Tác giả:

【 loa 】[Thư Hiệp]g**t ch*t Nhẹ cười nghiêng thế gian, một lần 500J / 1 ảnh chụp. Tô Bắc Bằng mới vừa đi lên trò chơi, liền chứng kiến đại danh của mình đang ở trên loa. Không kịp rút gân vài cái, kênh thế giới liền sôi trào. 【 thế giới 】[ Ta Có Một Con Thảo Nê Mã ]A! ! Thư Hiệp đại thần rốt cục xuất hiện, trời ạ trời ạ, tiểu tâm can của ta a… 【 thế giới 】[ Chưa Bao Giờ Thảo Nó]a! Đại thần giận dữ vì mỹ nữ? Không cần a, ta không manh BG… Nê mã đồng chí, JQ ở đâu a? Ta tìm tìm kiếm kiếm, hảo đói khát a. Cây hoa cúc a, dây dưa chuột a … Vì sao Nhẹ cười nghiêng thế gian không phải nam ?. 【 thế giới 】[Không muốn yêu em ]Bán một con Điệp luyến hoa đời thứ bảy, 95 cấp, có thể mang, tư chất 2100, MM(các cô nương) MM(các cô nương) MM(các cô nương), không mua uổng phí lắm a! 【 thế giới 】[Cầu Bạo]Mò xuống đi… Thật là khó hiểu, vì sao một tiểu Nga Mi cấp 90, có thể làm cho Thư Hiệp đại thần nóng giận như thế, thậm chí bỏ ra một số tiền lớn mua mạng? Chậc chậc chậc… Đây chắc chắn là có chuyện JQ…

Chương 55: Cởi bỏ khúc mắc

Võng Du Chi Bạo Cùng Bị BạoTác giả: Túy TrầnTruyện Đam Mỹ, Truyện Võng Du【 loa 】[Thư Hiệp]g**t ch*t Nhẹ cười nghiêng thế gian, một lần 500J / 1 ảnh chụp. Tô Bắc Bằng mới vừa đi lên trò chơi, liền chứng kiến đại danh của mình đang ở trên loa. Không kịp rút gân vài cái, kênh thế giới liền sôi trào. 【 thế giới 】[ Ta Có Một Con Thảo Nê Mã ]A! ! Thư Hiệp đại thần rốt cục xuất hiện, trời ạ trời ạ, tiểu tâm can của ta a… 【 thế giới 】[ Chưa Bao Giờ Thảo Nó]a! Đại thần giận dữ vì mỹ nữ? Không cần a, ta không manh BG… Nê mã đồng chí, JQ ở đâu a? Ta tìm tìm kiếm kiếm, hảo đói khát a. Cây hoa cúc a, dây dưa chuột a … Vì sao Nhẹ cười nghiêng thế gian không phải nam ?. 【 thế giới 】[Không muốn yêu em ]Bán một con Điệp luyến hoa đời thứ bảy, 95 cấp, có thể mang, tư chất 2100, MM(các cô nương) MM(các cô nương) MM(các cô nương), không mua uổng phí lắm a! 【 thế giới 】[Cầu Bạo]Mò xuống đi… Thật là khó hiểu, vì sao một tiểu Nga Mi cấp 90, có thể làm cho Thư Hiệp đại thần nóng giận như thế, thậm chí bỏ ra một số tiền lớn mua mạng? Chậc chậc chậc… Đây chắc chắn là có chuyện JQ… Là dãy số lần trước gọi.Sau khi Tô Bắc Bằng trở lại ký túc xá thì lấy điện thoại ra lại bấm một lần, đồng dạng là âm thanh máy móc của —— tắt máy. Phá hoại đúng không? Dựa vào cái gì nói cậu cùng Lăng Quân Diệu nếu ở chung với nhau sẽ không có hạnh phúc? Đây là lời nguyền rủa hay là lời tiên tri đây?“Grrrr~!” Nóng giận mà đi ra khỏi cửa, vừa vặn nhìn thấy Nghiêm Vĩ Hứng ăn mặc chỉnh tề, từ phòng tắm đi ra.”Nha, Nghiêm đại soái ca lại cùng vị tiểu thư nào ước hẹn vậy?”Nghiêm Vĩ Hứng chớp chớp mắt, trưng ra nụ cười sáng lạn “ Nếu như tôi nói, tôi là đang muốn hẹn hò cùng với cậu thì cậu nghĩ sao?”“…” Tô Bắc Bằng mếu máo, trưng ra cái ánh mắt lom lom tỏ vẻ quái dị mà nhìn hắn, “Ông là đang phát sốt hay phát xuân? Cẩn thận tôi đem thùng rác đắp lên trên đầu ông. Đừng có đem ca ra mà tiêu khiển, phiền muốn chết rồi”.Nghiêm Vĩ Hứng nhún nhún vai, cầm lên một chai nước hoa xịt xịt, cũng không say goodbye trực tiếp chạy lấy người. Chẳng hiểu nổi, không đùa giỡn thì sẽ chết sao? Thật sự là một nam nhân buồn tao…Lại thở dài, Tô Bắc Bằng lấy cái gối đầu vỗ vỗ, nằm xuống. Có nên đáp lại lời của Lăng Quân Diệu hay không, cậu thật sự rất là do dự. Nếu đáp ứng, anh ta thật sự không phải là một nam nhân bình thường, là một … cái pha lê trưng trong phòng kín không nhiễm chút ánh sáng. Còn nếu như không đáp ứng, Lăng Quân Diệu sẽ thương tâm, sẽ đau khổ thì chắc chắn rồi đó, mấu chốt là… anh ta có thể sẽ nghĩ quẩn trong đầu rồi làm mấy chuyện bậy bạ gì đó chẳng hạn?Nghĩ quẩn trong đầu thì không sao rồi, nhưng lỡ như anh ta nghĩ quá rồi đi tự sát … Xong đời, Tô Bắc Bằng cậu sao mà có thể bồi thường một Lăng đại tổng tài khác cho Lăng gia người ta a~.Đây là cái ý tưởng loạn thất bát tao gì đây? !Tô Bắc Bằng sắp bị bản thân tra tấn đến muốn điên rồi. Không muốn suy nghĩ nữa.”Một con cừu, hai con cừu, ba con cừu… Một con Thư Hiệp, hai con Lăng Quân Diệu, ba con Lão công …”( Hết thuốc chữa >_ChươngtrướcChươngtiếpBáo lỗi chươngBình luậnBạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Là dãy số lần trước gọi.

