Tác giả:

Giữa đường phố đông vui tấp nập, người người đi lại. Dưới ánh chiều tà của buổi hoàng hôn. Ở trước một cửa hàng tiện lợi, một anh chàng với chiếc áo sơ mi trắng cùng chiếc quần sẫm màu đậm chất thư sinh đang chờ cậu bạn thân. Anh bạn ở giữa đám đông vẫy gọi hắn. Hai người vừa đi vừa nói chuyện bỗng có đám đông gần chỗ hắn đi tới. Tên bạn hắn vốn tính tò mò thích xen vào chuyện người khác nên vội kéo hắn chen lấn vào đám đông. Bốp... bốp... Những âm thanh đánh đấm liên hồi từng tiếng từng hồi đập vào tai hắn. Trong đám đông đó đưa học sinh đang đánh mấy thằng săm sổ đầy mình. Đứa bị đá ra lại lồm cồm bò dậy lao vào đánh tiếp. Nhóc con xông vào khẽ nói: - Tụi bay rảnh hơi thật. Rồi lại đánh chúng tới tấp, mọi người nhíu mày thán phục đứa học sinh này quả thực can đảm. Thằng bạn của hắn vội nói: - Nhóc đó thật kiên cường. Hắn đáp lại thằng bạn một câu hoàn toàn trái ngược: - Đầu gấu. Cô gái nước mắt ngắn nước mắt dài tầm 16 tuổi mặc bộ đồng phục lưng đeo chiếc balô hồng nhạt. Cô bé đưa…

Chương 28: Mắc mưu

Nhóc Đầu Gấu! Tôi Yêu EmTác giả: Phương NghiGiữa đường phố đông vui tấp nập, người người đi lại. Dưới ánh chiều tà của buổi hoàng hôn. Ở trước một cửa hàng tiện lợi, một anh chàng với chiếc áo sơ mi trắng cùng chiếc quần sẫm màu đậm chất thư sinh đang chờ cậu bạn thân. Anh bạn ở giữa đám đông vẫy gọi hắn. Hai người vừa đi vừa nói chuyện bỗng có đám đông gần chỗ hắn đi tới. Tên bạn hắn vốn tính tò mò thích xen vào chuyện người khác nên vội kéo hắn chen lấn vào đám đông. Bốp... bốp... Những âm thanh đánh đấm liên hồi từng tiếng từng hồi đập vào tai hắn. Trong đám đông đó đưa học sinh đang đánh mấy thằng săm sổ đầy mình. Đứa bị đá ra lại lồm cồm bò dậy lao vào đánh tiếp. Nhóc con xông vào khẽ nói: - Tụi bay rảnh hơi thật. Rồi lại đánh chúng tới tấp, mọi người nhíu mày thán phục đứa học sinh này quả thực can đảm. Thằng bạn của hắn vội nói: - Nhóc đó thật kiên cường. Hắn đáp lại thằng bạn một câu hoàn toàn trái ngược: - Đầu gấu. Cô gái nước mắt ngắn nước mắt dài tầm 16 tuổi mặc bộ đồng phục lưng đeo chiếc balô hồng nhạt. Cô bé đưa… ...- Rất thích.- Chị xinh đẹp nói rất thích ai cơ?- cô bé hỏi lại.- Thích... thích ai?Anh Duy cầm tay vợ cười thầm. Con gái cưng của bố con giỏi lắm. Minh Nhi nhìn nó vẻ ngơ nhác liền hỏi:- Chị xinh đẹp không nhớ gì sao?- Không nhớ. - nó thẳng thừng trả lời.Một người nào đó đứng nhìn nó nói chuyện với cô cháu gái tinh quái của mình đành than thầm. Sao cô nhóc đó có thể vô tâm nhé vậy cơ chứ. Cộng thêm đôi mắt đầy sự đồng cảm của Minh Nhi khiến trong lòng hắn đầy ai oán.- Chú xấu trai nghe thấy chưa? Chú sống thế nào mà khiến người ta vừa một giây trước nói thích chú mà một giây sau đã quên là sao?- Chú nào có biết.Trong lúc đó, nó đang nhớ lại cuộc nói chuyện của mình với Minh Nhi. Tâm trạng nó đầy ai oán. Không thể nào? Sao có thể nhé thế được? Nó nói thích hắn sao?Thấy vẻ mặt ngờ nghệch của nó, hắn liền nói:- Nhớ rồi à?- Nhớ rồi.Sau một hồi chiến tranh tư tưởng nó quyết định đã phóng lao thì phải theo lao. Chuyện này có chối cũng không được bởi người không nên nghe cũng nghe rồi.- Nhớ cái gì?- Nhớ rằng em nói thích thầy.- Thích tôi.- Đúng. Thì sao.Nói xong nó liền bỏ đi, hắn lắc đầu vội chạy theo:- Nhóc à em thua rồi.Khi hai người chạy đi Minh Nhi lon tổn chạy theo nhưng chưa được bao lâu thì bị ba bắt lại. Anh Duy bế con gái lên rồi véo mũi cô bé một cái.- Con tính đi theo hai người họ làm gì? Con tính làm kì Đà cản mũi đấy à! Không lẽ con không muốn chú xấu trai lấy chị xinh đẹp của con.- Tất nhiên là con muốn.- cô bé chu môi nói, rồi quay sang mẹ mách- Mama, baba bắt nạt con.Người phụ nữ cười dịu đang xoa đầu con gái rồi véo má chồng mình, nhẹ nhàng nói:- Thôi hai ba con không đùa nữa. Chúng ta đi chơi thôi.- Tuân lệnh mama./ Tuân lệnh bà xã.

