“Tạm biệt Giám đốc!!” hơn mười nhân viên tan họp, cúi đầu chờ vị lãnh đạo đáng kính của họ ra khỏi phòng. Đại Kỷ là người nắm cổ phần công ty lớn thứ 3 sau Chủ tịch và các nguyên lão cổ đông. Anh là người lạnh lùng, rất thích hợp với xu hướng của cô gái có trái tim dễ tan chảy. Ngay cả dáng đi cũng cao cao tại thượng, khiến người khác phải nể phục. Tuy nhiên, điều mà hiếm ai biết được. Đại Kỷ khi về nhà khác như thế nào. “Bảo bối!!!! Anh về rồi nè!!!” Vừa mới bước tới cửa nhà, thấy Nhã Ái đứng bếp nấu cơm, chưa kịp tháo giày đã chạy lại ôm chầm lấy, dụi mặt vào làn tóc thơm của cô, cười khì khì. “Anh chưa tháo giày! Mau, bẩn nhà!” Nhã Ái mặc tạp dề, liền lấy tay đẩy chồng ra. Cưới nhau 1 tháng rồi mà tính tình anh vẫn trẻ con như vậy. Không thể tin được đó lại là Giám đốc lạnh lùng người người yêu mến. “Bảo bối, bảo bối! Thơm anh, thơm anh!” Đại Kỷ tháo giày ra rồi vẫn mặt dày đưa má, đợi cái hôn chào mừng về nhà của cô. “Người anh hôi quá, đi tắm mau!” Nhã Ái đạp chồng mình vào phòng…
Chương 16: Đại thần toàn
Đại Boss Trẻ Con Cực Kỳ Yêu VợTác giả: HanaKisuke“Tạm biệt Giám đốc!!” hơn mười nhân viên tan họp, cúi đầu chờ vị lãnh đạo đáng kính của họ ra khỏi phòng. Đại Kỷ là người nắm cổ phần công ty lớn thứ 3 sau Chủ tịch và các nguyên lão cổ đông. Anh là người lạnh lùng, rất thích hợp với xu hướng của cô gái có trái tim dễ tan chảy. Ngay cả dáng đi cũng cao cao tại thượng, khiến người khác phải nể phục. Tuy nhiên, điều mà hiếm ai biết được. Đại Kỷ khi về nhà khác như thế nào. “Bảo bối!!!! Anh về rồi nè!!!” Vừa mới bước tới cửa nhà, thấy Nhã Ái đứng bếp nấu cơm, chưa kịp tháo giày đã chạy lại ôm chầm lấy, dụi mặt vào làn tóc thơm của cô, cười khì khì. “Anh chưa tháo giày! Mau, bẩn nhà!” Nhã Ái mặc tạp dề, liền lấy tay đẩy chồng ra. Cưới nhau 1 tháng rồi mà tính tình anh vẫn trẻ con như vậy. Không thể tin được đó lại là Giám đốc lạnh lùng người người yêu mến. “Bảo bối, bảo bối! Thơm anh, thơm anh!” Đại Kỷ tháo giày ra rồi vẫn mặt dày đưa má, đợi cái hôn chào mừng về nhà của cô. “Người anh hôi quá, đi tắm mau!” Nhã Ái đạp chồng mình vào phòng… Mười hai tiếng đồng hồ chờ đợi, Đại Kỷ nguyên đêm không về nhà, không ngủ, lo lắng đi đi lại lại, cứ nhìn mãi vào phòng hộ sinh, những tiếng la hét của Nhã Ái khá nhỏ, tuy vậy cứ đấm vào tâm can anh như dùng dao rạch 1 nhát thật sâu. Nếu cho phép, anh muốn lãnh hết sự đau đớn của Nhã Ái, chứ anh không thể nào trơ mắt nhìn cô phải chịu khổ 1 mình.Nhưng bây giờ anh phải đứng ngoài đợi vợ.Tống Hoa cũng không ngờ sinh con lại lâu đến thế. Cô thân là bạn tri kỷ của Nhã Ái nên ở lại đợi xong xuôi mới chịu về.