Người ta thường nói khi quá kinh ngạc, đầu óc con người sẽ trở nên trống rỗng, nhưng thật ra không phải như vậy, chẳng qua chỉ là mọi suy nghĩ đều chững lại mà thôi. Những lời vừa nghe, rồi những tình huống hiện tại, cứ đông cứng trong đầu anh. "Tsugumi, em có nghe không thế?" Shinji lo lắng nhìn Tsugumi đang trơ ra như hòn đá ven đường. Bộ sofa hai người đang ngồi mới mua vào mùa thu năm ngoái. Tuy giá thành vượt quá mức chi tiêu cho phép, nhưng Shinji cứ khăng khăng đòi mua , với lý do đồ tốt có thể dùng được lâu. Từ bấy đến nay chưa đầy nửa năm, vậy mà nói chia tay là chia tay ngay được. "Tại sao?" Cuối cùng Tsugumi chỉ thốt ra được câu hỏi đó. "Vì anh muốn có con." Tsugumi chớp chớp mắt. Động tác này như nhấn nút khởi động, khiến dòng suy nghĩ đang trì trệ của anh hoạt động trở lại. Nhưng trong dòng chảy hỗn loạn ấy, bất kể anh cố dặn bản thân phải hết sức bình tĩnh thế nào cũng đều vô tác dụng. Tsugumi hoang mang nhìn quanh, nhưng chẳng thứ gì có thể cứu vớt anh lúc này. Người…
Chương 75: Lời bạt
Ngủ Ngon, Hẹn Mai NhéTác giả: Nagira YuuTruyện Đam MỹNgười ta thường nói khi quá kinh ngạc, đầu óc con người sẽ trở nên trống rỗng, nhưng thật ra không phải như vậy, chẳng qua chỉ là mọi suy nghĩ đều chững lại mà thôi. Những lời vừa nghe, rồi những tình huống hiện tại, cứ đông cứng trong đầu anh. "Tsugumi, em có nghe không thế?" Shinji lo lắng nhìn Tsugumi đang trơ ra như hòn đá ven đường. Bộ sofa hai người đang ngồi mới mua vào mùa thu năm ngoái. Tuy giá thành vượt quá mức chi tiêu cho phép, nhưng Shinji cứ khăng khăng đòi mua , với lý do đồ tốt có thể dùng được lâu. Từ bấy đến nay chưa đầy nửa năm, vậy mà nói chia tay là chia tay ngay được. "Tại sao?" Cuối cùng Tsugumi chỉ thốt ra được câu hỏi đó. "Vì anh muốn có con." Tsugumi chớp chớp mắt. Động tác này như nhấn nút khởi động, khiến dòng suy nghĩ đang trì trệ của anh hoạt động trở lại. Nhưng trong dòng chảy hỗn loạn ấy, bất kể anh cố dặn bản thân phải hết sức bình tĩnh thế nào cũng đều vô tác dụng. Tsugumi hoang mang nhìn quanh, nhưng chẳng thứ gì có thể cứu vớt anh lúc này. Người… Chào mọi người, tôi là Nagira Yuu.Cảm ơn các bạn đã đón đọc Ngủ ngon, hẹn mai nhé.Cậu chuyện lần này, bắt đầu từ lúc mới xây dựng cốt truyện, tôi đã trấn an biên tập rằng “Sẽ viết một câu chuyện tình yêu thật nhẹ nhàng”, vậy mà khi triển khai cốt truyện, nó lại chẳng nhẹ nhàng gì cả.Về góc nhìn của Sakutaro ở phần ngoại truyện “Sweet Little Life”, biên tập cũng từng khuyên tôi nên kết thúc bằng cảnh Sakutaro cùng Tsugumi gọt đào để ăn thì sẽ có cảm giác BL hơn… Nhưng tôi đã trằn trọc mãi, rồi cuối cùng vẫn khăng khăng làm theo ý mình.Tôi nghĩ có thể ý kiến của độc giả sẽ chia thành hai luồng, nhưng vốn dĩ tôi muốn viết phần ngoại truyện nên mới viết câu chuyện này. Tôi nghĩ, để cho Sakutaro ôm những thứ cậu có, dùng cả đời mình để chứng minh tình cảm đối với người mình yêu thương là cái kết hợp lý và hạnh phúc dành cho hai người họ.Không chỉ riêng lần này , tôi để ý rằng dường như những phần mình muốn viết lại chính là những phần phân chia quan điểm của độc giả rõ ràng nhất. Gần đây tôi đã hiểu ra rằng, khi người viết nhập tâm vào một đoạn nào đó, vì là ý kiến chủ quan nên đương nhiên ý kiến của độc giả sẽ phân luồng. Mỗi lần tôi đều lấn cấn ở chỗ này, nhưng rồi nhận ra thà như vậy còn hơn để câu