Tác giả:

_ Đinh Thị Mai Anh (cô): 17 tuổi. Học trường XY, học cùng nhỏ và nó. Học giỏi. Giỏi võ Ba mẹ: Tổng giám đốc Công ty D&L của nhà nhỏ - Công ty thời trang lớn nhất thế giới. Họ như trụ cột của công ty vậy. Làm ăn rất phát đạt. Gia thế: Gia đình giàu có ko thua kém gì nhà nhỏ. Thông minh: Luôn khiêm tốn nhận mình học bình thường thực ra thì cái chỉ số IQ hơi bị cao đó. IQ: 195/200 Học giỏi Văn nhất. Cô là một dân Văn chính trực, chuyên đi cãi lí hộ. Mấy môn khác cô học rất ư là bình thường Ngu nhất môn Toán nhưng hơn nó ( Tiểu Diệp: Đương nhiên òi, có ai chỉ tận tình cho ý nhỉ???) Sau đến là môn Hóa. Làm lớp trưởng từ lớp 6 đến lớp 12, đều học lớp B - lớp chọn thứ 2. Ko phải vì cô ko đủ sức vào lớp A mà do cô ko muốn chia tay những người bạn tốt của cô. Ngoại hình: Tóc màu đen tự nhiên, mềm và mượt, tóc dài hơn vai, luôn buộc lên hoặc tết lệch vai. Đôi mắt cận 4,0 độ vì đọc truyện nhìu. Chiều cao:1m70, body cx tạm ổn. Cô ko xinh ko xấu rất binhg thường trên cả bình thường Sở thích:…

Chương 7: Quá khứ - Lạnh nhạt

Em Chọn Ai?? Trùm Trường Hay Thần Chết???Tác giả: Tiểu Anh_ Đinh Thị Mai Anh (cô): 17 tuổi. Học trường XY, học cùng nhỏ và nó. Học giỏi. Giỏi võ Ba mẹ: Tổng giám đốc Công ty D&L của nhà nhỏ - Công ty thời trang lớn nhất thế giới. Họ như trụ cột của công ty vậy. Làm ăn rất phát đạt. Gia thế: Gia đình giàu có ko thua kém gì nhà nhỏ. Thông minh: Luôn khiêm tốn nhận mình học bình thường thực ra thì cái chỉ số IQ hơi bị cao đó. IQ: 195/200 Học giỏi Văn nhất. Cô là một dân Văn chính trực, chuyên đi cãi lí hộ. Mấy môn khác cô học rất ư là bình thường Ngu nhất môn Toán nhưng hơn nó ( Tiểu Diệp: Đương nhiên òi, có ai chỉ tận tình cho ý nhỉ???) Sau đến là môn Hóa. Làm lớp trưởng từ lớp 6 đến lớp 12, đều học lớp B - lớp chọn thứ 2. Ko phải vì cô ko đủ sức vào lớp A mà do cô ko muốn chia tay những người bạn tốt của cô. Ngoại hình: Tóc màu đen tự nhiên, mềm và mượt, tóc dài hơn vai, luôn buộc lên hoặc tết lệch vai. Đôi mắt cận 4,0 độ vì đọc truyện nhìu. Chiều cao:1m70, body cx tạm ổn. Cô ko xinh ko xấu rất binhg thường trên cả bình thường Sở thích:… Cô đứng ngoài cửa thấy một chiếc xe BMW màu đen sáng bóng đang đỗ trước cổng, tuy rằng có hơi thắc mắc nhưng cô chôn vùi sự thắc mắc đó xuống sâu, không muốn hỏi vì nó không hề liên quan gì đến mình." Cạch " Tiếng mở cửa xe nhẹ nhàng nhưng lại lamg người khác rùng mình._ " Lên xe." - Anh đứng lười biếng đút tay vào túi quần, ra hiệu cho cô bằng vẻ mặt lạnh tanh hơn con cá xanh._ " Cảm ơn nhưng tôi không muốn làm phiền anh nữa, tôi sẽ đi bộ từ đây." - Cô cúi người nói lời cảm ơn đang định quay gót bước đi thì anh đột nhiên nói:_ " Em biết đường ở đây chứ?"_ " Vậy anh biết lái xe chứ?" - Cô hỏi lại anh, vẫn giữ tư thế ấy, lưng quay về phía anh._ " Đúng vậy." - Anh nhàn nhã trả lời.Cô giật mình trước câu nói của anh. Không thể nào!!!Không đợi cô trả lời, anh đã kéo cô lên xe khiến cô hô hấp cũng chẳng kịp huống hồ ú ớ.Ngồi trên xe, cô nghĩ lúc nãy là anh chỉ nói đùa để trêu cô ai ngờ là thật. Hiện anh đang lái với một tốc độ chóng mặt. May là nhà cô cũng có xe ô tô cô đi quen nên đi không bị làm sao chứ nếu như là 2 năm trước chắc cô chết mất. Má ơi! Con người này là người hay ác quỷ đây??? Cô tự hỏi._ " Này, anh là người hay là ác quỷ?" - Cô không ngờ mình lại thốt ra câu nói như vậy. Ai nghe câu này cũng trả lời là con người nhưng câu trả lời của anh nằm ngoài dự đoán của cô._ " Ác quỷ!" - Nói rồi anh nhếch môi lên một cách kì dị.Đùa chăng? Con người này thật kì lạ. Cô nghĩ rồi thấy anh dừng xe trước một căn nhà khá là rộng nhưng vẫn chưa rộng bằng căn nhà của anh. Anh lui xe vào và nói cô xuống xe, cô im lặng bước xuống._ " Này, tôi có thể đi bộ đến trường không? Thường ngày tôi vẫn hay đi như vậy!" - Cô kéo áo anh hỏi. Anh im lặng gật đầu.

