Tác giả:

Cô gái nhỏ cuộn tròn trong chăn nằm ngủ như một con mèo con, bỗng dưng giật mình thức dậy - đây là nhân vật chính của chúng ta, Võ Đặng Minh Nguyệt. Nhỏ lẩm bẩm trong miệng câu " Thì ra chỉ là giấc mơ. Chỉ là một giấc mơ." Nhỏ bước xuống giường tồi vào thẳng nhà vệ sinh để làm vệ sinh cá nhân ( Phương Anh: Chứ còn làm gì nữa.). Nhỏ nhìn vào cái đồng hồ đặt trên bàn học, 12h!!! Ý, mà nhỏ thấy nó kỳ kỳ, sao mấy cây kim cứ đứng im hoài vậy. Nhỏ vội mở điện thoại ra xem, là 4h30', 4h30' đó!!! Chẳng lẽ minh lại dậy sớm đến vậy, thôi thì đã lỡ rồi cho lỡ luôn đi, nhỏ lấy điện thoại ra nhắn tin cho con bạn thân chơi chung từ hồi cấp 2, cho đỡ chán. Con bạn của nhỏ tên là Nguyễn Ngọc Tường Vi. Khi nó bắt máy, nghe giọng nó lè rè: [Sao thế bạn hiền, nàng gọi ta có gì không?] - Bạn hiền cái đầu bà, còn nàng với ta gì ở đây? Ê tui đang chán, tám cái coi. [Bà có thân kinh hay không, bây giờ là 4h34' đó! Để tui ngủ yên, lên đại học còn phải gặp cái bản mặt bà làm tui phát ngán, đã vậy lại còn…

Chương 6: Mắc kẹt

Nhóc! Một Trong Chúng Tôi, Em Thích Ai?Tác giả: Phương AnhCô gái nhỏ cuộn tròn trong chăn nằm ngủ như một con mèo con, bỗng dưng giật mình thức dậy - đây là nhân vật chính của chúng ta, Võ Đặng Minh Nguyệt. Nhỏ lẩm bẩm trong miệng câu " Thì ra chỉ là giấc mơ. Chỉ là một giấc mơ." Nhỏ bước xuống giường tồi vào thẳng nhà vệ sinh để làm vệ sinh cá nhân ( Phương Anh: Chứ còn làm gì nữa.). Nhỏ nhìn vào cái đồng hồ đặt trên bàn học, 12h!!! Ý, mà nhỏ thấy nó kỳ kỳ, sao mấy cây kim cứ đứng im hoài vậy. Nhỏ vội mở điện thoại ra xem, là 4h30', 4h30' đó!!! Chẳng lẽ minh lại dậy sớm đến vậy, thôi thì đã lỡ rồi cho lỡ luôn đi, nhỏ lấy điện thoại ra nhắn tin cho con bạn thân chơi chung từ hồi cấp 2, cho đỡ chán. Con bạn của nhỏ tên là Nguyễn Ngọc Tường Vi. Khi nó bắt máy, nghe giọng nó lè rè: [Sao thế bạn hiền, nàng gọi ta có gì không?] - Bạn hiền cái đầu bà, còn nàng với ta gì ở đây? Ê tui đang chán, tám cái coi. [Bà có thân kinh hay không, bây giờ là 4h34' đó! Để tui ngủ yên, lên đại học còn phải gặp cái bản mặt bà làm tui phát ngán, đã vậy lại còn… Lại một ngày đẹp trời nữa, nhỏ đi trên đường đến trường. Hôm nay vân như mọi ngày, chỉ có điều mấy cái thằng hot dog kia không đến phá cô nữa thôi. Kì nhỉ? Hôm nay nhỏ cảm thấy hơi mệt, liền tìm cách trốn ở trong phòng đựng dụng cụ thể dục. Nghe nói ở trong đó có mấy tấm niệm êm lắm, nghĩ là làm, nhỏ đến đó liền. Trong lúc nhỏ đi đến phòng đựng dụng cụ thể dục thì có mấy con nhỏ được giao nhiệm vụ khoá cửa phòng. Mà mấy nhỏ này cực kì ghét nhỏ, liền đẩy nhỏ vào trong và khoá cửa lại rồi chạy đi khỏi. Bóng tối bao trùm lấy nhỏ, nhỏ hoảng sợ. Nhỏ sợ bóng tối!!!Bỗng dưng, trong một chút ánh sáng mập mờ, nhỏ nhìn thấy một người, là Khánh Đăng!! Anh ta làm gì ở đây? Chắc là cúp tiết đây mà, nhỏ nghĩ vậy. Liền vội kêu lên:"Khánh Đăng?! Anh làm gì ở đây?" Khánh Đăng xoay qua liền nói"Nhỏ Cận?! Cô làm gì ở đây? Cúp học?" Khánh Đăng làm mặt khó hiểu"Ừ! Anh không phải chắc?" Nhỏ cười khẩy"Mất hứng rồi!" Anh nóiAnh chạy lại tính mở cửa về lớp. Cửa khoá! Anh hết cách rồi! Đành ở lại đây thôi! "Sao vậy?""Cửa khoá." "Hả?" Nhỏ rung lẩy bẩy, trong ánh sáng mập mờ anh thấy được. À, hoá ra là sợ bóng tối. Mà bây giờ trông nhỏ khá yếu đuối, giống với mấy nữ sinh bình thường. Tim anh bất ngờ đập nhanh đến kì lạ, là anh thích nhỏ sao? Không thể nào!! Rồi anh ôm nhỏ vào lòng, anh cũng không ngờ mình lại làm như thế. Nhỏ cũng bất ngờ, sau đó dịu lại rồi thiếp đi. Anh nhận thấy nhỏ đã ngủ, liền đặt nhỏ lên đùi rồi v**t v* tóc nhỏ."Là tôi thích em sao, Nhỏ Cận?"

