Giữa đường phố đông vui tấp nập, người người đi lại. Dưới ánh chiều tà của buổi hoàng hôn. Ở trước một cửa hàng tiện lợi, một anh chàng với chiếc áo sơ mi trắng cùng chiếc quần sẫm màu đậm chất thư sinh đang chờ cậu bạn thân. Anh bạn ở giữa đám đông vẫy gọi hắn. Hai người vừa đi vừa nói chuyện bỗng có đám đông gần chỗ hắn đi tới. Tên bạn hắn vốn tính tò mò thích xen vào chuyện người khác nên vội kéo hắn chen lấn vào đám đông. Bốp... bốp... Những âm thanh đánh đấm liên hồi từng tiếng từng hồi đập vào tai hắn. Trong đám đông đó đưa học sinh đang đánh mấy thằng săm sổ đầy mình. Đứa bị đá ra lại lồm cồm bò dậy lao vào đánh tiếp. Nhóc con xông vào khẽ nói: - Tụi bay rảnh hơi thật. Rồi lại đánh chúng tới tấp, mọi người nhíu mày thán phục đứa học sinh này quả thực can đảm. Thằng bạn của hắn vội nói: - Nhóc đó thật kiên cường. Hắn đáp lại thằng bạn một câu hoàn toàn trái ngược: - Đầu gấu. Cô gái nước mắt ngắn nước mắt dài tầm 16 tuổi mặc bộ đồng phục lưng đeo chiếc balô hồng nhạt. Cô bé đưa…
Chương 14: Khởi đầu...
Nhóc Đầu Gấu! Tôi Yêu EmTác giả: Phương NghiGiữa đường phố đông vui tấp nập, người người đi lại. Dưới ánh chiều tà của buổi hoàng hôn. Ở trước một cửa hàng tiện lợi, một anh chàng với chiếc áo sơ mi trắng cùng chiếc quần sẫm màu đậm chất thư sinh đang chờ cậu bạn thân. Anh bạn ở giữa đám đông vẫy gọi hắn. Hai người vừa đi vừa nói chuyện bỗng có đám đông gần chỗ hắn đi tới. Tên bạn hắn vốn tính tò mò thích xen vào chuyện người khác nên vội kéo hắn chen lấn vào đám đông. Bốp... bốp... Những âm thanh đánh đấm liên hồi từng tiếng từng hồi đập vào tai hắn. Trong đám đông đó đưa học sinh đang đánh mấy thằng săm sổ đầy mình. Đứa bị đá ra lại lồm cồm bò dậy lao vào đánh tiếp. Nhóc con xông vào khẽ nói: - Tụi bay rảnh hơi thật. Rồi lại đánh chúng tới tấp, mọi người nhíu mày thán phục đứa học sinh này quả thực can đảm. Thằng bạn của hắn vội nói: - Nhóc đó thật kiên cường. Hắn đáp lại thằng bạn một câu hoàn toàn trái ngược: - Đầu gấu. Cô gái nước mắt ngắn nước mắt dài tầm 16 tuổi mặc bộ đồng phục lưng đeo chiếc balô hồng nhạt. Cô bé đưa… Gần thi tốt nghiệp, học sinh trong trường ai nấy cũng bận rộn ôn thi, chuẩn bị trắc những kiến thức cơ bản. Khác hẳn với sự bận rộn đó thì đang hí hửng tiếp cận mục tiêu để giúp thầy giáo cưa đổ người đó. Tiểu ân dạo này thấy nó có vẻ khác cười nhiều hơn, nói nhiều hơn nhưng vẫn có một tấm lá chắn vô hình khi gặp nguy hiểm. Kể từ khi lên văn phòng lần đó nó liền thay đổi. Đang cười mặt nó chợt biến sắc, dồn một lực không quá lớn đấm vào bụng cái tên phá đám niềm vui của mình.- Á!!!Tiểu Ân đột nhiên ôm bụng, suýt ngã lăn ra sàn. Mặt cau có nhìn nó trách móc nói:- Bồ không biết đau à?Nó cười đắc ý nói:- Đúng rồi!