Tác giả:

Ngoài trời sấm chớp thi nhau kéo đến,bật tung cửa sổ từng đợt gió lạnh kéo vào phòng,trên giường cô đang ngủ trong chăn ấm,nhưng từng đợt,từg đợt mồ hôi bủa vây lấy khuôn mặt tái nhợt thiếu sắc khí,tay nắm chặt chăn nổi gân xanh,môi mấp mấy: -mẹ...cha...đừng bỏ con...anh đừng buôg tay mà....khôngggg! Cô bật dậy choàng người về phía trước,những giọt nước mắt lăn dài trên má,mái tóc nâu của cô giờ đây đã ướt đẫm vì mồ hôi bếch dính lên khuôn mặt tái nhợt,thu mình vào 1góc lau đi giọt nước mắt,cô bước gần đến cữa sổ nhìn bầu trời ngoài kia nhớ đến giấc mơ hằng đêm đều mơ thấy.Gió lạnh thổi bay làn tóc lên cao hoà cùng giọng hát ưu thương tỉnh mịch,bài hát kết thúc không gian chìm vào im lặng,tay cô đặt vào tim nơi đang âm ỉ nổi đau không thể xóa,giọng cô cất lên nỉ non van lơn hướng lên bầu trời kia: -cha,mẹ 2người ở đó có ổn không!con gái bất hiếu chưa làm gì bọn chúng cả,nhưng con xin thề vs 2người rằng khi trời đổ cơn mưa máu là lúc họ sẽ là vật hiến tế linh hồn 2người!chờ nhé không…

Chương 4: Tình bạn

Chinh Phục Cô Nàng Song TửTác giả: Bạch TâmNgoài trời sấm chớp thi nhau kéo đến,bật tung cửa sổ từng đợt gió lạnh kéo vào phòng,trên giường cô đang ngủ trong chăn ấm,nhưng từng đợt,từg đợt mồ hôi bủa vây lấy khuôn mặt tái nhợt thiếu sắc khí,tay nắm chặt chăn nổi gân xanh,môi mấp mấy: -mẹ...cha...đừng bỏ con...anh đừng buôg tay mà....khôngggg! Cô bật dậy choàng người về phía trước,những giọt nước mắt lăn dài trên má,mái tóc nâu của cô giờ đây đã ướt đẫm vì mồ hôi bếch dính lên khuôn mặt tái nhợt,thu mình vào 1góc lau đi giọt nước mắt,cô bước gần đến cữa sổ nhìn bầu trời ngoài kia nhớ đến giấc mơ hằng đêm đều mơ thấy.Gió lạnh thổi bay làn tóc lên cao hoà cùng giọng hát ưu thương tỉnh mịch,bài hát kết thúc không gian chìm vào im lặng,tay cô đặt vào tim nơi đang âm ỉ nổi đau không thể xóa,giọng cô cất lên nỉ non van lơn hướng lên bầu trời kia: -cha,mẹ 2người ở đó có ổn không!con gái bất hiếu chưa làm gì bọn chúng cả,nhưng con xin thề vs 2người rằng khi trời đổ cơn mưa máu là lúc họ sẽ là vật hiến tế linh hồn 2người!chờ nhé không… Bước chậm rãi trên dải hành lang ngoằn nghèo cô đã thấy mục tiêu của mình,đứng chờ ở cửa là 1giáo viên trẻ vác sau lưng tấm áo choàng pháp sư:-rất vui lớp học có thêm thành viên mới,cô là Emar giáo viên chủ nhiệm!theo cô vào lớp. Emar niềm nở nắm tay kéo nhẹ cô bước vào lớp.Cô liếc mắc nhẹ nhìn về phía lớp học,quan sát cảnh náo nhiệt hổn loạn phía dưới,đôi mắt ánh lên vài tia chán ghét chẳng hứng thú.-eh hèm,cả lớp trật tự!Emar khẽ quát.Nhưng không thấy 1giấu hiệu nào là im lặng.cô ngiêng đầu nhìn xem thử vị giáo viên nhỏ bé sẽ làm gì tiếp theo.-bụp....rầm....giơ đũa thần trên tayEmar tạo 1loạt hiệu ứng âm thanh,thành công tập trung được sự chú ý của cả lớp.-các em về chổ,hôm nay lớp ta tiếp nhận học viên mới!quay sang cô cười nhẹ:-em hãy giới thiệu và làm quen với cả lớp đi!Mắt khẽ chớp,môi nhếch nhẹ rồi biến mất như hành đông vừa rồi chưa từng sảy ra,cô bắt đầu nở nụ cười tươi cất giọng trầm vang như tiếng chuông xa xa mà lắng đọng:-tớ tên lương lưu ly,mọi người cứ gọi là tiểu ly,vừa từ Nauy về,àh tớ là học sinh học bổng cấp nhân loại...Lớp xôn xao,bỗng 1nữ sinh bật dậy quát thẳng vào mặt cô:-ngươi không xứng đáng vào lớp học này,1nhân loại nhỏ bé đáng kinh tởm!!!-Koner em thôi ngay cái giọng điệu đó cho cô,tiểu ly là học viên do hiệu trưởng giới thiệu,em có thắc mắc thì việc lên hội đồng đánh giá ý kiến!còn bây giờ ngồi xuống và bắt đầu tiết học. Quay sang cô:-em bước đến ô trống kế cửa sổ nơi đó chưa có ai ngồi.Cô gật đầu bước tới chổ ngồi trước ánh mắt hậm hực của Koner.Mở quyển sách phù chú cơ bản ra cô nhíu mày"cái quái gì thế này,trò ấu trỉ này gọi là phù chú ư!haizzz phải chỉnh đốn lại vime mới được"Đang suy nghĩ cô không cảm nhận được bàn tay bị ai đó kéo đi,giật mình trước tiếp khỏ nhẹ bên bìa sách,cô ngước nhìn trước mặt cô là 1cô gái có khuôn mặt bầu bỉnh,đôi mắt nâu to tròn đang nhìn chăm chăm cô(tg:k nhìn s đc c là động vật quí hiếm mà...hắc hắcGenila:lườm....Tg:ờ...ờmmm e k nói gì ạ...chạy lẹ) sau cô cảm giác thân thuộc vs cô gái trước mắt thế nhỉ.-hi!bạn là nhân loại thật àk.Sao không giống gì cả,cậu xinh thật đấy,còn thơm nữa mùi ôliu ngọt ngào như màu mắt của cậu,yêu chết mất!Cô gái nhìn chằm chằm cô như tìm được vật báu í.Giơ tay cô đầu hàng trước sự huyên thuyên vô số của sinh vật trước mắt.-tớ là Kim tuyền chi,gọi sena cho thân mật,tớ là thổ thần tập sự.Xoè bàn tay đưa về phía cô híp mắt cười,cô vươn tay bắt lấy:-tiểu ly gọi thế đi!cô cười,nụ cười thật sự cũng đã rất lâu rồi cô không còn cảm giác được hương vị ấm áp thân quen đến thế,xuất phát từ 1cô gái xa lạ.Ở góc khuất cuối lớp có 2đạo ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô như tìm tòi thứ gì ở cô-Lote anh có thấy cô gái vừa vào lớp có điều đáng nghi không?huých nhẹ tay Lite thấp giọng hỏi.-hừm,anh không đọc được suy nghỉ của cô ta,1nhân loại sao làm được điều này!Lote đở chiếc cằm xoa nhẹ,nhướng mi nhìn về phía cô đăm chiêu.Xung quanh thân cô ta có điều kì lạ rất mờ ảo!-kết giới!Búng nhẹ tay Lote nghỉ ra điều gì đó kéo Lite lại gần thì thầm,xong phá lên cười đắc chí.Cô mải trò chuyện,thì cảm giác lạnh sống lưng như bị ai tính kế,cô lắc đầu chắc tại mình ngồi gần cữa sổ.

