Tác giả:

*Trường King and Queen ( tên mình tự nghĩ nhé) một ngôi trường cấp 3 nổi tiếng ở Việt Nam, cũng là nơi bọn nó đang học Đùng...Tiếng nổ phát ra tại phòng thí nghiệm của trường. Và người làm tiếng nổ phát ra không ai khác chính là bọn nó:))) - Minh Nghi, Thiên Ân, Băng Di lên phòng hiệu trưởng ngây cho tôi -Tiếng cô hiệu trưởng trong loa phát thanh của trường. *Phòng hiệu trưởng: Chúng nó bước vào, nó thì bỏ cặp lên ghế sofa rồi nằm ngủ một cách ngon lành, cô thì ngồi xuống rót trà rồi uống một cách rất nghiêm trang ( không chắc à nha), còn nhỏ thì chạy nghịch khắp phòng. Cơn giận của cô hiệu trưởng đã đến đỉnh điểm cô quát lớn: - Các em nghiêm túc cho tôi, giỡn mặt với tôi đấy hả. Nghe cô quát tụi nó đứng dậy hết và xếp thành hàng ngang trước mặt cô hiệu trưởng. Đứa thì ngáp ngắn ngáp dài, đứa thì cười tươi một cách hồn nhiên, đứa thì mặt lạnh như băng. Thấy cảnh tưởng trước mặt cô hiệu trưởng thở dài rồi nói: - Đây là thiệt hại thứ bao nhiêu các em gây ra rồi hả. Nó ưỡn người ra vẻ…