Cô đứng ngoài cửa thấy một chiếc xe BMW màu đen sáng bóng đang đỗ trước cổng, tuy rằng có hơi thắc mắc nhưng cô chôn vùi sự thắc mắc đó xuống sâu, không muốn hỏi vì nó không hề liên quan gì đến mình.

" Cạch " Tiếng mở cửa xe nhẹ nhàng nhưng lại lamg người khác rùng mình.

_ " Lên xe." - Anh đứng lười biếng đút tay vào túi quần, ra hiệu cho cô bằng vẻ mặt lạnh tanh hơn con cá xanh.

_ " Cảm ơn nhưng tôi không muốn làm phiền anh nữa, tôi sẽ đi bộ từ đây." - Cô cúi người nói lời cảm ơn đang định quay gót bước đi thì anh đột nhiên nói:

_ " Em biết đường ở đây chứ?"

_ " Vậy anh biết lái xe chứ?" - Cô hỏi lại anh, vẫn giữ tư thế ấy, lưng quay về phía anh.

_ " Đúng vậy." - Anh nhàn nhã trả lời.

Cô giật mình trước câu nói của anh. Không thể nào!!!

Không đợi cô trả lời, anh đã kéo cô lên xe khiến cô hô hấp cũng chẳng kịp huống hồ ú ớ.

Ngồi trên xe, cô nghĩ lúc nãy là anh chỉ nói đùa để trêu cô ai ngờ là thật. Hiện anh đang lái với một tốc độ chóng mặt. May là nhà cô cũng có xe ô tô cô đi quen nên đi không bị làm sao chứ nếu như là 2 năm trước chắc cô chết mất. Má ơi! Con người này là người hay ác quỷ đây??? Cô tự hỏi.

_ " Này, anh là người hay là ác quỷ?" - Cô không ngờ mình lại thốt ra câu nói như vậy. Ai nghe câu này cũng trả lời là con người nhưng câu trả lời của anh nằm ngoài dự đoán của cô.

_ " Ác quỷ!" - Nói rồi anh nhếch môi lên một cách kì dị.

Đùa chăng? Con người này thật kì lạ. Cô nghĩ rồi thấy anh dừng xe trước một căn nhà khá là rộng nhưng vẫn chưa rộng bằng căn nhà của anh. Anh lui xe vào và nói cô xuống xe, cô im lặng bước xuống.

_ " Này, tôi có thể đi bộ đến trường không? Thường ngày tôi vẫn hay đi như vậy!" - Cô kéo áo anh hỏi. Anh im lặng gật đầu.

