Tác giả:

Trong một căn phòng của một căn nhà 3 tầng sang trọng tại thủ đô Hà Nội. Một căn phòng chỉ toàn màu hồng. Từ màu sơn cho đến bàn học, ga giường, chăn, gối ôm, thú nhồi bông, đồng hồ báo thức, điện thoại, laptop rồi cả tủ quần áo...... và không ngoại lệ cả bộ đồ trên người cô gái đang nằm trên giường cũng màu hồng - Bôngg à, đậy đi con_ Mẹ nó lay lay người nó - Mấy giờ rồi ạ?_ Nó nói giọng còn ngái ngủ - 4h rồi. Dậy phụ mẹ dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn hôm nay mẹ mời gđ cô Lan hàng xóm và là bạn của bố mẹ qua ăn tối. - Nhưng con mệt lắm. - Thôi nào. Đậy đi. - Vâng_ Nó nói mà vẫn còn cuộn tròn trong chăn. Rồi mẹ nó đi xuống dưới nhà Còn nó thì lăn lăn vài vòng trên giường rồi mới bước xuống. Nó đi vào rửa mặt, cột lại tóc, buộc mái lên rồi đi xuống dưới nhà Nó ngồi xuống bàn lấy nho ăn rồi hỏi mẹ: - Mom đi siêu thị rồi à? - Ừ mẹ có mua đồ ăn cho con đấy. Xếp gọn gàng vào tủ lạnh đi. Xong thì lau nhà cho mẹ. - Con ngại lắm mẹ à. Nó nằm xuống bàn than thở - Không cần biết. Hôm nay mà không xong…

Chương 14: I love Danang.......

Nếu Tôi Bảo Tôi Thích Cậu Thì Sao?Tác giả: Luka-a Baby-yTrong một căn phòng của một căn nhà 3 tầng sang trọng tại thủ đô Hà Nội. Một căn phòng chỉ toàn màu hồng. Từ màu sơn cho đến bàn học, ga giường, chăn, gối ôm, thú nhồi bông, đồng hồ báo thức, điện thoại, laptop rồi cả tủ quần áo...... và không ngoại lệ cả bộ đồ trên người cô gái đang nằm trên giường cũng màu hồng - Bôngg à, đậy đi con_ Mẹ nó lay lay người nó - Mấy giờ rồi ạ?_ Nó nói giọng còn ngái ngủ - 4h rồi. Dậy phụ mẹ dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn hôm nay mẹ mời gđ cô Lan hàng xóm và là bạn của bố mẹ qua ăn tối. - Nhưng con mệt lắm. - Thôi nào. Đậy đi. - Vâng_ Nó nói mà vẫn còn cuộn tròn trong chăn. Rồi mẹ nó đi xuống dưới nhà Còn nó thì lăn lăn vài vòng trên giường rồi mới bước xuống. Nó đi vào rửa mặt, cột lại tóc, buộc mái lên rồi đi xuống dưới nhà Nó ngồi xuống bàn lấy nho ăn rồi hỏi mẹ: - Mom đi siêu thị rồi à? - Ừ mẹ có mua đồ ăn cho con đấy. Xếp gọn gàng vào tủ lạnh đi. Xong thì lau nhà cho mẹ. - Con ngại lắm mẹ à. Nó nằm xuống bàn than thở - Không cần biết. Hôm nay mà không xong… 5h30" Chiếc xe oto chở lớp nó đã đến Đà Nẵng. Nó và Linh Vy đang ngủ thì bị gọi dậy. Dụi mắt, xoa mặt mãi một lúc sau tụi nó mới bước xuống xe. Trong khi mắt còn chưa mở, nó bước xuống xe, một luồng gió mát lạnh thoảng qua làm nó tỉnh ngủ luôn. Mở mắt ra..... trước mắt nó..... biển..... thật tuyệt vời. Khác hẳn với thời tiết lành lạnh ở Hà Nội thì Đà Nẵng lại vô cùng mát mẻ. Nó hiện giờ đã tỉnh hẳn rồi.... nhìn khung cảnh trước mặt, nó bỗng hét to lên" Aaaa đẹp quá đi..." làm tất cả mọi người đều quay lại nhìn nó khó hiểu. Nó và Linh Vy năn nỉ Huy và Bảo mang vali và balo lên phòng dùm để tụi nó chạy ra biển chơi. Chỉ kịp cầm cái máy ảnh là nó lao đi luôn.Biển đẹp tuyệt vời lúc bình minh lên. Mặt trời cũng bắt đầu nhô lên... Nó thấy yêu Đà Nẵng làm sao.- Great!!!!Và rồi... dưới khung cảnh lẵng mạn như vậy thì đương nhiên... việc chụp ảnh là không thể thiếu. Nó và Linh Vy chụp những bức ảnh đẹp nhất, tuyệt nhất. Đi dọc bờ biển hai đứa chúng nó vừa chụp ảnh vừa nghịch nước. Và kết quả lúc về thì.... cả hai đều ướt từ trên xuống dưới.....nhưng mà vui lắm.Về đến khách sạn. Hiện tại tụi nó còn chưa định hình được phòng mình ở chỗ nào nữa, chạy lại quầy tiếp tân hỏi- Chị ơi đã có ai lấy chìa khóa phòng 2304 chưa ạ- Chưa. Nhưng vừa rồi có hai cậu thanh niên nhờ chị bảo nếu tụi em lấy chìa khóa thì lấy luôn vali._ Chị nhân viên nói rồi chỉ xuống chỗ để vali của tụi nó.Cả hai không hẹn mà quay lại nhìn nhau, Bảo và Huy tốt bụng thật- Em cảm ơn chị_ Nó cười rồi nhận lấy chìa khóa còn phải kéo vali lên phòng nữa.Phòng tụi nó mãi trên lầu 11 cũng may đi thang máy. Vòng vòng mãi mới tìm được phòng của mình. Cứ phải công nhận cái phòng đẹp tuyệt vời. Rộng và thoáng, đẹp lại còn có thể nhìn ra biển nữaNó và nhỏ tắm xong thì lên giường ngủ luôn quên cả việc gọi về cho ba mẹ...