Bước chậm rãi trên dải hành lang ngoằn nghèo cô đã thấy mục tiêu của mình,đứng chờ ở cửa là 1giáo viên trẻ vác sau lưng tấm áo choàng pháp sư:

-rất vui lớp học có thêm thành viên mới,cô là Emar giáo viên chủ nhiệm!theo cô vào lớp. Emar niềm nở nắm tay kéo nhẹ cô bước vào lớp.

Cô liếc mắc nhẹ nhìn về phía lớp học,quan sát cảnh náo nhiệt hổn loạn phía dưới,đôi mắt ánh lên vài tia chán ghét chẳng hứng thú.

-eh hèm,cả lớp trật tự!Emar khẽ quát.

Nhưng không thấy 1giấu hiệu nào là im lặng.cô ngiêng đầu nhìn xem thử vị giáo viên nhỏ bé sẽ làm gì tiếp theo.

-bụp....rầm....giơ đũa thần trên tayEmar tạo 1loạt hiệu ứng âm thanh,thành công tập trung được sự chú ý của cả lớp.

-các em về chổ,hôm nay lớp ta tiếp nhận học viên mới!quay sang cô cười nhẹ:-em hãy giới thiệu và làm quen với cả lớp đi!

Mắt khẽ chớp,môi nhếch nhẹ rồi biến mất như hành đông vừa rồi chưa từng sảy ra,cô bắt đầu nở nụ cười tươi cất giọng trầm vang như tiếng chuông xa xa mà lắng đọng:

-tớ tên lương lưu ly,mọi người cứ gọi là tiểu ly,vừa từ Nauy về,àh tớ là học sinh học bổng cấp nhân loại...