Chương 10: Oan gia ngõ hẹp

[TFBoys] Tình Yêu Định MệnhTác giả: Boo Karry*Trường King and Queen ( tên mình tự nghĩ nhé) một ngôi trường cấp 3 nổi tiếng ở Việt Nam, cũng là nơi bọn nó đang học Đùng...Tiếng nổ phát ra tại phòng thí nghiệm của trường. Và người làm tiếng nổ phát ra không ai khác chính là bọn nó:))) - Minh Nghi, Thiên Ân, Băng Di lên phòng hiệu trưởng ngây cho tôi -Tiếng cô hiệu trưởng trong loa phát thanh của trường. *Phòng hiệu trưởng: Chúng nó bước vào, nó thì bỏ cặp lên ghế sofa rồi nằm ngủ một cách ngon lành, cô thì ngồi xuống rót trà rồi uống một cách rất nghiêm trang ( không chắc à nha), còn nhỏ thì chạy nghịch khắp phòng. Cơn giận của cô hiệu trưởng đã đến đỉnh điểm cô quát lớn: - Các em nghiêm túc cho tôi, giỡn mặt với tôi đấy hả. Nghe cô quát tụi nó đứng dậy hết và xếp thành hàng ngang trước mặt cô hiệu trưởng. Đứa thì ngáp ngắn ngáp dài, đứa thì cười tươi một cách hồn nhiên, đứa thì mặt lạnh như băng. Thấy cảnh tưởng trước mặt cô hiệu trưởng thở dài rồi nói: - Đây là thiệt hại thứ bao nhiêu các em gây ra rồi hả. Nó ưỡn người ra vẻ… *6h00sáng tại nhà nó:- Minh Nghi dậy điiiii.Là nhỏ, nhỏ phải đánh thức nó mỗi sáng vì dù cho trời sập nó cũng không thèm dậy. Chỉ trừ những ngày đặc biệt nó dậy sớm thôi.Nó:- Làm cái gì mà ồn ào vậy.Nhỏ:- Tính nghĩ luôn không đi học à, hôm nay ngày đầu tiên đấy.Nó ngái ngủ:- Kệ ngày đầu tiên chứ.Nhỏ:- Cậu...thôi được rồi cậu không dậy mình sẽ kêu chị Ân lên đấy.Nó:- Ấy...ấy cứ bình tĩnh, dậy...dậy mà...dậy là được chứ gì.Nhỏ:- Vậy phải ngoan hơn không. Mình ngồi đây chờ cậu đấy, cho cậu 5 phút.Nó:- Cậu thay đồng phục rồi, vậy đồng phục mình đâu.Nhỏ:- Nhà vệ sinh thẳng tiến.[ Đồng phục của trường là áo sơ mi trắng, váy đen rời xếp li, trên cổ áo nam thì thắt cà vạt, nữ thì cột nơ, giày thì mang tự do.]Nó thay đồ và làm VSCN xong thì cùng nhỏ xuống nhà, cô đã ngồi ở đó chờ sẵn:- Cậu trễ 1 phút đấy Nghi.Nó:- Xin lỗi Thiên Ân dễ thương mà.Cô:- Một lần nữa thì cậu chết với tớ.Nó:- Biết mà biết mà.Nó nháy mắt với nhỏ cầu cứu, nhỏ hiểu ý nên lắc đầu ngao ngán con bạn mình, nhỏ lên tiếng:- Thôi ăn đi trễ rồi á.{Hôm nay nó, cô và nhỏ đều xoả tóc ra và vẫn như cũ, tóc nó màu hạt dẻ, cô màu đen, nhỏ màu nâu hạt dẻ. Còn giày thì ai cũng mang giày thể thao màu đen chỉ khác màu dây, nó dây màu xanh dương, cô màu đỏ, nhỏ màu xanh lá}Ăn xong cả bọn ra nhà xe lái xe đi, vâng chiếc xe của bọn nó màu cam và người lái hôm nay là cô.Cùng lúc đó thì các anh nhà ta cũng bắt đầu đi, các anh nhà ta thì có tài xế riêng.Đang đi nó hỏi cô:- Chúng ta học trường nào nhỉ?Cô:- Bát Trung.Nó:- Này cậu lạnh lùng thế, vui vẻ tí đi.Nhỏ:- Đúng đó chị, chị cười cũng không thèm cười.Cô:- Kệ tôi, hai người có ý kiến gì không.Vì lo nói chuyện nên RẦM cô đã đụng vào chiếc xe đi ngược đường, cũng may là chỉ đụng nhẹ nên cả 3 đứa nó và 3 anh không bị gì cả, Thiên bước từ trong xe ra, cũng lúc đó cô cũng bước ra. Thiên:- Xin lỗi chúng tôi đi ngược đường nên lỡ đâm chúng.Cô:- Không sao, do tôi không nhìn đường.Cậu:- A là cậu.Cô:- Cậu là...cậu là người ở nhà sách.Cậu:- Đúng.Hai người còn lại từ hai xe cũng bước xuốngNhóc:- A là cậu.Nhỏ:- A chúng ta lại gặp nhau rồi có duyên nhỉ.Nhóc:- Đúng vậy á. Gặp cậu tớ mừng quá.Nhỏ:- Tớ cũng mừng quá.Còn Khải và Nghi:Khải:- Lại gặp rồi, cũng có duyên nhỉ.Nó:- Vô duyên chứ có duyên nỗi gì, đúng là oan gia ngõ hẹp.Anh:- Cô...cô giỏi lắm.Nó:- Tôi biết tôi giỏi cảm ơn đã khen.Nhỏ:- Hai người này cứ sáp vào là cãi nhau là sao.Nhóc:- Đúng vậy đó.Đồng thanh:- Hai người im đi, con nít con nôi biết gì mà nói.Nhỏ và nhóc bị hét cho sợ không dám nói gì.Đồng thanh lần 2:- Ai cho cô ( anh) bắt trước tôi.Cô và cậu đồng thanh:- Đủ rồi, im lặng hết đi.Cậu hỏi:- Mấy bạn đi đâu vậy?Cô:- Tụi mình đi học, hôm nay là ngày đầu tiên.Nhóc:- Thế các bạn học trường gì?Nhỏ:- Trường Bát Trung.Nhóc:- Vậy học chung rồi.Đồng thanh tập 3:- Học chung với cô ta ( anh ta) sao? *chỉ tay*.Đồng thanh tập 4:- *nhìn nhau* Hừ đồ bắt trước.Nó móc điện thoại ra:- Alo bác quản gia ạ, bác mang ba chiếc xe của bọn cháu tới chỗ ngã tư gần nhà nhé, chúng cháu gặp tai nạn.- Tiểu thư, cô và hai tiểu thư kia không sao chứ?- Chúng cháu không sao ạ chào bác.Nhỏ:- Cũng may còn 30 phút nữa.Cô:- Còn các anh thì sao các anh sẽ đến trường bằng gì?Cậu:- Cũng chưa biết nữa.Nhỏ:- Hay chúng ta đi chung đi.Nhóc:- Có phiền các bạn không?Nhỏ:- Không đâu.Cô:- Đúng vậy đi chung đi.Cậu:- Cảm ơn.( Còn nữa)

*

6h00

sáng tại nhà nó:

- Minh Nghi dậy điiiii.