5h30" 

Chiếc xe oto chở lớp nó đã đến Đà Nẵng. Nó và Linh Vy đang ngủ thì bị gọi dậy. Dụi mắt, xoa mặt mãi một lúc sau tụi nó mới bước xuống xe. Trong khi mắt còn chưa mở, nó bước xuống xe, một luồng gió mát lạnh thoảng qua làm nó tỉnh ngủ luôn. Mở mắt ra..... trước mắt nó..... biển..... thật tuyệt vời. Khác hẳn với thời tiết lành lạnh ở Hà Nội thì Đà Nẵng lại vô cùng mát mẻ. Nó hiện giờ đã tỉnh hẳn rồi.... nhìn khung cảnh trước mặt, nó bỗng hét to lên" Aaaa đẹp quá đi..." làm tất cả mọi người đều quay lại nhìn nó khó hiểu. Nó và Linh Vy năn nỉ Huy và Bảo mang vali và balo lên phòng dùm để tụi nó chạy ra biển chơi. Chỉ kịp cầm cái máy ảnh là nó lao đi luôn.

Biển đẹp tuyệt vời lúc bình minh lên. Mặt trời cũng bắt đầu nhô lên... Nó thấy yêu Đà Nẵng làm sao.

- Great!!!!

Và rồi... dưới khung cảnh lẵng mạn như vậy thì đương nhiên... việc chụp ảnh là không thể thiếu. Nó và Linh Vy chụp những bức ảnh đẹp nhất, tuyệt nhất. Đi dọc bờ biển hai đứa chúng nó vừa chụp ảnh vừa nghịch nước. Và kết quả lúc về thì.... cả hai đều ướt từ trên xuống dưới.....nhưng mà vui lắm.

Về đến khách sạn. Hiện tại tụi nó còn chưa định hình được phòng mình ở chỗ nào nữa, chạy lại quầy tiếp tân hỏi

- Chị ơi đã có ai lấy chìa khóa phòng 2304 chưa ạ

- Chưa. Nhưng vừa rồi có hai cậu thanh niên nhờ chị bảo nếu tụi em lấy chìa khóa thì lấy luôn vali._ Chị nhân viên nói rồi chỉ xuống chỗ để vali của tụi nó.

Cả hai không hẹn mà quay lại nhìn nhau, Bảo và Huy tốt bụng thật

- Em cảm ơn chị_ Nó cười rồi nhận lấy chìa khóa còn phải kéo vali lên phòng nữa.

Phòng tụi nó mãi trên lầu 11 cũng may đi thang máy. Vòng vòng mãi mới tìm được phòng của mình. Cứ phải công nhận cái phòng đẹp tuyệt vời. Rộng và thoáng, đẹp lại còn có thể nhìn ra biển nữa

Nó và nhỏ tắm xong thì lên giường ngủ luôn quên cả việc gọi về cho ba mẹ...