Lớp xôn xao,bỗng 1nữ sinh bật dậy quát thẳng vào mặt cô:

-ngươi không xứng đáng vào lớp học này,1nhân loại nhỏ bé đáng kinh tởm!!!

-Koner em thôi ngay cái giọng điệu đó cho cô,tiểu ly là học viên do hiệu trưởng giới thiệu,em có thắc mắc thì việc lên hội đồng đánh giá ý kiến!còn bây giờ ngồi xuống và bắt đầu tiết học. Quay sang cô:

-em bước đến ô trống kế cửa sổ nơi đó chưa có ai ngồi.

Cô gật đầu bước tới chổ ngồi trước ánh mắt hậm hực của Koner.Mở quyển sách phù chú cơ bản ra cô nhíu mày"cái quái gì thế này,trò ấu trỉ này gọi là phù chú ư!haizzz phải chỉnh đốn lại vime mới được"

Đang suy nghĩ cô không cảm nhận được bàn tay bị ai đó kéo đi,giật mình trước tiếp khỏ nhẹ bên bìa sách,cô ngước nhìn trước mặt cô là 1cô gái có khuôn mặt bầu bỉnh,đôi mắt nâu to tròn đang nhìn chăm chăm cô(tg:k nhìn s đc c là động vật quí hiếm mà...hắc hắc

Genila:lườm....

Tg:ờ...ờmmm e k nói gì ạ...chạy lẹ) sau cô cảm giác thân thuộc vs cô gái trước mắt thế nhỉ.

-hi!bạn là nhân loại thật àk.Sao không giống gì cả,cậu xinh thật đấy,còn thơm nữa mùi ôliu ngọt ngào như màu mắt của cậu,yêu chết mất!Cô gái nhìn chằm chằm cô như tìm được vật báu í.

Giơ tay cô đầu hàng trước sự huyên thuyên vô số của sinh vật trước mắt.

-tớ là Kim tuyền chi,gọi sena cho thân mật,tớ là thổ thần tập sự.Xoè bàn tay đưa về phía cô híp mắt cười,cô vươn tay bắt lấy:

-tiểu ly gọi thế đi!cô cười,nụ cười thật sự cũng đã rất lâu rồi cô không còn cảm giác được hương vị ấm áp thân quen đến thế,xuất phát từ 1cô gái xa lạ.

Ở góc khuất cuối lớp có 2đạo ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô như tìm tòi thứ gì ở cô

-Lote anh có thấy cô gái vừa vào lớp có điều đáng nghi không?huých nhẹ tay Lite thấp giọng hỏi.

-hừm,anh không đọc được suy nghỉ của cô ta,1nhân loại sao làm được điều này!Lote đở chiếc cằm xoa nhẹ,nhướng mi nhìn về phía cô đăm chiêu.Xung quanh thân cô ta có điều kì lạ rất mờ ảo!

-kết giới!

Búng nhẹ tay Lote nghỉ ra điều gì đó kéo Lite lại gần thì thầm,xong phá lên cười đắc chí.

Cô mải trò chuyện,thì cảm giác lạnh sống lưng như bị ai tính kế,cô lắc đầu chắc tại mình ngồi gần cữa sổ.