Em Chọn Ai?? Trùm Trường Hay Thần Chết???Tác giả: Tiểu Anh_ Đinh Thị Mai Anh (cô): 17 tuổi. Học trường XY, học cùng nhỏ và nó. Học giỏi. Giỏi võ Ba mẹ: Tổng giám đốc Công ty D&L của nhà nhỏ - Công ty thời trang lớn nhất thế giới. Họ như trụ cột của công ty vậy. Làm ăn rất phát đạt. Gia thế: Gia đình giàu có ko thua kém gì nhà nhỏ. Thông minh: Luôn khiêm tốn nhận mình học bình thường thực ra thì cái chỉ số IQ hơi bị cao đó. IQ: 195/200 Học giỏi Văn nhất. Cô là một dân Văn chính trực, chuyên đi cãi lí hộ. Mấy môn khác cô học rất ư là bình thường Ngu nhất môn Toán nhưng hơn nó ( Tiểu Diệp: Đương nhiên òi, có ai chỉ tận tình cho ý nhỉ???) Sau đến là môn Hóa. Làm lớp trưởng từ lớp 6 đến lớp 12, đều học lớp B - lớp chọn thứ 2. Ko phải vì cô ko đủ sức vào lớp A mà do cô ko muốn chia tay những người bạn tốt của cô. Ngoại hình: Tóc màu đen tự nhiên, mềm và mượt, tóc dài hơn vai, luôn buộc lên hoặc tết lệch vai. Đôi mắt cận 4,0 độ vì đọc truyện nhìu. Chiều cao:1m70, body cx tạm ổn. Cô ko xinh ko xấu rất binhg thường trên cả bình thường Sở thích:… Cô đứng ngoài cửa thấy một chiếc xe BMW màu đen sáng bóng đang đỗ trước cổng, tuy rằng có hơi thắc mắc nhưng cô chôn vùi sự thắc mắc đó xuống sâu, không muốn hỏi vì nó không hề liên quan gì đến mình." Cạch " Tiếng mở cửa xe nhẹ nhàng nhưng lại lamg người khác rùng mình._ " Lên xe." - Anh đứng lười biếng đút tay vào túi quần, ra hiệu cho cô bằng vẻ mặt lạnh tanh hơn con cá xanh._ " Cảm ơn nhưng tôi không muốn làm phiền anh nữa, tôi sẽ đi bộ từ đây." - Cô cúi người nói lời cảm ơn đang định quay gót bước đi thì anh đột nhiên nói:_ " Em biết đường ở đây chứ?"_ " Vậy anh biết lái xe chứ?" - Cô hỏi lại anh, vẫn giữ tư thế ấy, lưng quay về phía anh._ " Đúng vậy." - Anh nhàn nhã trả lời.Cô giật mình trước câu nói của anh. Không thể nào!!!Không đợi cô trả lời, anh đã kéo cô lên xe khiến cô hô hấp cũng chẳng kịp huống hồ ú ớ.Ngồi trên xe, cô nghĩ lúc nãy là anh chỉ nói đùa để trêu cô ai ngờ là thật. Hiện anh đang lái với một tốc độ chóng mặt. May là nhà cô cũng có xe ô tô cô đi quen nên đi không bị làm sao chứ nếu như là 2 năm trước chắc cô chết mất. Má ơi! Con người này là người hay ác quỷ đây??? Cô tự hỏi._ " Này, anh là người hay là ác quỷ?" - Cô không ngờ mình lại thốt ra câu nói như vậy. Ai nghe câu này cũng trả lời là con người nhưng câu trả lời của anh nằm ngoài dự đoán của cô._ " Ác quỷ!" - Nói rồi anh nhếch môi lên một cách kì dị.Đùa chăng? Con người này thật kì lạ. Cô nghĩ rồi thấy anh dừng xe trước một căn nhà khá là rộng nhưng vẫn chưa rộng bằng căn nhà của anh. Anh lui xe vào và nói cô xuống xe, cô im lặng bước xuống._ " Này, tôi có thể đi bộ đến trường không? Thường ngày tôi vẫn hay đi như vậy!" - Cô kéo áo anh hỏi. Anh im lặng gật đầu.

Chương 7: Quá khứ - Lạnh nhạt