Tác giả:

Ngày đầu tiên. Thời gian: 11:00 sáng ┃ Địa điểm: Không rõ. Hàn Chiếu cảm giác mình đã đến thiên đường. Một giây trước chiếc máy bay trực thăng hắn ngồi phát nổ trên không trung, hắn dùng dù để đáp xuống. Một giây tiếp theo hắn tỉnh lại bên trong một tòa lâu đài. Tấm màn che màu tím làm từ lụa mỏng, chiếc giường lớn được chạm trổ theo phong cách Châu Âu, vách tường sơn màu xanh nhạt, chiếc đèn chùm lộng lẫy và hoa lệ phát ra ánh sáng mơ hồ, rèm cửa sổ màu đỏ tươi che kín ánh sáng bên ngoài, hương thơm nhàn nhạt hòa quyện vào không khí, hắn nhìn thấy đối diện là hình ảnh phản chiếu khuôn mặt hơi trắng bệt của mình trên chiếc gương bàn trang điểm, hoa văn phức tạp kiểu Trung Quốc, phía trước chiếc gương có một cái ghế xinh xắn đầy tinh xảo, đồng hồ báo thức đặt trên bàn từng chút từng chút gõ một tiếng, chữ số La Mã một màu đen thuần túy, mặt đồng hồ màu trắng hiện rõ —— mười một giờ, chỉ là không biết là sáng hay tối. Chính giữa căn phòng bày một cái bàn, trên bàn chồng chất hoa quả,…