“Ai là người nhà của...” Bác sỹ bước ra, chưa kịp nói gì, thì Đại Kỷ đã đứng dậy:“Là tôi”“À, thật chúc mừng anh, là bé trai cực kỳ kháu khỉnh!” Bác sỹ nữ vỗ vai anh, tươi cười nói.Lúc này, khóe môi anh nhếch lên, thật sự nỗi lo đã được dẹp, đứa trẻ ra đời hoàn toàn ổn! Trời ơi, còn gì vui hơn nữa cơ chứ? Anh nắm lấy 2 vai vị bác sỹ nữ, mỉm cười hỏi: “Giờ tôi vào đó được không? Có được không?” Biết là anh rất rất rất muốn gặp vợ cùng con, tuy nhiên, nhìn đôi mắt gấu trúc của anh, bác sỹ lắc đầu không cho phép. Tình trạng của anh bây giờ rất có thể làm ảnh hưởng đến cục cưng của anh. Đại Kỷ cũng nghe lời bác sỹ, chỉ vào thăm vợ.Khoảng nửa tiếng sau, anh mới vào được.Thấy Nhã Ái mệt mỏi nằm trên giường bệnh, Đại Kỷ nắm lấy tay cô, thấy hơi thở quen thuộc, Nhã Ái mở mắt nhìn thì Đại Kỷ, cô mỉm cười, cất giọng rắn rỏi mà cô đã dùng hết sức để nói:“Cục cưng đã ra đời mạnh khỏe, sao anh lại trông ốm yếu thế?”“Bảo bối, bây giờ bảo bối thèm gì? Nói anh đi! Anh sẽ mua cho bảo bối? Hay bảo bối muốn nghỉ ngơi? Vậy anh ra ngoài nhé?” Đại Kỷ lo lắng nhìn Nhã Ái, anh thương cho cô lắm. Tại anh muốn có con mà hành hạ cô khổ thế này...Ai ngờ được, Nhã Ái rơi nước mắt, thì thầm:“Em rất hạnh phúc. Đại Kỷ, em rất hạnh phúc...Cám ơn anh, thật cám ơn anh...”Hai người nắm tay nhìn nhau, mỉm cười.Mà không biết Tống Hoa đang nhìn chằm chằm, hận không thể nào dời mắt khỏi cái cảnh phim Hàn Quốc làm trái tim cô đơn của cô gào lên: “Tôi muốn có chồng!“...Thật 3 chấm a~
Mười hai tiếng đồng hồ chờ đợi, Đại Kỷ nguyên đêm không về nhà, không ngủ, lo lắng đi
đi lại lại, cứ nhìn mãi vào phòng hộ sinh, những tiếng la hét của Nhã Ái khá nhỏ, tuy vậy cứ đấm vào tâm can anh như dùng dao rạch 1 nhát thật
sâu. Nếu cho phép, anh muốn lãnh hết sự đau đớn của Nhã Ái, chứ anh
không thể nào trơ mắt nhìn cô phải chịu khổ 1 mình.
Nhưng bây giờ anh phải đứng ngoài đợi vợ.
Tống Hoa cũng không ngờ sinh con lại lâu đến thế. Cô thân là bạn tri kỷ của Nhã Ái nên ở lại đợi xong xuôi mới chịu về.
“Ai là người nhà của...” Bác sỹ bước ra, chưa kịp nói gì, thì Đại Kỷ đã đứng dậy:
“Là tôi”
“À, thật chúc mừng anh, là bé trai cực kỳ kháu khỉnh!” Bác sỹ nữ vỗ vai anh, tươi cười nói.
Lúc này, khóe môi anh nhếch lên, thật sự nỗi lo đã được dẹp, đứa trẻ ra đời hoàn toàn ổn! Trời ơi, còn gì vui hơn nữa cơ chứ? Anh nắm lấy 2 vai vị
bác sỹ nữ, mỉm cười hỏi: “Giờ tôi vào đó được không? Có được không?”
Biết là anh rất rất rất muốn gặp vợ cùng con, tuy nhiên, nhìn đôi mắt
gấu trúc của anh, bác sỹ lắc đầu không cho phép. Tình trạng của anh bây
giờ rất có thể làm ảnh hưởng đến cục cưng của anh. Đại Kỷ cũng nghe lời
bác sỹ, chỉ vào thăm vợ.
Khoảng nửa tiếng sau, anh mới vào được.
Thấy Nhã Ái mệt mỏi nằm trên giường bệnh, Đại Kỷ nắm lấy tay cô, thấy hơi
thở quen thuộc, Nhã Ái mở mắt nhìn thì Đại Kỷ, cô mỉm cười, cất giọng
rắn rỏi mà cô đã dùng hết sức để nói:
“Cục cưng đã ra đời mạnh khỏe, sao anh lại trông ốm yếu thế?”
“Bảo bối, bây giờ bảo bối thèm gì? Nói anh đi! Anh sẽ mua cho bảo bối? Hay
bảo bối muốn nghỉ ngơi? Vậy anh ra ngoài nhé?” Đại Kỷ lo lắng nhìn Nhã
Ái, anh thương cho cô lắm. Tại anh muốn có con mà hành hạ cô khổ thế
này...Ai ngờ được, Nhã Ái rơi nước mắt, thì thầm:
“Em rất hạnh phúc. Đại Kỷ, em rất hạnh phúc...Cám ơn anh, thật cám ơn anh...”
Hai người nắm tay nhìn nhau, mỉm cười.
Mà không biết Tống Hoa đang nhìn chằm chằm, hận không thể nào dời mắt khỏi cái cảnh phim Hàn Quốc làm trái tim cô đơn của cô gào lên: “Tôi muốn có chồng!“...