chuyện cứ thế trôi tuột đi mà không đọng lại bất cứ thứ gì cả. Tất nhiên, nếu độc giả có thể cùng sống trong thế giới của câu chuyện thì là lý tưởng nhất rồi.Tranh minh họa trong truyện là do chị Oyamada Ami vẽ cho tôi. Đây là lần thứ hai tôi được hợp tác cùng chị Oyamada. Lần trước,chị cũng vẽ cho tôi những bức tranh chân thực như thể mọi việc đang xả ra trước mắt. Hôm qua, chị Oyamada vừa cho tôi xem bìa. Nó đẹp tới mức khiến tôi vừa nhìn thấy đã phải “Oa!” một tiếng, mắt dán vào màn hình máy tính thật lâu. Có thể xuất bản một cuốn sách bìa đẹp như vậy, người làm tác giả thật quá đỗi hạnh phúc. Rất cảm ơn chị Oyamada trong lúc bận rộn còn nhận vẽ minh họa cho tôi.Và thân gửi các bạn độc giả, dù rất lo lắng không biết các bạn có đón nhận câu chuyện này hay không, nhưng tôi vẫn rất vui khi hoàn thành được nó. Tôi hy vọng chúng ta có thể tìm thấy điểm chung trong một phần nào đó của cuốn sách này.Nếu các bạn có cảm nghĩ gì, xin hãy nói cho tôi nghe nhé !Giờ thì hẹn gặp lại các bạn ở cuốn sách tiếp theo.Nagira Yuu-----HẾT TRUYỆN-----
Chào mọi người, tôi là Nagira Yuu.
Cảm ơn các bạn đã đón đọc Ngủ ngon, hẹn mai nhé.
Cậu chuyện lần này, bắt đầu từ lúc mới xây dựng cốt truyện, tôi đã trấn an biên tập rằng “Sẽ viết một câu chuyện tình yêu thật nhẹ nhàng”, vậy mà khi triển khai cốt truyện, nó lại chẳng nhẹ nhàng gì cả.
Về góc nhìn của Sakutaro ở phần ngoại truyện “Sweet Little Life”, biên tập cũng từng khuyên tôi nên kết thúc bằng cảnh Sakutaro cùng Tsugumi gọt đào để ăn thì sẽ có cảm giác BL hơn… Nhưng tôi đã trằn trọc mãi, rồi cuối cùng vẫn khăng khăng làm theo ý mình.
Tôi nghĩ có thể ý kiến của độc giả sẽ chia thành hai luồng, nhưng vốn dĩ tôi muốn viết phần ngoại truyện nên mới viết câu chuyện này. Tôi nghĩ, để cho Sakutaro ôm những thứ cậu có, dùng cả đời mình để chứng minh tình cảm đối với người mình yêu thương là cái kết hợp lý và hạnh phúc dành cho hai người họ.
Không chỉ riêng lần này , tôi để ý rằng dường như những phần mình muốn viết lại chính là những phần phân chia quan điểm của độc giả rõ ràng nhất. Gần đây tôi đã hiểu ra rằng, khi người viết nhập tâm vào một đoạn nào đó, vì là ý kiến chủ quan nên đương nhiên ý kiến của độc giả sẽ phân luồng. Mỗi lần tôi đều lấn cấn ở chỗ này, nhưng rồi nhận ra thà như vậy còn hơn để câu chuyện cứ thế trôi tuột đi mà không đọng lại bất cứ thứ gì cả. Tất nhiên, nếu độc giả có thể cùng sống trong thế giới của câu chuyện thì là lý tưởng nhất rồi.
Tranh minh họa trong truyện là do chị Oyamada Ami vẽ cho tôi. Đây là lần thứ hai tôi được hợp tác cùng chị Oyamada. Lần trước,chị cũng vẽ cho tôi những bức tranh chân thực như thể mọi việc đang xả ra trước mắt. Hôm qua, chị Oyamada vừa cho tôi xem bìa. Nó đẹp tới mức khiến tôi vừa nhìn thấy đã phải “Oa!” một tiếng, mắt dán vào màn hình máy tính thật lâu. Có thể xuất bản một cuốn sách bìa đẹp như vậy, người làm tác giả thật quá đỗi hạnh phúc. Rất cảm ơn chị Oyamada trong lúc bận rộn còn nhận vẽ minh họa cho tôi.
Và thân gửi các bạn độc giả, dù rất lo lắng không biết các bạn có đón nhận câu chuyện này hay không, nhưng tôi vẫn rất vui khi hoàn thành được nó. Tôi hy vọng chúng ta có thể tìm thấy điểm chung trong một phần nào đó của cuốn sách này.
Nếu các bạn có cảm nghĩ gì, xin hãy nói cho tôi nghe nhé !
Giờ thì hẹn gặp lại các bạn ở cuốn sách tiếp theo.