Chương 12

Nguy Tình Thất Nhật (Bảy Ngày Yêu Nguy Hiểm)Tác giả: An Thiển YênTruyện Đam MỹNgày đầu tiên. Thời gian: 11:00 sáng ┃ Địa điểm: Không rõ. Hàn Chiếu cảm giác mình đã đến thiên đường. Một giây trước chiếc máy bay trực thăng hắn ngồi phát nổ trên không trung, hắn dùng dù để đáp xuống. Một giây tiếp theo hắn tỉnh lại bên trong một tòa lâu đài. Tấm màn che màu tím làm từ lụa mỏng, chiếc giường lớn được chạm trổ theo phong cách Châu Âu, vách tường sơn màu xanh nhạt, chiếc đèn chùm lộng lẫy và hoa lệ phát ra ánh sáng mơ hồ, rèm cửa sổ màu đỏ tươi che kín ánh sáng bên ngoài, hương thơm nhàn nhạt hòa quyện vào không khí, hắn nhìn thấy đối diện là hình ảnh phản chiếu khuôn mặt hơi trắng bệt của mình trên chiếc gương bàn trang điểm, hoa văn phức tạp kiểu Trung Quốc, phía trước chiếc gương có một cái ghế xinh xắn đầy tinh xảo, đồng hồ báo thức đặt trên bàn từng chút từng chút gõ một tiếng, chữ số La Mã một màu đen thuần túy, mặt đồng hồ màu trắng hiện rõ —— mười một giờ, chỉ là không biết là sáng hay tối. Chính giữa căn phòng bày một cái bàn, trên bàn chồng chất hoa quả,… .Ngày thứ baThời gian: Giữa trưa 12:00┃Địa điểm: đảo X, đại sảnh lầu 1.Hàn Chiếu nhìn thấy cậu con trai mà lần đầu tiên hắn gặp phải khi vừa mới đến nơi này.Hàn Chiếu gọi lại: “Này…”Cậu con trai ngờ vực quay đầu lại: “Là Ngài”.Hàn Chiếu nở nụ cười: “Tôi thấy hình như cậu đang cảm thấy rất kỳ quái”.Cậu nhóc lắc đầu cười yếu ớt: “Đúng là rất kỳ quái… Đúng rồi, Ngài đừng gọi tôi là “Này”, gọi tôi Ngạn”.“Ngạn”. Hàn Chiếu đọc theo một lần: “Tôi sẽ ghi nhớ”.“Ngài tìm tôi có việc gì sao?”. Hai tay Ngạn phủ lên vai hắn rồi đưa đôi môi lại gần bên lỗ tai hắn.Hàn Chiếu cười rồi đem hai tay cậu dời ra: “Có việc…nhưng e là không phải cái loại việc trong tưởng tượng của cậu”.“Hừ”…Ngạn cười lạnh: “Nhìn dáng vẻ của Ngài thật đúng là không giống…”.“Không giống cái gì?” Hàn Chiếu hỏi.——“Không giống người tốt”.Hàn Chiếu khoanh tay trước ngực: “Cậu nói đúng, tôi quả thực không phải là người tốt lành gì”.Ngạn không tiếp tục đề tài của hắn, mà là hỏi: “Ngài đã gặp qua Tlazolteotl chưa?”“Đã gặp. Tôi tìm cậu là muốn hỏi chuyện liên quan tới cậu ấy”. Hàn Chiếu nghiêm túc: “Cậu có thể nói cho tôi biết không?”“Phải xem Ngài hỏi cái gì đã?”. Ngạn đưa móng tay lên nhìn.—— “Cậu ấy rốt cuộc là ai?”Ngạn lắc đầu: “Vấn đề thứ nhất của Ngài tôi vô pháp trả lời…Cậu ấy là người vô cùng thần bí, không ai biết được lai lịch cụ thể của cậu ấy, chỉ biết là ngay từ khoảnh khắc X xuất hiện, cậu ấy chính là Chủ nhân của chúng tôi”.“…Nơi này dùng để làm gì?”. Hàn Chiếu hỏi vấn đề thứ hai.“Nơi đây…Là thiên đường của đàn ông…Mọi người đến nơi này đều có thể hưởng thụ sự đối đãi của thiên đường…Vũ hội vô tận, yến hội, thịnh hội(1), rượu ngon, mỹ thực, còn có mỹ sắc…Chỉ cần Ngài muốn, ai cũng có thể cùng Ngài lên giường…tại nơi này mỗi ngày đều là một ngày hội…Ở đây không có luật lệ cũng không có quy tắc, Ngài có thể tự do hưởng thụ mọi thứ”. Vẻ mặt Ngạn say mê nói.(1)Thịnh hội: hội họp lớn, long trọng.“Là thật sao?”. Hàn Chiếu có chút khó mà tin được.“Đương nhiên là thật…Ngài có thể hỏi bất kì ai ở nơi này…Không ai mà không yêu thích nơi này cả…”. Cậu nhóc mỉm cười.Hàn Chiếu gật đầu: “Tôi đã biết…Cám ơn cậu”.Ngạn lần thứ hai đặt tay lên vai hắn: “Ngài thực sự không muốn cùng tôi sao, Tlazolteotl sẽ không ngại đâu…”.“…Không cần”. Hàn Chiếu nhếch môi lên: “Tôi nghĩ tôi đã tìm được thứ mà tôi thực sự mong muốn…”Ngạn ngượng ngùng nhún nhún vai: “Thật là không có thú vị gì hết…Có điều tôi chúc Ngài nhiều may mắn”.

.

Ngày thứ ba

Thời gian: Giữa trưa 12:00┃Địa điểm: đảo X, đại sảnh lầu 1.

Hàn Chiếu nhìn thấy cậu con trai mà lần đầu tiên hắn gặp phải khi vừa mới đến nơi này.

Hàn Chiếu gọi lại: “Này…”

Cậu con trai ngờ vực quay đầu lại: “Là Ngài”.

Hàn Chiếu nở nụ cười: “Tôi thấy hình như cậu đang cảm thấy rất kỳ quái”.

Cậu nhóc lắc đầu cười yếu ớt: “Đúng là rất kỳ quái… Đúng rồi, Ngài đừng gọi tôi là “Này”, gọi tôi Ngạn”.

“Ngạn”. Hàn Chiếu đọc theo một lần: “Tôi sẽ ghi nhớ”.

“Ngài tìm tôi có việc gì sao?”. Hai tay Ngạn phủ lên vai hắn rồi đưa đôi môi lại gần bên lỗ tai hắn.

Hàn Chiếu cười rồi đem hai tay cậu dời ra: “Có việc…nhưng e là không phải cái loại việc trong tưởng tượng của cậu”.

“Hừ”…Ngạn cười lạnh: “Nhìn dáng vẻ của Ngài thật đúng là không giống…”.