...- Rất thích.

- Chị xinh đẹp nói rất thích ai cơ?- cô bé hỏi lại.

- Thích... thích ai?

Anh Duy cầm tay vợ cười thầm. Con gái cưng của bố con giỏi lắm. Minh Nhi nhìn nó vẻ ngơ nhác liền hỏi:

- Chị xinh đẹp không nhớ gì sao?

- Không nhớ. - nó thẳng thừng trả lời.

Một người nào đó đứng nhìn nó nói chuyện với cô cháu gái tinh quái của mình đành than thầm. Sao cô nhóc đó có thể vô tâm nhé vậy cơ chứ. Cộng thêm đôi mắt đầy sự đồng cảm của Minh Nhi khiến trong lòng hắn đầy ai oán.

- Chú xấu trai nghe thấy chưa? Chú sống thế nào mà khiến người ta vừa một giây trước nói thích chú mà một giây sau đã quên là sao?

- Chú nào có biết.

Trong lúc đó, nó đang nhớ lại cuộc nói chuyện của mình với Minh Nhi. Tâm trạng nó đầy ai oán. Không thể nào? Sao có thể nhé thế được? Nó nói thích hắn sao?

Thấy vẻ mặt ngờ nghệch của nó, hắn liền nói:

- Nhớ rồi à?

- Nhớ rồi.

Sau một hồi chiến tranh tư tưởng nó quyết định đã phóng lao thì phải theo lao. Chuyện này có chối cũng không được bởi người không nên nghe cũng nghe rồi.

- Nhớ cái gì?

- Nhớ rằng em nói thích thầy.

- Thích tôi.

- Đúng. Thì sao.

Nói xong nó liền bỏ đi, hắn lắc đầu vội chạy theo:

- Nhóc à em thua rồi.

Khi hai người chạy đi Minh Nhi lon tổn chạy theo nhưng chưa được bao lâu thì bị ba bắt lại. Anh Duy bế con gái lên rồi véo mũi cô bé một cái.

- Con tính đi theo hai người họ làm gì? Con tính làm kì Đà cản mũi đấy à! Không lẽ con không muốn chú xấu trai lấy chị xinh đẹp của con.

- Tất nhiên là con muốn.- cô bé chu môi nói, rồi quay sang mẹ mách- Mama, baba bắt nạt con.

Người phụ nữ cười dịu đang xoa đầu con gái rồi véo má chồng mình, nhẹ nhàng nói:

- Thôi hai ba con không đùa nữa. Chúng ta đi chơi thôi.

- Tuân lệnh mama./ Tuân lệnh bà xã.