Lại một ngày đẹp trời nữa, nhỏ đi trên đường đến trường. Hôm nay vân như mọi ngày, chỉ có điều mấy cái thằng hot dog kia không đến phá cô nữa thôi. Kì nhỉ? Hôm nay nhỏ cảm thấy hơi mệt, liền tìm cách trốn ở trong phòng đựng dụng cụ thể dục. Nghe nói ở trong đó có mấy tấm niệm êm lắm, nghĩ là làm, nhỏ đến đó liền. Trong lúc nhỏ đi đến phòng đựng dụng cụ thể dục thì có mấy con nhỏ được giao nhiệm vụ khoá cửa phòng. Mà mấy nhỏ này cực kì ghét nhỏ, liền đẩy nhỏ vào trong và khoá cửa lại rồi chạy đi khỏi. Bóng tối bao trùm lấy nhỏ, nhỏ hoảng sợ. Nhỏ sợ bóng tối!!!

Bỗng dưng, trong một chút ánh sáng mập mờ, nhỏ nhìn thấy một người, là Khánh Đăng!! Anh ta làm gì ở đây? Chắc là cúp tiết đây mà, nhỏ nghĩ vậy. Liền vội kêu lên:

"Khánh Đăng?! Anh làm gì ở đây?" Khánh Đăng xoay qua liền nói

"Nhỏ Cận?! Cô làm gì ở đây? Cúp học?" Khánh Đăng làm mặt khó hiểu

"Ừ! Anh không phải chắc?" Nhỏ cười khẩy

"Mất hứng rồi!" Anh nói

Anh chạy lại tính mở cửa về lớp. Cửa khoá! Anh hết cách rồi! Đành ở lại đây thôi! 

"Sao vậy?"

"Cửa khoá." 

"Hả?" 

Nhỏ rung lẩy bẩy, trong ánh sáng mập mờ anh thấy được. À, hoá ra là sợ bóng tối. Mà bây giờ trông nhỏ khá yếu đuối, giống với mấy nữ sinh bình thường. Tim anh bất ngờ đập nhanh đến kì lạ, là anh thích nhỏ sao? Không thể nào!! Rồi anh ôm nhỏ vào lòng, anh cũng không ngờ mình lại làm như thế. Nhỏ cũng bất ngờ, sau đó dịu lại rồi thiếp đi. Anh nhận thấy nhỏ đã ngủ, liền đặt nhỏ lên đùi rồi v**t v* tóc nhỏ.

"Là tôi thích em sao, Nhỏ Cận?"