“Không giống cái gì?” Hàn Chiếu hỏi.

——“Không giống người tốt”.

Hàn Chiếu khoanh tay trước ngực: “Cậu nói đúng, tôi quả thực không phải là người tốt lành gì”.

Ngạn không tiếp tục đề tài của hắn, mà là hỏi: “Ngài đã gặp qua Tlazolteotl chưa?”

“Đã gặp. Tôi tìm cậu là muốn hỏi chuyện liên quan tới cậu ấy”. Hàn Chiếu nghiêm túc: “Cậu có thể nói cho tôi biết không?”

“Phải xem Ngài hỏi cái gì đã?”. Ngạn đưa móng tay lên nhìn.

—— “Cậu ấy rốt cuộc là ai?”

Ngạn lắc đầu: “Vấn đề thứ nhất của Ngài tôi vô pháp trả lời…Cậu ấy là người vô cùng thần bí, không ai biết được lai lịch cụ thể của cậu ấy, chỉ biết là ngay từ khoảnh khắc X xuất hiện, cậu ấy chính là Chủ nhân của chúng tôi”.

“…Nơi này dùng để làm gì?”. Hàn Chiếu hỏi vấn đề thứ hai.

“Nơi đây…Là thiên đường của đàn ông…Mọi người đến nơi này đều có thể hưởng thụ sự đối đãi của thiên đường…Vũ hội vô tận, yến hội, thịnh hội(1), rượu ngon, mỹ thực, còn có mỹ sắc…Chỉ cần Ngài muốn, ai cũng có thể cùng Ngài lên giường…tại nơi này mỗi ngày đều là một ngày hội…Ở đây không có luật lệ cũng không có quy tắc, Ngài có thể tự do hưởng thụ mọi thứ”. Vẻ mặt Ngạn say mê nói.

(1)Thịnh hội: hội họp lớn, long trọng.

“Là thật sao?”. Hàn Chiếu có chút khó mà tin được.

“Đương nhiên là thật…Ngài có thể hỏi bất kì ai ở nơi này…Không ai mà không yêu thích nơi này cả…”. Cậu nhóc mỉm cười.

Hàn Chiếu gật đầu: “Tôi đã biết…Cám ơn cậu”.

Ngạn lần thứ hai đặt tay lên vai hắn: “Ngài thực sự không muốn cùng tôi sao, Tlazolteotl sẽ không ngại đâu…”.

“…Không cần”. Hàn Chiếu nhếch môi lên: “Tôi nghĩ tôi đã tìm được thứ mà tôi thực sự mong muốn…”

Ngạn ngượng ngùng nhún nhún vai: “Thật là không có thú vị gì hết…Có điều tôi chúc Ngài nhiều may mắn”.