Là nhỏ, nhỏ phải đánh thức nó mỗi sáng vì dù cho trời sập nó cũng không thèm dậy. Chỉ trừ những ngày đặc biệt nó dậy sớm thôi.

Nó:

- Làm cái gì mà ồn ào vậy.

Nhỏ:

- Tính nghĩ luôn không đi học à, hôm nay ngày đầu tiên đấy.

Nó ngái ngủ:

- Kệ ngày đầu tiên chứ.

Nhỏ:

- Cậu...thôi được rồi cậu không dậy mình sẽ kêu chị Ân lên đấy.

Nó:

- Ấy...ấy cứ bình tĩnh, dậy...dậy mà...dậy là được chứ gì.

Nhỏ:

- Vậy phải ngoan hơn không. Mình ngồi đây chờ cậu đấy, cho cậu 5 phút.

Nó:

- Cậu thay đồng phục rồi, vậy đồng phục mình đâu.

Nhỏ:

- Nhà vệ sinh thẳng tiến.

[ Đồng phục của trường là áo sơ mi trắng, váy đen rời xếp li, trên cổ áo nam thì thắt cà vạt, nữ thì cột nơ, giày thì mang tự do.]

Nó thay đồ và làm VSCN xong thì cùng nhỏ xuống nhà, cô đã ngồi ở đó chờ sẵn:

- Cậu trễ 1 phút đấy Nghi.

Nó:

- Xin lỗi Thiên Ân dễ thương mà.

Cô:

- Một lần nữa thì cậu chết với tớ.

Nó:

- Biết mà biết mà.

Nó nháy mắt với nhỏ cầu cứu, nhỏ hiểu ý nên lắc đầu ngao ngán con bạn mình, nhỏ lên tiếng:

- Thôi ăn đi trễ rồi á.

{Hôm nay nó, cô và nhỏ đều xoả tóc ra và vẫn như cũ, tóc nó màu hạt dẻ, cô màu đen, nhỏ màu nâu hạt dẻ. Còn giày thì ai cũng mang giày thể thao màu đen chỉ khác màu dây, nó dây màu xanh dương, cô màu đỏ, nhỏ màu xanh lá}

Ăn xong cả bọn ra nhà xe lái xe đi, vâng chiếc xe của bọn nó màu cam và người lái hôm nay là cô.

Cùng lúc đó thì các anh nhà ta cũng bắt đầu đi, các anh nhà ta thì có tài xế riêng.

Đang đi nó hỏi cô:

- Chúng ta học trường nào nhỉ?

Cô:

- Bát Trung.

Nó:

- Này cậu lạnh lùng thế, vui vẻ tí đi.

Nhỏ:

- Đúng đó chị, chị cười cũng không thèm cười.

Cô:

- Kệ tôi, hai người có ý kiến gì không.

Vì lo nói chuyện nên RẦM cô đã đụng vào chiếc xe đi ngược đường, cũng may là chỉ đụng nhẹ nên cả 3 đứa nó và 3 anh không bị gì cả, Thiên bước từ trong xe ra, cũng lúc đó cô cũng bước ra. Thiên:

- Xin lỗi chúng tôi đi ngược đường nên lỡ đâm chúng.

Cô:

- Không sao, do tôi không nhìn đường.

Cậu:

- A là cậu.

Cô:

- Cậu là...cậu là người ở nhà sách.

Cậu:

- Đúng.

Hai người còn lại từ hai xe cũng bước xuống

Nhóc:

- A là cậu.

Nhỏ:

- A chúng ta lại gặp nhau rồi có duyên nhỉ.

Nhóc:

- Đúng vậy á. Gặp cậu tớ mừng quá.

Nhỏ:

- Tớ cũng mừng quá.

Còn Khải và Nghi:

Khải:

- Lại gặp rồi, cũng có duyên nhỉ.

Nó:

- Vô duyên chứ có duyên nỗi gì, đúng là oan gia ngõ hẹp.

Anh:

- Cô...cô giỏi lắm.

Nó:

- Tôi biết tôi giỏi cảm ơn đã khen.

Nhỏ:

- Hai người này cứ sáp vào là cãi nhau là sao.

Nhóc:

- Đúng vậy đó.

Đồng thanh:

- Hai người im đi, con nít con nôi biết gì mà nói.