- Bồ... bồ...- Bồ gì mà bồ.- Tại sao lại đánh tôi?- Cậu làm gì tôi. _ Nó hỏi vặn lại.- Tôi chỉ xem bồ có bị sốt hay không thôi mà.Nó hiểu ý câu nói của Tiểu Ân, bỗng nhìn một cách " âu yếm ".- Muốn gì đây?- Dạ! Em không muốn gì?- Ngoan.Cuộc nói chuyện của nó với Tiểu Ân dường như đã thành cơm bữa trong lớp học này. Trong lớp nó được coi là rất hiền nhưng mỗi lần nói chuyện với Tiểu Ân là lại lớn vế hơn. Tiểu Ân lại còn là người khoẻ nhất lớp nên ai cũng nể phục. Thành ra không ai giám làm gì nó.Tiết toán lại đến, hắn bước vào lớp với bộ quần áo không khác gì những ngày đi dạy. Vẫn về lạnh lùng đó bắt đầu bài giảng. Nó chú ý lắng nghe bài giảng đến nỗi ngủ gật. Tối qua nó thiếu ngủ do suy nghĩ xem lên làm thế nào để giúp hắn có được Tiểu Ân.Lớp vẫn yên lặng chăm chú nghe giảng không ai dám đánh thức nó. Ngay cả Tiểu Ân cũng không dám chỉ lẳng lặng chép bài đầy đủ rồi cho nó mượn. Lớp 12A1 không có một ai dám đánh thức nó, vì hồi mới học nó từng ngủ gật trong lớp do đêm trước học quá nhiều.
Gần thi tốt nghiệp, học sinh trong trường ai nấy cũng bận rộn ôn thi, chuẩn bị trắc những kiến thức cơ bản. Khác hẳn với sự bận rộn đó thì đang hí hửng tiếp cận mục tiêu để giúp thầy giáo cưa đổ người đó. Tiểu ân dạo này thấy nó có vẻ khác cười nhiều hơn, nói nhiều hơn nhưng vẫn có một tấm lá chắn vô hình khi gặp nguy hiểm. Kể từ khi lên văn phòng lần đó nó liền thay đổi. Đang cười mặt nó chợt biến sắc, dồn một lực không quá lớn đấm vào bụng cái tên phá đám niềm vui của mình.
- Á!!!
Tiểu Ân đột nhiên ôm bụng, suýt ngã lăn ra sàn. Mặt cau có nhìn nó trách móc nói:
- Bồ không biết đau à?
Nó cười đắc ý nói:
- Đúng rồi!
- Bồ... bồ...
- Bồ gì mà bồ.
- Tại sao lại đánh tôi?
- Cậu làm gì tôi. _ Nó hỏi vặn lại.
- Tôi chỉ xem bồ có bị sốt hay không thôi mà.
Nó hiểu ý câu nói của Tiểu Ân, bỗng nhìn một cách " âu yếm ".
- Muốn gì đây?
- Dạ! Em không muốn gì?
- Ngoan.
Cuộc nói chuyện của nó với Tiểu Ân dường như đã thành cơm bữa trong lớp học này. Trong lớp nó được coi là rất hiền nhưng mỗi lần nói chuyện với Tiểu Ân là lại lớn vế hơn. Tiểu Ân lại còn là người khoẻ nhất lớp nên ai cũng nể phục. Thành ra không ai giám làm gì nó.
Tiết toán lại đến, hắn bước vào lớp với bộ quần áo không khác gì những ngày đi dạy. Vẫn về lạnh lùng đó bắt đầu bài giảng. Nó chú ý lắng nghe bài giảng đến nỗi ngủ gật. Tối qua nó thiếu ngủ do suy nghĩ xem lên làm thế nào để giúp hắn có được Tiểu Ân.
Lớp vẫn yên lặng chăm chú nghe giảng không ai dám đánh thức nó. Ngay cả Tiểu Ân cũng không dám chỉ lẳng lặng chép bài đầy đủ rồi cho nó mượn. Lớp 12A1 không có một ai dám đánh thức nó, vì hồi mới học nó từng ngủ gật trong lớp do đêm trước học quá nhiều.
