-một căn nhà giàu nhất An Giang ai nấy cũng thầm ngưỡng mộ nào ngờ đâu,kẻ giàu sang vẫn tham lam vô độ,rũ bỏ người vợ và con gái nhỏ-một cô bé 8 tuổi vừa đi học về thì lại thấy mama mình ngồi khóc-mama,sao mama khóc vậy-cô bé lại gần bên bà -sao mặt mama có vết bầm vậy?-cô bé nhìn bà -à.mama chỉ bị té thôi-bà ôm lấy cô bé -mama có đau lắm không?-cô bé hỏi bà -không đau,con là liều thuốc giảm đau hiệu quả nên không còn đau nữa-bà xoa đầu cô bé -cô bé chồm lên hôn lên vết thương của bà và nói bay di bay đi vết thương kia -bà siếc chặt cô bé vào lòng -mama đừng buồn nữa,con sẽ là siêu nhân xua tan đi nỗi buồn và bảo vệ mama-cô bé -ừm,mama sẽ không khóc nữa-bà mỉm cười nhìn cô bé -con đói bụng-cô bé chu môi ra rất đáng yêu -thôi chúng ta vào nhà ăn cơm-bà nắm tay cô bé dắt đi -papa đâu mama-cô bé nhìn xung quanh -à,papa con lên Sài Gòn làm ăn rồi-bà -sao không nói cho con biết-cô bé ủ rủ -thôi 2 ngày nữa là papa về chơi với con-bà xới cơm cho cô bé -bà cố kìm nén nước mắt nhìn con,nào dám…
Chương 30
Đại Boss Và Cô Nhóc Đẹp TraiTác giả: WISKYNGUYEN-một căn nhà giàu nhất An Giang ai nấy cũng thầm ngưỡng mộ nào ngờ đâu,kẻ giàu sang vẫn tham lam vô độ,rũ bỏ người vợ và con gái nhỏ-một cô bé 8 tuổi vừa đi học về thì lại thấy mama mình ngồi khóc-mama,sao mama khóc vậy-cô bé lại gần bên bà -sao mặt mama có vết bầm vậy?-cô bé nhìn bà -à.mama chỉ bị té thôi-bà ôm lấy cô bé -mama có đau lắm không?-cô bé hỏi bà -không đau,con là liều thuốc giảm đau hiệu quả nên không còn đau nữa-bà xoa đầu cô bé -cô bé chồm lên hôn lên vết thương của bà và nói bay di bay đi vết thương kia -bà siếc chặt cô bé vào lòng -mama đừng buồn nữa,con sẽ là siêu nhân xua tan đi nỗi buồn và bảo vệ mama-cô bé -ừm,mama sẽ không khóc nữa-bà mỉm cười nhìn cô bé -con đói bụng-cô bé chu môi ra rất đáng yêu -thôi chúng ta vào nhà ăn cơm-bà nắm tay cô bé dắt đi -papa đâu mama-cô bé nhìn xung quanh -à,papa con lên Sài Gòn làm ăn rồi-bà -sao không nói cho con biết-cô bé ủ rủ -thôi 2 ngày nữa là papa về chơi với con-bà xới cơm cho cô bé -bà cố kìm nén nước mắt nhìn con,nào dám… Hôm nay anh có cuộc họp nên không ở bên cô.Cô buồn chán mở tivi lên xem. Đập vào mắt cô là công ty của Vương Hùng đang có rất nhiều phóng viên và công an đang dẫn ông ta đi.Chuyện gì đây?-chủ tịch Vương,Vương Hùng tham ô công quỹ, buôn lậu và rửa tìên.Cô nghe xong lìên điêu đứng. Nói như vậy thì công ty của mẹ Như sẽ trên bờ vực phá sản.Chuyện này thì cổ phíêu công ty sẽ rớt gía. Vậy Như sẽ về nước.Ring ring"alo""Y Y,là tao nè""mày về nước rồi hả?"ừ,mẹ tao đang nằm viện. Gìơ tao rối lắm. Cổ phiếu rớt gía không phanh, các nhà đầu tư đều rút vốn cả rồi."Nhỏ nghẹn ngào nói,có ai ngờ mọi chuyện lại úp tới nhanh như vậy. Không thể trở tay kịp."mày đang ở đâu để tao tơí gặp?""tao đang ở bệnh viện XX""lầu mấy, tao đang nằm viện ở đây""Lầu 12,Phòng 305""chờ tao"Tút tútCô leo xuống giường đẩy theo cái cây treo nước biển. Đi thẳng một đường đến thang máy sau đó liền kím phòng 305.Cô mở cánh cửa phòng ra thấy nhỏ đang ủ rủ ngồi bên giường. Ngươì phụ nữ nằm trên giường tiều tụy hẳn đi không còn vẻ quý phái nữa.