Nhỏ và nhóc bị hét cho sợ không dám nói gì.

Đồng thanh lần 2:

- Ai cho cô ( anh) bắt trước tôi.

Cô và cậu đồng thanh:

- Đủ rồi, im lặng hết đi.

Cậu hỏi:

- Mấy bạn đi đâu vậy?

Cô:

- Tụi mình đi học, hôm nay là ngày đầu tiên.

Nhóc:

- Thế các bạn học trường gì?

Nhỏ:

- Trường Bát Trung.

Nhóc:

- Vậy học chung rồi.

Đồng thanh tập 3:

- Học chung với cô ta ( anh ta) sao? *chỉ tay*.

Đồng thanh tập 4:

- *nhìn nhau* Hừ đồ bắt trước.

Nó móc điện thoại ra:

- Alo bác quản gia ạ, bác mang ba chiếc xe của bọn cháu tới chỗ ngã tư gần nhà nhé, chúng cháu gặp tai nạn.

- Tiểu thư, cô và hai tiểu thư kia không sao chứ?

- Chúng cháu không sao ạ chào bác.

Nhỏ:

- Cũng may còn 30 phút nữa.

Cô:

- Còn các anh thì sao các anh sẽ đến trường bằng gì?

Cậu:

- Cũng chưa biết nữa.

Nhỏ:

- Hay chúng ta đi chung đi.

Nhóc:

- Có phiền các bạn không?

Nhỏ:

- Không đâu.

Cô:

- Đúng vậy đi chung đi.

Cậu:

- Cảm ơn.

( Còn nữa)