Sau khi Tô Bắc Bằng trở lại ký túc xá thì lấy điện thoại ra lại bấm một lần, đồng dạng là âm thanh máy móc của —— tắt máy. Phá hoại đúng không? Dựa vào cái gì nói cậu cùng Lăng Quân Diệu nếu ở chung với nhau sẽ không có hạnh phúc? Đây là lời nguyền rủa hay là lời tiên tri đây?

“Grrrr~!” Nóng giận mà đi ra khỏi cửa, vừa vặn nhìn thấy Nghiêm Vĩ Hứng ăn mặc chỉnh tề, từ phòng tắm đi ra.”Nha, Nghiêm đại soái ca lại cùng vị tiểu thư nào ước hẹn vậy?”

Nghiêm Vĩ Hứng chớp chớp mắt, trưng ra nụ cười sáng lạn “ Nếu như tôi nói, tôi là đang muốn hẹn hò cùng với cậu thì cậu nghĩ sao?”

“…” Tô Bắc Bằng mếu máo, trưng ra cái ánh mắt lom lom tỏ vẻ quái dị mà nhìn hắn, “Ông là đang phát sốt hay phát xuân? Cẩn thận tôi đem thùng rác đắp lên trên đầu ông. Đừng có đem ca ra mà tiêu khiển, phiền muốn chết rồi”.

Nghiêm Vĩ Hứng nhún nhún vai, cầm lên một chai nước hoa xịt xịt, cũng không say goodbye trực tiếp chạy lấy người. Chẳng hiểu nổi, không đùa giỡn thì sẽ chết sao? Thật sự là một nam nhân buồn tao…

Lại thở dài, Tô Bắc Bằng lấy cái gối đầu vỗ vỗ, nằm xuống. Có nên đáp lại lời của Lăng Quân Diệu hay không, cậu thật sự rất là do dự. Nếu đáp ứng, anh ta thật sự không phải là một nam nhân bình thường, là một … cái pha lê trưng trong phòng kín không nhiễm chút ánh sáng. Còn nếu như không đáp ứng, Lăng Quân Diệu sẽ thương tâm, sẽ đau khổ thì chắc chắn rồi đó, mấu chốt là… anh ta có thể sẽ nghĩ quẩn trong đầu rồi làm mấy chuyện bậy bạ gì đó chẳng hạn?

Nghĩ quẩn trong đầu thì không sao rồi, nhưng lỡ như anh ta nghĩ quá rồi đi tự sát … Xong đời, Tô Bắc Bằng cậu sao mà có thể bồi thường một Lăng đại tổng tài khác cho Lăng gia người ta a~.

Đây là cái ý tưởng loạn thất bát tao gì đây? !