-Như-Vì sao?-mày nói cái gì vậy?Vừa bước vào phòng đã nghe Như hỏi một câu chả hiểu gì.-Vương Hùng từng là ba của mày?-ừNhưng đã từng. Từ năm 8 tuổi đó,đã kết thúc cái gọi là ba con.-nhưng cũng không phải. Năm tao 8 tuổi ông ta nói tao không phải con ổng, mẹ tao và tao bị ông ta đuổi đi. Ông ta bảo ông ta có người khác. Nên li hôn mẹ tao. Còn lăng mạ nói mẹ tao ngủ với người khác kím tiền nuôi ông ta ăn học, nói tao là con hoang.Cô cười chua chát nói, có ai mà không đau khi người cha 8 năm lại nói mình là đồ com hoang mà không đau đâu chứ.-xin lỗi- nhỏ nghe xong cũng cảm thấy đau lòng. Trong việc này ai cũng là nạn nhân.Nhỏ đã từng tự hào vì có một cha dượng như vậy nhưng không ngờ đó chỉ là một lớp mặt nạ để lão ta ngụy trang, thật là ghê tởm.-mày tính thế nào?-công ty cứu hết nổi rồi-nhỏ cúi đầu nói. Tâm huyết của mẹ đã bị hủy.
Hôm nay anh có cuộc họp nên không ở bên cô.
Cô buồn chán mở tivi lên xem. Đập vào mắt cô là công ty của Vương Hùng đang có rất nhiều phóng viên và công an đang dẫn ông ta đi.
Chuyện gì đây?
-chủ tịch Vương,Vương Hùng tham ô công quỹ, buôn lậu và rửa tìên.
Cô nghe xong lìên điêu đứng. Nói như vậy thì công ty của mẹ Như sẽ trên bờ vực phá sản.
Chuyện này thì cổ phíêu công ty sẽ rớt gía. Vậy Như sẽ về nước.
Ring ring
"alo"
"Y Y,là tao nè"
"mày về nước rồi hả?
"ừ,mẹ tao đang nằm viện. Gìơ tao rối lắm. Cổ phiếu rớt gía không phanh, các nhà đầu tư đều rút vốn cả rồi."
Nhỏ nghẹn ngào nói,có ai ngờ mọi chuyện lại úp tới nhanh như vậy. Không thể trở tay kịp.
"mày đang ở đâu để tao tơí gặp?"
"tao đang ở bệnh viện XX"
"lầu mấy, tao đang nằm viện ở đây"
"Lầu 12,Phòng 305"
"chờ tao"
Tút tút
Cô leo xuống giường đẩy theo cái cây treo nước biển. Đi thẳng một đường đến thang máy sau đó liền kím phòng 305.
Cô mở cánh cửa phòng ra thấy nhỏ đang ủ rủ ngồi bên giường. Ngươì phụ nữ nằm trên giường tiều tụy hẳn đi không còn vẻ quý phái nữa.
-Như
-Vì sao?
-mày nói cái gì vậy?
Vừa bước vào phòng đã nghe Như hỏi một câu chả hiểu gì.
-Vương Hùng từng là ba của mày?
-ừ
Nhưng đã từng. Từ năm 8 tuổi đó,đã kết thúc cái gọi là ba con.
-nhưng cũng không phải. Năm tao 8 tuổi ông ta nói tao không phải con ổng, mẹ tao và tao bị ông ta đuổi đi. Ông ta bảo ông ta có người khác. Nên li hôn mẹ tao. Còn lăng mạ nói mẹ tao ngủ với người khác kím tiền nuôi ông ta ăn học, nói tao là con hoang.
Cô cười chua chát nói, có ai mà không đau khi người cha 8 năm lại nói mình là đồ com hoang mà không đau đâu chứ.
-xin lỗi- nhỏ nghe xong cũng cảm thấy đau lòng. Trong việc này ai cũng là nạn nhân.
Nhỏ đã từng tự hào vì có một cha dượng như vậy nhưng không ngờ đó chỉ là một lớp mặt nạ để lão ta ngụy trang, thật là ghê tởm.
-mày tính thế nào?
-công ty cứu hết nổi rồi-nhỏ cúi đầu nói. Tâm huyết của mẹ đã bị hủy.