Nguy Tình Thất Nhật (Bảy Ngày Yêu Nguy Hiểm)Tác giả: An Thiển YênTruyện Đam MỹNgày đầu tiên. Thời gian: 11:00 sáng ┃ Địa điểm: Không rõ. Hàn Chiếu cảm giác mình đã đến thiên đường. Một giây trước chiếc máy bay trực thăng hắn ngồi phát nổ trên không trung, hắn dùng dù để đáp xuống. Một giây tiếp theo hắn tỉnh lại bên trong một tòa lâu đài. Tấm màn che màu tím làm từ lụa mỏng, chiếc giường lớn được chạm trổ theo phong cách Châu Âu, vách tường sơn màu xanh nhạt, chiếc đèn chùm lộng lẫy và hoa lệ phát ra ánh sáng mơ hồ, rèm cửa sổ màu đỏ tươi che kín ánh sáng bên ngoài, hương thơm nhàn nhạt hòa quyện vào không khí, hắn nhìn thấy đối diện là hình ảnh phản chiếu khuôn mặt hơi trắng bệt của mình trên chiếc gương bàn trang điểm, hoa văn phức tạp kiểu Trung Quốc, phía trước chiếc gương có một cái ghế xinh xắn đầy tinh xảo, đồng hồ báo thức đặt trên bàn từng chút từng chút gõ một tiếng, chữ số La Mã một màu đen thuần túy, mặt đồng hồ màu trắng hiện rõ —— mười một giờ, chỉ là không biết là sáng hay tối. Chính giữa căn phòng bày một cái bàn, trên bàn chồng chất hoa quả,… .Ngày thứ baThời gian: Giữa trưa 12:00┃Địa điểm: đảo X, đại sảnh lầu 1.Hàn Chiếu nhìn thấy cậu con trai mà lần đầu tiên hắn gặp phải khi vừa mới đến nơi này.Hàn Chiếu gọi lại: “Này…”Cậu con trai ngờ vực quay đầu lại: “Là Ngài”.Hàn Chiếu nở nụ cười: “Tôi thấy hình như cậu đang cảm thấy rất kỳ quái”.Cậu nhóc lắc đầu cười yếu ớt: “Đúng là rất kỳ quái… Đúng rồi, Ngài đừng gọi tôi là “Này”, gọi tôi Ngạn”.“Ngạn”. Hàn Chiếu đọc theo một lần: “Tôi sẽ ghi nhớ”.“Ngài tìm tôi có việc gì sao?”. Hai tay Ngạn phủ lên vai hắn rồi đưa đôi môi lại gần bên lỗ tai hắn.Hàn Chiếu cười rồi đem hai tay cậu dời ra: “Có việc…nhưng e là không phải cái loại việc trong tưởng tượng của cậu”.“Hừ”…Ngạn cười lạnh: “Nhìn dáng vẻ của Ngài thật đúng là không giống…”.“Không giống cái gì?” Hàn Chiếu hỏi.——“Không giống người tốt”.Hàn Chiếu khoanh tay trước ngực: “Cậu nói đúng, tôi quả thực không phải là người tốt lành gì”.Ngạn không tiếp tục đề tài của hắn, mà là hỏi: “Ngài đã gặp qua Tlazolteotl chưa?”“Đã gặp. Tôi tìm cậu là muốn hỏi chuyện liên quan tới cậu ấy”. Hàn Chiếu nghiêm túc: “Cậu có thể nói cho tôi biết không?”“Phải xem Ngài hỏi cái gì đã?”. Ngạn đưa móng tay lên nhìn.—— “Cậu ấy rốt cuộc là ai?”Ngạn lắc đầu: “Vấn đề thứ nhất của Ngài tôi vô pháp trả lời…Cậu ấy là người vô cùng thần bí, không ai biết được lai lịch cụ thể của cậu ấy, chỉ biết là ngay từ khoảnh khắc X xuất hiện, cậu ấy chính là Chủ nhân của chúng tôi”.“…Nơi này dùng để làm gì?”. Hàn Chiếu hỏi vấn đề thứ hai.“Nơi đây…Là thiên đường của đàn ông…Mọi người đến nơi này đều có thể hưởng thụ sự đối đãi của thiên đường…Vũ hội vô tận, yến hội, thịnh hội(1), rượu ngon, mỹ thực, còn có mỹ sắc…Chỉ cần Ngài muốn, ai cũng có thể cùng Ngài lên giường…tại nơi này mỗi ngày đều là một ngày hội…Ở đây không có luật lệ cũng không có quy tắc, Ngài có thể tự do hưởng thụ mọi thứ”. Vẻ mặt Ngạn say mê nói.(1)Thịnh hội: hội họp lớn, long trọng.“Là thật sao?”. Hàn Chiếu có chút khó mà tin được.“Đương nhiên là thật…Ngài có thể hỏi bất kì ai ở nơi này…Không ai mà không yêu thích nơi này cả…”. Cậu nhóc mỉm cười.Hàn Chiếu gật đầu: “Tôi đã biết…Cám ơn cậu”.Ngạn lần thứ hai đặt tay lên vai hắn: “Ngài thực sự không muốn cùng tôi sao, Tlazolteotl sẽ không ngại đâu…”.“…Không cần”. Hàn Chiếu nhếch môi lên: “Tôi nghĩ tôi đã tìm được thứ mà tôi thực sự mong muốn…”Ngạn ngượng ngùng nhún nhún vai: “Thật là không có thú vị gì hết…Có điều tôi chúc Ngài nhiều may mắn”.

Chương 12