâu a?”Viên Thụy đang muốn nói thật thì Tomas dùng khẩu hình miệng nói với cậu: “Ở lầu 1.”Bị sắc đẹp tẩy não Viên Thụy ngoan ngoãn nói: “Em ở lầu 1.”Ảnh đế nói: “Vị trí cụ thể?”Viên Thụy dưới sự sai sử của Tomas, tiếp tục biên soạn nói dối: “Em đang ở chỗ mới bắt đầu trò chơi.”Ảnh đế: “Đừng có chạy lung tung a! Anh bây giờ qua đó tìm em! Ở đó chờ!”Y còn không quên dặn dò: “Nếu có ai khác tìm em, em tuyệt đối đừng đi theo, có nghe thấy không?”Viên Thụy: “... Nha.”Đây là muốn làm gì a?Cậu cúp điện thoại, thấy trên màn hình có tin weixin tới, mở ra xem.Trịnh Thu Dương: “Đề tài dự thi thiết kế anh nghĩ ra rồi, đã vẽ xong bản phác thảo, tối cho em xem.”Trịnh Thu Dương: “Anh cảm thấy có thể tiến hành.”Trịnh Thu Dương: “Em bắt đầu quay rồi?”Trịnh Thu Dương: “Cố lên