[TFBoys] Tình Yêu Định MệnhTác giả: Boo Karry*Trường King and Queen ( tên mình tự nghĩ nhé) một ngôi trường cấp 3 nổi tiếng ở Việt Nam, cũng là nơi bọn nó đang học Đùng...Tiếng nổ phát ra tại phòng thí nghiệm của trường. Và người làm tiếng nổ phát ra không ai khác chính là bọn nó:))) - Minh Nghi, Thiên Ân, Băng Di lên phòng hiệu trưởng ngây cho tôi -Tiếng cô hiệu trưởng trong loa phát thanh của trường. *Phòng hiệu trưởng: Chúng nó bước vào, nó thì bỏ cặp lên ghế sofa rồi nằm ngủ một cách ngon lành, cô thì ngồi xuống rót trà rồi uống một cách rất nghiêm trang ( không chắc à nha), còn nhỏ thì chạy nghịch khắp phòng. Cơn giận của cô hiệu trưởng đã đến đỉnh điểm cô quát lớn: - Các em nghiêm túc cho tôi, giỡn mặt với tôi đấy hả. Nghe cô quát tụi nó đứng dậy hết và xếp thành hàng ngang trước mặt cô hiệu trưởng. Đứa thì ngáp ngắn ngáp dài, đứa thì cười tươi một cách hồn nhiên, đứa thì mặt lạnh như băng. Thấy cảnh tưởng trước mặt cô hiệu trưởng thở dài rồi nói: - Đây là thiệt hại thứ bao nhiêu các em gây ra rồi hả. Nó ưỡn người ra vẻ… *6h00sáng tại nhà nó:- Minh Nghi dậy điiiii.Là nhỏ, nhỏ phải đánh thức nó mỗi sáng vì dù cho trời sập nó cũng không thèm dậy. Chỉ trừ những ngày đặc biệt nó dậy sớm thôi.Nó:- Làm cái gì mà ồn ào vậy.Nhỏ:- Tính nghĩ luôn không đi học à, hôm nay ngày đầu tiên đấy.Nó ngái ngủ:- Kệ ngày đầu tiên chứ.Nhỏ:- Cậu...thôi được rồi cậu không dậy mình sẽ kêu chị Ân lên đấy.Nó:- Ấy...ấy cứ bình tĩnh, dậy...dậy mà...dậy là được chứ gì.Nhỏ:- Vậy phải ngoan hơn không. Mình ngồi đây chờ cậu đấy, cho cậu 5 phút.Nó:- Cậu thay đồng phục rồi, vậy đồng phục mình đâu.Nhỏ:- Nhà vệ sinh thẳng tiến.[ Đồng phục của trường là áo sơ mi trắng, váy đen rời xếp li, trên cổ áo nam thì thắt cà vạt, nữ thì cột nơ, giày thì mang tự do.]Nó thay đồ và làm VSCN xong thì cùng nhỏ xuống nhà, cô đã ngồi ở đó chờ sẵn:- Cậu trễ 1 phút đấy Nghi.Nó:- Xin lỗi Thiên Ân dễ thương mà.Cô:- Một lần nữa thì cậu chết với tớ.Nó:- Biết mà biết mà.Nó nháy mắt với nhỏ cầu cứu, nhỏ hiểu ý nên lắc đầu ngao ngán con bạn mình, nhỏ lên tiếng:- Thôi ăn đi trễ rồi á.{Hôm nay nó, cô và nhỏ đều xoả tóc ra và vẫn như cũ, tóc nó màu hạt dẻ, cô màu đen, nhỏ màu nâu hạt dẻ. Còn giày thì ai cũng mang giày thể thao màu đen chỉ khác màu dây, nó dây màu xanh dương, cô màu đỏ, nhỏ màu xanh lá}Ăn xong cả bọn ra nhà xe lái xe đi, vâng chiếc xe của bọn nó màu cam và người lái hôm nay là cô.Cùng lúc đó thì các anh nhà ta cũng bắt đầu đi, các anh nhà ta thì có tài xế riêng.Đang đi nó hỏi cô:- Chúng ta học trường nào nhỉ?Cô:- Bát Trung.Nó:- Này cậu lạnh lùng thế, vui vẻ tí đi.Nhỏ:- Đúng đó chị, chị cười cũng không thèm cười.Cô:- Kệ tôi, hai người có ý kiến gì không.Vì lo nói chuyện nên RẦM cô đã đụng vào chiếc xe đi ngược đường, cũng may là chỉ đụng nhẹ nên cả 3 đứa nó và 3 anh không bị gì cả, Thiên bước từ trong xe ra, cũng lúc đó cô cũng bước ra. Thiên:- Xin lỗi chúng tôi đi ngược đường nên lỡ đâm chúng.Cô:- Không sao, do tôi không nhìn đường.Cậu:- A là cậu.Cô:- Cậu là...cậu là người ở nhà sách.Cậu:- Đúng.Hai người còn lại từ hai xe cũng bước xuốngNhóc:- A là cậu.Nhỏ:- A chúng ta lại gặp nhau rồi có duyên nhỉ.Nhóc:- Đúng vậy á. Gặp cậu tớ mừng quá.Nhỏ:- Tớ cũng mừng quá.Còn Khải và Nghi:Khải:- Lại gặp rồi, cũng có duyên nhỉ.Nó:- Vô duyên chứ có duyên nỗi gì, đúng là oan gia ngõ hẹp.Anh:- Cô...cô giỏi lắm.Nó:- Tôi biết tôi giỏi cảm ơn đã khen.Nhỏ:- Hai người này cứ sáp vào là cãi nhau là sao.Nhóc:- Đúng vậy đó.Đồng thanh:- Hai người im đi, con nít con nôi biết gì mà nói.Nhỏ và nhóc bị hét cho sợ không dám nói gì.Đồng thanh lần 2:- Ai cho cô ( anh) bắt trước tôi.Cô và cậu đồng thanh:- Đủ rồi, im lặng hết đi.Cậu hỏi:- Mấy bạn đi đâu vậy?Cô:- Tụi mình đi học, hôm nay là ngày đầu tiên.Nhóc:- Thế các bạn học trường gì?Nhỏ:- Trường Bát Trung.Nhóc:- Vậy học chung rồi.Đồng thanh tập 3:- Học chung với cô ta ( anh ta) sao? *chỉ tay*.Đồng thanh tập 4:- *nhìn nhau* Hừ đồ bắt trước.Nó móc điện thoại ra:- Alo bác quản gia ạ, bác mang ba chiếc xe của bọn cháu tới chỗ ngã tư gần nhà nhé, chúng cháu gặp tai nạn.- Tiểu thư, cô và hai tiểu thư kia không sao chứ?- Chúng cháu không sao ạ chào bác.Nhỏ:- Cũng may còn 30 phút nữa.Cô:- Còn các anh thì sao các anh sẽ đến trường bằng gì?Cậu:- Cũng chưa biết nữa.Nhỏ:- Hay chúng ta đi chung đi.Nhóc:- Có phiền các bạn không?Nhỏ:- Không đâu.Cô:- Đúng vậy đi chung đi.Cậu:- Cảm ơn.( Còn nữa)

Chương 10: Oan gia ngõ hẹp