Nếu Tôi Bảo Tôi Thích Cậu Thì Sao?Tác giả: Luka-a Baby-yTrong một căn phòng của một căn nhà 3 tầng sang trọng tại thủ đô Hà Nội. Một căn phòng chỉ toàn màu hồng. Từ màu sơn cho đến bàn học, ga giường, chăn, gối ôm, thú nhồi bông, đồng hồ báo thức, điện thoại, laptop rồi cả tủ quần áo...... và không ngoại lệ cả bộ đồ trên người cô gái đang nằm trên giường cũng màu hồng - Bôngg à, đậy đi con_ Mẹ nó lay lay người nó - Mấy giờ rồi ạ?_ Nó nói giọng còn ngái ngủ - 4h rồi. Dậy phụ mẹ dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn hôm nay mẹ mời gđ cô Lan hàng xóm và là bạn của bố mẹ qua ăn tối. - Nhưng con mệt lắm. - Thôi nào. Đậy đi. - Vâng_ Nó nói mà vẫn còn cuộn tròn trong chăn. Rồi mẹ nó đi xuống dưới nhà Còn nó thì lăn lăn vài vòng trên giường rồi mới bước xuống. Nó đi vào rửa mặt, cột lại tóc, buộc mái lên rồi đi xuống dưới nhà Nó ngồi xuống bàn lấy nho ăn rồi hỏi mẹ: - Mom đi siêu thị rồi à? - Ừ mẹ có mua đồ ăn cho con đấy. Xếp gọn gàng vào tủ lạnh đi. Xong thì lau nhà cho mẹ. - Con ngại lắm mẹ à. Nó nằm xuống bàn than thở - Không cần biết. Hôm nay mà không xong… 5h30" Chiếc xe oto chở lớp nó đã đến Đà Nẵng. Nó và Linh Vy đang ngủ thì bị gọi dậy. Dụi mắt, xoa mặt mãi một lúc sau tụi nó mới bước xuống xe. Trong khi mắt còn chưa mở, nó bước xuống xe, một luồng gió mát lạnh thoảng qua làm nó tỉnh ngủ luôn. Mở mắt ra..... trước mắt nó..... biển..... thật tuyệt vời. Khác hẳn với thời tiết lành lạnh ở Hà Nội thì Đà Nẵng lại vô cùng mát mẻ. Nó hiện giờ đã tỉnh hẳn rồi.... nhìn khung cảnh trước mặt, nó bỗng hét to lên" Aaaa đẹp quá đi..." làm tất cả mọi người đều quay lại nhìn nó khó hiểu. Nó và Linh Vy năn nỉ Huy và Bảo mang vali và balo lên phòng dùm để tụi nó chạy ra biển chơi. Chỉ kịp cầm cái máy ảnh là nó lao đi luôn.Biển đẹp tuyệt vời lúc bình minh lên. Mặt trời cũng bắt đầu nhô lên... Nó thấy yêu Đà Nẵng làm sao.- Great!!!!Và rồi... dưới khung cảnh lẵng mạn như vậy thì đương nhiên... việc chụp ảnh là không thể thiếu. Nó và Linh Vy chụp những bức ảnh đẹp nhất, tuyệt nhất. Đi dọc bờ biển hai đứa chúng nó vừa chụp ảnh vừa nghịch nước. Và kết quả lúc về thì.... cả hai đều ướt từ trên xuống dưới.....nhưng mà vui lắm.Về đến khách sạn. Hiện tại tụi nó còn chưa định hình được phòng mình ở chỗ nào nữa, chạy lại quầy tiếp tân hỏi- Chị ơi đã có ai lấy chìa khóa phòng 2304 chưa ạ- Chưa. Nhưng vừa rồi có hai cậu thanh niên nhờ chị bảo nếu tụi em lấy chìa khóa thì lấy luôn vali._ Chị nhân viên nói rồi chỉ xuống chỗ để vali của tụi nó.Cả hai không hẹn mà quay lại nhìn nhau, Bảo và Huy tốt bụng thật- Em cảm ơn chị_ Nó cười rồi nhận lấy chìa khóa còn phải kéo vali lên phòng nữa.Phòng tụi nó mãi trên lầu 11 cũng may đi thang máy. Vòng vòng mãi mới tìm được phòng của mình. Cứ phải công nhận cái phòng đẹp tuyệt vời. Rộng và thoáng, đẹp lại còn có thể nhìn ra biển nữaNó và nhỏ tắm xong thì lên giường ngủ luôn quên cả việc gọi về cho ba mẹ...

Chương 14: I love Danang.......