Nagira Yuu
-----HẾT TRUYỆN-----
Ngủ Ngon, Hẹn Mai NhéTác giả: Nagira YuuTruyện Đam MỹNgười ta thường nói khi quá kinh ngạc, đầu óc con người sẽ trở nên trống rỗng, nhưng thật ra không phải như vậy, chẳng qua chỉ là mọi suy nghĩ đều chững lại mà thôi. Những lời vừa nghe, rồi những tình huống hiện tại, cứ đông cứng trong đầu anh. "Tsugumi, em có nghe không thế?" Shinji lo lắng nhìn Tsugumi đang trơ ra như hòn đá ven đường. Bộ sofa hai người đang ngồi mới mua vào mùa thu năm ngoái. Tuy giá thành vượt quá mức chi tiêu cho phép, nhưng Shinji cứ khăng khăng đòi mua , với lý do đồ tốt có thể dùng được lâu. Từ bấy đến nay chưa đầy nửa năm, vậy mà nói chia tay là chia tay ngay được. "Tại sao?" Cuối cùng Tsugumi chỉ thốt ra được câu hỏi đó. "Vì anh muốn có con." Tsugumi chớp chớp mắt. Động tác này như nhấn nút khởi động, khiến dòng suy nghĩ đang trì trệ của anh hoạt động trở lại. Nhưng trong dòng chảy hỗn loạn ấy, bất kể anh cố dặn bản thân phải hết sức bình tĩnh thế nào cũng đều vô tác dụng. Tsugumi hoang mang nhìn quanh, nhưng chẳng thứ gì có thể cứu vớt anh lúc này. Người… Chào mọi người, tôi là Nagira Yuu.Cảm ơn các bạn đã đón đọc Ngủ ngon, hẹn mai nhé.Cậu chuyện lần này, bắt đầu từ lúc mới xây dựng cốt truyện, tôi đã trấn an biên tập rằng “Sẽ viết một câu chuyện tình yêu thật nhẹ nhàng”, vậy mà khi triển khai cốt truyện, nó lại chẳng nhẹ nhàng gì cả.Về góc nhìn của Sakutaro ở phần ngoại truyện “Sweet Little Life”, biên tập cũng từng khuyên tôi nên kết thúc bằng cảnh Sakutaro cùng Tsugumi gọt đào để ăn thì sẽ có cảm giác BL hơn… Nhưng tôi đã trằn trọc mãi, rồi cuối cùng vẫn khăng khăng làm theo ý mình.Tôi nghĩ có thể ý kiến của độc giả sẽ chia thành hai luồng, nhưng vốn dĩ tôi muốn viết phần ngoại truyện nên mới viết câu chuyện này. Tôi nghĩ, để cho Sakutaro ôm những thứ cậu có, dùng cả đời mình để chứng minh tình cảm đối với người mình yêu thương là cái kết hợp lý và hạnh phúc dành cho hai người họ.Không chỉ riêng lần này , tôi để ý rằng dường như những phần mình muốn viết lại chính là những phần phân chia quan điểm của độc giả rõ ràng nhất. Gần đây tôi đã hiểu ra rằng, khi người viết nhập tâm vào một đoạn nào đó, vì là ý kiến chủ quan nên đương nhiên ý kiến của độc giả sẽ phân luồng. Mỗi lần tôi đều lấn cấn ở chỗ này, nhưng rồi nhận ra thà như vậy còn hơn để câu chuyện cứ thế trôi tuột đi mà không đọng lại bất cứ thứ gì cả. Tất nhiên, nếu độc giả có thể cùng sống trong thế giới của câu chuyện thì là lý tưởng nhất rồi.Tranh minh họa trong truyện là do chị Oyamada Ami vẽ cho tôi. Đây là lần thứ hai tôi được hợp tác cùng chị Oyamada. Lần trước,chị cũng vẽ cho tôi những bức tranh chân thực như thể mọi việc đang xả ra trước mắt. Hôm qua, chị Oyamada vừa cho tôi xem bìa. Nó đẹp tới mức khiến tôi vừa nhìn thấy đã phải “Oa!” một tiếng, mắt dán vào màn hình máy tính thật lâu. Có thể xuất bản một cuốn sách bìa đẹp như vậy, người làm tác giả thật quá đỗi hạnh phúc. Rất cảm ơn chị Oyamada trong lúc bận rộn còn nhận vẽ minh họa cho tôi.Và thân gửi các bạn độc giả, dù rất lo lắng không biết các bạn có đón nhận câu chuyện này hay không, nhưng tôi vẫn rất vui khi hoàn thành được nó. Tôi hy vọng chúng ta có thể tìm thấy điểm chung trong một phần nào đó của cuốn sách này.Nếu các bạn có cảm nghĩ gì, xin hãy nói cho tôi nghe nhé !Giờ thì hẹn gặp lại các bạn ở cuốn sách tiếp theo.Nagira Yuu-----HẾT TRUYỆN-----