Chinh Phục Cô Nàng Song TửTác giả: Bạch TâmNgoài trời sấm chớp thi nhau kéo đến,bật tung cửa sổ từng đợt gió lạnh kéo vào phòng,trên giường cô đang ngủ trong chăn ấm,nhưng từng đợt,từg đợt mồ hôi bủa vây lấy khuôn mặt tái nhợt thiếu sắc khí,tay nắm chặt chăn nổi gân xanh,môi mấp mấy: -mẹ...cha...đừng bỏ con...anh đừng buôg tay mà....khôngggg! Cô bật dậy choàng người về phía trước,những giọt nước mắt lăn dài trên má,mái tóc nâu của cô giờ đây đã ướt đẫm vì mồ hôi bếch dính lên khuôn mặt tái nhợt,thu mình vào 1góc lau đi giọt nước mắt,cô bước gần đến cữa sổ nhìn bầu trời ngoài kia nhớ đến giấc mơ hằng đêm đều mơ thấy.Gió lạnh thổi bay làn tóc lên cao hoà cùng giọng hát ưu thương tỉnh mịch,bài hát kết thúc không gian chìm vào im lặng,tay cô đặt vào tim nơi đang âm ỉ nổi đau không thể xóa,giọng cô cất lên nỉ non van lơn hướng lên bầu trời kia: -cha,mẹ 2người ở đó có ổn không!con gái bất hiếu chưa làm gì bọn chúng cả,nhưng con xin thề vs 2người rằng khi trời đổ cơn mưa máu là lúc họ sẽ là vật hiến tế linh hồn 2người!chờ nhé không… Bước chậm rãi trên dải hành lang ngoằn nghèo cô đã thấy mục tiêu của mình,đứng chờ ở cửa là 1giáo viên trẻ vác sau lưng tấm áo choàng pháp sư:-rất vui lớp học có thêm thành viên mới,cô là Emar giáo viên chủ nhiệm!theo cô vào lớp. Emar niềm nở nắm tay kéo nhẹ cô bước vào lớp.Cô liếc mắc nhẹ nhìn về phía lớp học,quan sát cảnh náo nhiệt hổn loạn phía dưới,đôi mắt ánh lên vài tia chán ghét chẳng hứng thú.-eh hèm,cả lớp trật tự!Emar khẽ quát.Nhưng không thấy 1giấu hiệu nào là im lặng.cô ngiêng đầu nhìn xem thử vị giáo viên nhỏ bé sẽ làm gì tiếp theo.-bụp....rầm....giơ đũa thần trên tayEmar tạo 1loạt hiệu ứng âm thanh,thành công tập trung được sự chú ý của cả lớp.-các em về chổ,hôm nay lớp ta tiếp nhận học viên mới!quay sang cô cười nhẹ:-em hãy giới thiệu và làm quen với cả lớp đi!Mắt khẽ chớp,môi nhếch nhẹ rồi biến mất như hành đông vừa rồi chưa từng sảy ra,cô bắt đầu nở nụ cười tươi cất giọng trầm vang như tiếng chuông xa xa mà lắng đọng:-tớ tên lương lưu ly,mọi người cứ gọi là tiểu ly,vừa từ Nauy về,àh tớ là học sinh học bổng cấp nhân loại...Lớp xôn xao,bỗng 1nữ sinh bật dậy quát thẳng vào mặt cô:-ngươi không xứng đáng vào lớp học này,1nhân loại nhỏ bé đáng kinh tởm!!!-Koner em thôi ngay cái giọng điệu đó cho cô,tiểu ly là học viên do hiệu trưởng giới thiệu,em có thắc mắc thì việc lên hội đồng đánh giá ý kiến!còn bây giờ ngồi xuống và bắt đầu tiết học. Quay sang cô:-em bước đến ô trống kế cửa sổ nơi đó chưa có ai ngồi.Cô gật đầu bước tới chổ ngồi trước ánh mắt hậm hực của Koner.Mở quyển sách phù chú cơ bản ra cô nhíu mày"cái quái gì thế này,trò ấu trỉ này gọi là phù chú ư!haizzz phải chỉnh đốn lại vime mới được"Đang suy nghĩ cô không cảm nhận được bàn tay bị ai đó kéo đi,giật mình trước tiếp khỏ nhẹ bên bìa sách,cô ngước nhìn trước mặt cô là 1cô gái có khuôn mặt bầu bỉnh,đôi mắt nâu to tròn đang nhìn chăm chăm cô(tg:k nhìn s đc c là động vật quí hiếm mà...hắc hắcGenila:lườm....Tg:ờ...ờmmm e k nói gì ạ...chạy lẹ) sau cô cảm giác thân thuộc vs cô gái trước mắt thế nhỉ.-hi!bạn là nhân loại thật àk.Sao không giống gì cả,cậu xinh thật đấy,còn thơm nữa mùi ôliu ngọt ngào như màu mắt của cậu,yêu chết mất!Cô gái nhìn chằm chằm cô như tìm được vật báu í.Giơ tay cô đầu hàng trước sự huyên thuyên vô số của sinh vật trước mắt.-tớ là Kim tuyền chi,gọi sena cho thân mật,tớ là thổ thần tập sự.Xoè bàn tay đưa về phía cô híp mắt cười,cô vươn tay bắt lấy:-tiểu ly gọi thế đi!cô cười,nụ cười thật sự cũng đã rất lâu rồi cô không còn cảm giác được hương vị ấm áp thân quen đến thế,xuất phát từ 1cô gái xa lạ.Ở góc khuất cuối lớp có 2đạo ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô như tìm tòi thứ gì ở cô-Lote anh có thấy cô gái vừa vào lớp có điều đáng nghi không?huých nhẹ tay Lite thấp giọng hỏi.-hừm,anh không đọc được suy nghỉ của cô ta,1nhân loại sao làm được điều này!Lote đở chiếc cằm xoa nhẹ,nhướng mi nhìn về phía cô đăm chiêu.Xung quanh thân cô ta có điều kì lạ rất mờ ảo!-kết giới!Búng nhẹ tay Lote nghỉ ra điều gì đó kéo Lite lại gần thì thầm,xong phá lên cười đắc chí.Cô mải trò chuyện,thì cảm giác lạnh sống lưng như bị ai tính kế,cô lắc đầu chắc tại mình ngồi gần cữa sổ.

Chương 4: Tình bạn