Đại Boss Và Cô Nhóc Đẹp TraiTác giả: WISKYNGUYEN-một căn nhà giàu nhất An Giang ai nấy cũng thầm ngưỡng mộ nào ngờ đâu,kẻ giàu sang vẫn tham lam vô độ,rũ bỏ người vợ và con gái nhỏ-một cô bé 8 tuổi vừa đi học về thì lại thấy mama mình ngồi khóc-mama,sao mama khóc vậy-cô bé lại gần bên bà -sao mặt mama có vết bầm vậy?-cô bé nhìn bà -à.mama chỉ bị té thôi-bà ôm lấy cô bé -mama có đau lắm không?-cô bé hỏi bà -không đau,con là liều thuốc giảm đau hiệu quả nên không còn đau nữa-bà xoa đầu cô bé -cô bé chồm lên hôn lên vết thương của bà và nói bay di bay đi vết thương kia -bà siếc chặt cô bé vào lòng -mama đừng buồn nữa,con sẽ là siêu nhân xua tan đi nỗi buồn và bảo vệ mama-cô bé -ừm,mama sẽ không khóc nữa-bà mỉm cười nhìn cô bé -con đói bụng-cô bé chu môi ra rất đáng yêu -thôi chúng ta vào nhà ăn cơm-bà nắm tay cô bé dắt đi -papa đâu mama-cô bé nhìn xung quanh -à,papa con lên Sài Gòn làm ăn rồi-bà -sao không nói cho con biết-cô bé ủ rủ -thôi 2 ngày nữa là papa về chơi với con-bà xới cơm cho cô bé -bà cố kìm nén nước mắt nhìn con,nào dám… Hôm nay anh có cuộc họp nên không ở bên cô.Cô buồn chán mở tivi lên xem. Đập vào mắt cô là công ty của Vương Hùng đang có rất nhiều phóng viên và công an đang dẫn ông ta đi.Chuyện gì đây?-chủ tịch Vương,Vương Hùng tham ô công quỹ, buôn lậu và rửa tìên.Cô nghe xong lìên điêu đứng. Nói như vậy thì công ty của mẹ Như sẽ trên bờ vực phá sản.Chuyện này thì cổ phíêu công ty sẽ rớt gía. Vậy Như sẽ về nước.Ring ring"alo""Y Y,là tao nè""mày về nước rồi hả?"ừ,mẹ tao đang nằm viện. Gìơ tao rối lắm. Cổ phiếu rớt gía không phanh, các nhà đầu tư đều rút vốn cả rồi."Nhỏ nghẹn ngào nói,có ai ngờ mọi chuyện lại úp tới nhanh như vậy. Không thể trở tay kịp."mày đang ở đâu để tao tơí gặp?""tao đang ở bệnh viện XX""lầu mấy, tao đang nằm viện ở đây""Lầu 12,Phòng 305""chờ tao"Tút tútCô leo xuống giường đẩy theo cái cây treo nước biển. Đi thẳng một đường đến thang máy sau đó liền kím phòng 305.Cô mở cánh cửa phòng ra thấy nhỏ đang ủ rủ ngồi bên giường. Ngươì phụ nữ nằm trên giường tiều tụy hẳn đi không còn vẻ quý phái nữa.-Như-Vì sao?-mày nói cái gì vậy?Vừa bước vào phòng đã nghe Như hỏi một câu chả hiểu gì.-Vương Hùng từng là ba của mày?-ừNhưng đã từng. Từ năm 8 tuổi đó,đã kết thúc cái gọi là ba con.-nhưng cũng không phải. Năm tao 8 tuổi ông ta nói tao không phải con ổng, mẹ tao và tao bị ông ta đuổi đi. Ông ta bảo ông ta có người khác. Nên li hôn mẹ tao. Còn lăng mạ nói mẹ tao ngủ với người khác kím tiền nuôi ông ta ăn học, nói tao là con hoang.Cô cười chua chát nói, có ai mà không đau khi người cha 8 năm lại nói mình là đồ com hoang mà không đau đâu chứ.-xin lỗi- nhỏ nghe xong cũng cảm thấy đau lòng. Trong việc này ai cũng là nạn nhân.Nhỏ đã từng tự hào vì có một cha dượng như vậy nhưng không ngờ đó chỉ là một lớp mặt nạ để lão ta ngụy trang, thật là ghê tởm.-mày tính thế nào?-công ty cứu hết nổi rồi-nhỏ cúi đầu nói. Tâm huyết của mẹ đã bị hủy.