Tô Bắc Bằng sắp bị bản thân tra tấn đến muốn điên rồi. Không muốn suy nghĩ nữa.”Một con cừu, hai con cừu, ba con cừu… Một con Thư Hiệp, hai con Lăng Quân Diệu, ba con Lão công …”( Hết thuốc chữa >_

Chương

trước

Chương

tiếp

Báo lỗi chương

Bình luận

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Võng Du Chi Bạo Cùng Bị BạoTác giả: Túy TrầnTruyện Đam Mỹ, Truyện Võng Du【 loa 】[Thư Hiệp]g**t ch*t Nhẹ cười nghiêng thế gian, một lần 500J / 1 ảnh chụp. Tô Bắc Bằng mới vừa đi lên trò chơi, liền chứng kiến đại danh của mình đang ở trên loa. Không kịp rút gân vài cái, kênh thế giới liền sôi trào. 【 thế giới 】[ Ta Có Một Con Thảo Nê Mã ]A! ! Thư Hiệp đại thần rốt cục xuất hiện, trời ạ trời ạ, tiểu tâm can của ta a… 【 thế giới 】[ Chưa Bao Giờ Thảo Nó]a! Đại thần giận dữ vì mỹ nữ? Không cần a, ta không manh BG… Nê mã đồng chí, JQ ở đâu a? Ta tìm tìm kiếm kiếm, hảo đói khát a. Cây hoa cúc a, dây dưa chuột a … Vì sao Nhẹ cười nghiêng thế gian không phải nam ?. 【 thế giới 】[Không muốn yêu em ]Bán một con Điệp luyến hoa đời thứ bảy, 95 cấp, có thể mang, tư chất 2100, MM(các cô nương) MM(các cô nương) MM(các cô nương), không mua uổng phí lắm a! 【 thế giới 】[Cầu Bạo]Mò xuống đi… Thật là khó hiểu, vì sao một tiểu Nga Mi cấp 90, có thể làm cho Thư Hiệp đại thần nóng giận như thế, thậm chí bỏ ra một số tiền lớn mua mạng? Chậc chậc chậc… Đây chắc chắn là có chuyện JQ… Là dãy số lần trước gọi.Sau khi Tô Bắc Bằng trở lại ký túc xá thì lấy điện thoại ra lại bấm một lần, đồng dạng là âm thanh máy móc của —— tắt máy. Phá hoại đúng không? Dựa vào cái gì nói cậu cùng Lăng Quân Diệu nếu ở chung với nhau sẽ không có hạnh phúc? Đây là lời nguyền rủa hay là lời tiên tri đây?“Grrrr~!” Nóng giận mà đi ra khỏi cửa, vừa vặn nhìn thấy Nghiêm Vĩ Hứng ăn mặc chỉnh tề, từ phòng tắm đi ra.”Nha, Nghiêm đại soái ca lại cùng vị tiểu thư nào ước hẹn vậy?”Nghiêm Vĩ Hứng chớp chớp mắt, trưng ra nụ cười sáng lạn “ Nếu như tôi nói, tôi là đang muốn hẹn hò cùng với cậu thì cậu nghĩ sao?”“…” Tô Bắc Bằng mếu máo, trưng ra cái ánh mắt lom lom tỏ vẻ quái dị mà nhìn hắn, “Ông là đang phát sốt hay phát xuân? Cẩn thận tôi đem thùng rác đắp lên trên đầu ông. Đừng có đem ca ra mà tiêu khiển, phiền muốn chết rồi”.Nghiêm Vĩ Hứng nhún nhún vai, cầm lên một chai nước hoa xịt xịt, cũng không say goodbye trực tiếp chạy lấy người. Chẳng hiểu nổi, không đùa giỡn thì sẽ chết sao? Thật sự là một nam nhân buồn tao…Lại thở dài, Tô Bắc Bằng lấy cái gối đầu vỗ vỗ, nằm xuống. Có nên đáp lại lời của Lăng Quân Diệu hay không, cậu thật sự rất là do dự. Nếu đáp ứng, anh ta thật sự không phải là một nam nhân bình thường, là một … cái pha lê trưng trong phòng kín không nhiễm chút ánh sáng. Còn nếu như không đáp ứng, Lăng Quân Diệu sẽ thương tâm, sẽ đau khổ thì chắc chắn rồi đó, mấu chốt là… anh ta có thể sẽ nghĩ quẩn trong đầu rồi làm mấy chuyện bậy bạ gì đó chẳng hạn?Nghĩ quẩn trong đầu thì không sao rồi, nhưng lỡ như anh ta nghĩ quá rồi đi tự sát … Xong đời, Tô Bắc Bằng cậu sao mà có thể bồi thường một Lăng đại tổng tài khác cho Lăng gia người ta a~.Đây là cái ý tưởng loạn thất bát tao gì đây? !Tô Bắc Bằng sắp bị bản thân tra tấn đến muốn điên rồi. Không muốn suy nghĩ nữa.”Một con cừu, hai con cừu, ba con cừu… Một con Thư Hiệp, hai con Lăng Quân Diệu, ba con Lão công …”( Hết thuốc chữa >_ChươngtrướcChươngtiếpBáo lỗi chươngBình luậnBạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Chương 55: Cởi bỏ khúc mắc