Nhóc Đầu Gấu! Tôi Yêu EmTác giả: Phương NghiGiữa đường phố đông vui tấp nập, người người đi lại. Dưới ánh chiều tà của buổi hoàng hôn. Ở trước một cửa hàng tiện lợi, một anh chàng với chiếc áo sơ mi trắng cùng chiếc quần sẫm màu đậm chất thư sinh đang chờ cậu bạn thân. Anh bạn ở giữa đám đông vẫy gọi hắn. Hai người vừa đi vừa nói chuyện bỗng có đám đông gần chỗ hắn đi tới. Tên bạn hắn vốn tính tò mò thích xen vào chuyện người khác nên vội kéo hắn chen lấn vào đám đông. Bốp... bốp... Những âm thanh đánh đấm liên hồi từng tiếng từng hồi đập vào tai hắn. Trong đám đông đó đưa học sinh đang đánh mấy thằng săm sổ đầy mình. Đứa bị đá ra lại lồm cồm bò dậy lao vào đánh tiếp. Nhóc con xông vào khẽ nói: - Tụi bay rảnh hơi thật. Rồi lại đánh chúng tới tấp, mọi người nhíu mày thán phục đứa học sinh này quả thực can đảm. Thằng bạn của hắn vội nói: - Nhóc đó thật kiên cường. Hắn đáp lại thằng bạn một câu hoàn toàn trái ngược: - Đầu gấu. Cô gái nước mắt ngắn nước mắt dài tầm 16 tuổi mặc bộ đồng phục lưng đeo chiếc balô hồng nhạt. Cô bé đưa… ...- Rất thích.- Chị xinh đẹp nói rất thích ai cơ?- cô bé hỏi lại.- Thích... thích ai?Anh Duy cầm tay vợ cười thầm. Con gái cưng của bố con giỏi lắm. Minh Nhi nhìn nó vẻ ngơ nhác liền hỏi:- Chị xinh đẹp không nhớ gì sao?- Không nhớ. - nó thẳng thừng trả lời.Một người nào đó đứng nhìn nó nói chuyện với cô cháu gái tinh quái của mình đành than thầm. Sao cô nhóc đó có thể vô tâm nhé vậy cơ chứ. Cộng thêm đôi mắt đầy sự đồng cảm của Minh Nhi khiến trong lòng hắn đầy ai oán.- Chú xấu trai nghe thấy chưa? Chú sống thế nào mà khiến người ta vừa một giây trước nói thích chú mà một giây sau đã quên là sao?- Chú nào có biết.Trong lúc đó, nó đang nhớ lại cuộc nói chuyện của mình với Minh Nhi. Tâm trạng nó đầy ai oán. Không thể nào? Sao có thể nhé thế được? Nó nói thích hắn sao?Thấy vẻ mặt ngờ nghệch của nó, hắn liền nói:- Nhớ rồi à?- Nhớ rồi.Sau một hồi chiến tranh tư tưởng nó quyết định đã phóng lao thì phải theo lao. Chuyện này có chối cũng không được bởi người không nên nghe cũng nghe rồi.- Nhớ cái gì?- Nhớ rằng em nói thích thầy.- Thích tôi.- Đúng. Thì sao.Nói xong nó liền bỏ đi, hắn lắc đầu vội chạy theo:- Nhóc à em thua rồi.Khi hai người chạy đi Minh Nhi lon tổn chạy theo nhưng chưa được bao lâu thì bị ba bắt lại. Anh Duy bế con gái lên rồi véo mũi cô bé một cái.- Con tính đi theo hai người họ làm gì? Con tính làm kì Đà cản mũi đấy à! Không lẽ con không muốn chú xấu trai lấy chị xinh đẹp của con.- Tất nhiên là con muốn.- cô bé chu môi nói, rồi quay sang mẹ mách- Mama, baba bắt nạt con.Người phụ nữ cười dịu đang xoa đầu con gái rồi véo má chồng mình, nhẹ nhàng nói:- Thôi hai ba con không đùa nữa. Chúng ta đi chơi thôi.- Tuân lệnh mama./ Tuân lệnh bà xã.

Chương 28: Mắc mưu