Nhóc Đầu Gấu! Tôi Yêu EmTác giả: Phương NghiGiữa đường phố đông vui tấp nập, người người đi lại. Dưới ánh chiều tà của buổi hoàng hôn. Ở trước một cửa hàng tiện lợi, một anh chàng với chiếc áo sơ mi trắng cùng chiếc quần sẫm màu đậm chất thư sinh đang chờ cậu bạn thân. Anh bạn ở giữa đám đông vẫy gọi hắn. Hai người vừa đi vừa nói chuyện bỗng có đám đông gần chỗ hắn đi tới. Tên bạn hắn vốn tính tò mò thích xen vào chuyện người khác nên vội kéo hắn chen lấn vào đám đông. Bốp... bốp... Những âm thanh đánh đấm liên hồi từng tiếng từng hồi đập vào tai hắn. Trong đám đông đó đưa học sinh đang đánh mấy thằng săm sổ đầy mình. Đứa bị đá ra lại lồm cồm bò dậy lao vào đánh tiếp. Nhóc con xông vào khẽ nói: - Tụi bay rảnh hơi thật. Rồi lại đánh chúng tới tấp, mọi người nhíu mày thán phục đứa học sinh này quả thực can đảm. Thằng bạn của hắn vội nói: - Nhóc đó thật kiên cường. Hắn đáp lại thằng bạn một câu hoàn toàn trái ngược: - Đầu gấu. Cô gái nước mắt ngắn nước mắt dài tầm 16 tuổi mặc bộ đồng phục lưng đeo chiếc balô hồng nhạt. Cô bé đưa… Gần thi tốt nghiệp, học sinh trong trường ai nấy cũng bận rộn ôn thi, chuẩn bị trắc những kiến thức cơ bản. Khác hẳn với sự bận rộn đó thì đang hí hửng tiếp cận mục tiêu để giúp thầy giáo cưa đổ người đó. Tiểu ân dạo này thấy nó có vẻ khác cười nhiều hơn, nói nhiều hơn nhưng vẫn có một tấm lá chắn vô hình khi gặp nguy hiểm. Kể từ khi lên văn phòng lần đó nó liền thay đổi. Đang cười mặt nó chợt biến sắc, dồn một lực không quá lớn đấm vào bụng cái tên phá đám niềm vui của mình.- Á!!!Tiểu Ân đột nhiên ôm bụng, suýt ngã lăn ra sàn. Mặt cau có nhìn nó trách móc nói:- Bồ không biết đau à?Nó cười đắc ý nói:- Đúng rồi!- Bồ... bồ...- Bồ gì mà bồ.- Tại sao lại đánh tôi?- Cậu làm gì tôi. _ Nó hỏi vặn lại.- Tôi chỉ xem bồ có bị sốt hay không thôi mà.Nó hiểu ý câu nói của Tiểu Ân, bỗng nhìn một cách " âu yếm ".- Muốn gì đây?- Dạ! Em không muốn gì?- Ngoan.Cuộc nói chuyện của nó với Tiểu Ân dường như đã thành cơm bữa trong lớp học này. Trong lớp nó được coi là rất hiền nhưng mỗi lần nói chuyện với Tiểu Ân là lại lớn vế hơn. Tiểu Ân lại còn là người khoẻ nhất lớp nên ai cũng nể phục. Thành ra không ai giám làm gì nó.Tiết toán lại đến, hắn bước vào lớp với bộ quần áo không khác gì những ngày đi dạy. Vẫn về lạnh lùng đó bắt đầu bài giảng. Nó chú ý lắng nghe bài giảng đến nỗi ngủ gật. Tối qua nó thiếu ngủ do suy nghĩ xem lên làm thế nào để giúp hắn có được Tiểu Ân.Lớp vẫn yên lặng chăm chú nghe giảng không ai dám đánh thức nó. Ngay cả Tiểu Ân cũng không dám chỉ lẳng lặng chép bài đầy đủ rồi cho nó mượn. Lớp 12A1 không có một ai dám đánh thức nó, vì hồi mới học nó từng ngủ gật trong lớp do đêm trước học quá nhiều.