Thật 3 chấm a~
Đại Boss Trẻ Con Cực Kỳ Yêu VợTác giả: HanaKisuke“Tạm biệt Giám đốc!!” hơn mười nhân viên tan họp, cúi đầu chờ vị lãnh đạo đáng kính của họ ra khỏi phòng. Đại Kỷ là người nắm cổ phần công ty lớn thứ 3 sau Chủ tịch và các nguyên lão cổ đông. Anh là người lạnh lùng, rất thích hợp với xu hướng của cô gái có trái tim dễ tan chảy. Ngay cả dáng đi cũng cao cao tại thượng, khiến người khác phải nể phục. Tuy nhiên, điều mà hiếm ai biết được. Đại Kỷ khi về nhà khác như thế nào. “Bảo bối!!!! Anh về rồi nè!!!” Vừa mới bước tới cửa nhà, thấy Nhã Ái đứng bếp nấu cơm, chưa kịp tháo giày đã chạy lại ôm chầm lấy, dụi mặt vào làn tóc thơm của cô, cười khì khì. “Anh chưa tháo giày! Mau, bẩn nhà!” Nhã Ái mặc tạp dề, liền lấy tay đẩy chồng ra. Cưới nhau 1 tháng rồi mà tính tình anh vẫn trẻ con như vậy. Không thể tin được đó lại là Giám đốc lạnh lùng người người yêu mến. “Bảo bối, bảo bối! Thơm anh, thơm anh!” Đại Kỷ tháo giày ra rồi vẫn mặt dày đưa má, đợi cái hôn chào mừng về nhà của cô. “Người anh hôi quá, đi tắm mau!” Nhã Ái đạp chồng mình vào phòng… Mười hai tiếng đồng hồ chờ đợi, Đại Kỷ nguyên đêm không về nhà, không ngủ, lo lắng đi đi lại lại, cứ nhìn mãi vào phòng hộ sinh, những tiếng la hét của Nhã Ái khá nhỏ, tuy vậy cứ đấm vào tâm can anh như dùng dao rạch 1 nhát thật sâu. Nếu cho phép, anh muốn lãnh hết sự đau đớn của Nhã Ái, chứ anh không thể nào trơ mắt nhìn cô phải chịu khổ 1 mình.Nhưng bây giờ anh phải đứng ngoài đợi vợ.Tống Hoa cũng không ngờ sinh con lại lâu đến thế. Cô thân là bạn tri kỷ của Nhã Ái nên ở lại đợi xong xuôi mới chịu về.“Ai là người nhà của...” Bác sỹ bước ra, chưa kịp nói gì, thì Đại Kỷ đã đứng dậy:“Là tôi”“À, thật chúc mừng anh, là bé trai cực kỳ kháu khỉnh!” Bác sỹ nữ vỗ vai anh, tươi cười nói.Lúc này, khóe môi anh nhếch lên, thật sự nỗi lo đã được dẹp, đứa trẻ ra đời hoàn toàn ổn! Trời ơi, còn gì vui hơn nữa cơ chứ? Anh nắm lấy 2 vai vị bác sỹ nữ, mỉm cười hỏi: “Giờ tôi vào đó được không? Có được không?” Biết là anh rất rất rất muốn gặp vợ cùng con, tuy nhiên, nhìn đôi mắt gấu trúc của anh, bác sỹ lắc đầu không cho phép. Tình trạng của anh bây giờ rất có thể làm ảnh hưởng đến cục cưng của anh. Đại Kỷ cũng nghe lời bác sỹ, chỉ vào thăm vợ.Khoảng nửa tiếng sau, anh mới vào được.Thấy Nhã Ái mệt mỏi nằm trên giường bệnh, Đại Kỷ nắm lấy tay cô, thấy hơi thở quen thuộc, Nhã Ái mở mắt nhìn thì Đại Kỷ, cô mỉm cười, cất giọng rắn rỏi mà cô đã dùng hết sức để nói:“Cục cưng đã ra đời mạnh khỏe, sao anh lại trông ốm yếu thế?”“Bảo bối, bây giờ bảo bối thèm gì? Nói anh đi! Anh sẽ mua cho bảo bối? Hay bảo bối muốn nghỉ ngơi? Vậy anh ra ngoài nhé?” Đại Kỷ lo lắng nhìn Nhã Ái, anh thương cho cô lắm. Tại anh muốn có con mà hành hạ cô khổ thế này...Ai ngờ được, Nhã Ái rơi nước mắt, thì thầm:“Em rất hạnh phúc. Đại Kỷ, em rất hạnh phúc...Cám ơn anh, thật cám ơn anh...”Hai người nắm tay nhìn nhau, mỉm cười.Mà không biết Tống Hoa đang nhìn chằm chằm, hận không thể nào dời mắt khỏi cái cảnh phim Hàn Quốc làm trái tim cô đơn của cô gào lên: “Tôi muốn có chồng!“...Thật 3 chấm a~