Nhóc! Một Trong Chúng Tôi, Em Thích Ai?Tác giả: Phương AnhCô gái nhỏ cuộn tròn trong chăn nằm ngủ như một con mèo con, bỗng dưng giật mình thức dậy - đây là nhân vật chính của chúng ta, Võ Đặng Minh Nguyệt. Nhỏ lẩm bẩm trong miệng câu " Thì ra chỉ là giấc mơ. Chỉ là một giấc mơ." Nhỏ bước xuống giường tồi vào thẳng nhà vệ sinh để làm vệ sinh cá nhân ( Phương Anh: Chứ còn làm gì nữa.). Nhỏ nhìn vào cái đồng hồ đặt trên bàn học, 12h!!! Ý, mà nhỏ thấy nó kỳ kỳ, sao mấy cây kim cứ đứng im hoài vậy. Nhỏ vội mở điện thoại ra xem, là 4h30', 4h30' đó!!! Chẳng lẽ minh lại dậy sớm đến vậy, thôi thì đã lỡ rồi cho lỡ luôn đi, nhỏ lấy điện thoại ra nhắn tin cho con bạn thân chơi chung từ hồi cấp 2, cho đỡ chán. Con bạn của nhỏ tên là Nguyễn Ngọc Tường Vi. Khi nó bắt máy, nghe giọng nó lè rè: [Sao thế bạn hiền, nàng gọi ta có gì không?] - Bạn hiền cái đầu bà, còn nàng với ta gì ở đây? Ê tui đang chán, tám cái coi. [Bà có thân kinh hay không, bây giờ là 4h34' đó! Để tui ngủ yên, lên đại học còn phải gặp cái bản mặt bà làm tui phát ngán, đã vậy lại còn… Lại một ngày đẹp trời nữa, nhỏ đi trên đường đến trường. Hôm nay vân như mọi ngày, chỉ có điều mấy cái thằng hot dog kia không đến phá cô nữa thôi. Kì nhỉ? Hôm nay nhỏ cảm thấy hơi mệt, liền tìm cách trốn ở trong phòng đựng dụng cụ thể dục. Nghe nói ở trong đó có mấy tấm niệm êm lắm, nghĩ là làm, nhỏ đến đó liền. Trong lúc nhỏ đi đến phòng đựng dụng cụ thể dục thì có mấy con nhỏ được giao nhiệm vụ khoá cửa phòng. Mà mấy nhỏ này cực kì ghét nhỏ, liền đẩy nhỏ vào trong và khoá cửa lại rồi chạy đi khỏi. Bóng tối bao trùm lấy nhỏ, nhỏ hoảng sợ. Nhỏ sợ bóng tối!!!Bỗng dưng, trong một chút ánh sáng mập mờ, nhỏ nhìn thấy một người, là Khánh Đăng!! Anh ta làm gì ở đây? Chắc là cúp tiết đây mà, nhỏ nghĩ vậy. Liền vội kêu lên:"Khánh Đăng?! Anh làm gì ở đây?" Khánh Đăng xoay qua liền nói"Nhỏ Cận?! Cô làm gì ở đây? Cúp học?" Khánh Đăng làm mặt khó hiểu"Ừ! Anh không phải chắc?" Nhỏ cười khẩy"Mất hứng rồi!" Anh nóiAnh chạy lại tính mở cửa về lớp. Cửa khoá! Anh hết cách rồi! Đành ở lại đây thôi! "Sao vậy?""Cửa khoá." "Hả?" Nhỏ rung lẩy bẩy, trong ánh sáng mập mờ anh thấy được. À, hoá ra là sợ bóng tối. Mà bây giờ trông nhỏ khá yếu đuối, giống với mấy nữ sinh bình thường. Tim anh bất ngờ đập nhanh đến kì lạ, là anh thích nhỏ sao? Không thể nào!! Rồi anh ôm nhỏ vào lòng, anh cũng không ngờ mình lại làm như thế. Nhỏ cũng bất ngờ, sau đó dịu lại rồi thiếp đi. Anh nhận thấy nhỏ đã ngủ, liền đặt nhỏ lên đùi rồi v**t v* tóc nhỏ."Là tôi thích em sao, Nhỏ Cận?"

Chương 6: Mắc kẹt