Nó: Quỳnh Tiểu Ngọc(17)đẹp gái> Nhỏ: Dương Diệu Anh(17) cũng đẹp gái, tóc uốn đuôi,gđ cũng giàu có mẹ mất sớm sống vs ba, cao 1m66, tính cách: hiền thục, giỏi giang, thanh niên nghiêm túc....đc cái trong mắt thầy cô thôi còn sau lưng là 1 con điên trốn trại lầy lội cũng k thua con bạn mk lắm đâu, bạn thân Tiểu Ngọc. Hắn: Cao Minh Nam Phong(17)đẹp trai gđ giàu có, cao 1m78, tính cách: thất thường sáng nắng chiều mưa trưa lâm râm tối bão. Cậu: Phan Lâm Thiên Nam(17) đẹp trai,giàu, cao 1m76, tính cách: nói chung là xàm Còn 1 vài nhân vật quần chúng khác t/g sẽ kể sau, à mờ nói trc tánh t/g hơi lạ đời chút bởi z trong lúc viết truyện mà nhân vật chính có chết hay kết thúc k đc có hậu lắm, bỏ qua cho t/g nghen hí hí
Chương 77
Thích Cô! Đồ Quậy Là GiỏiTác giả: KittyngocNó: Quỳnh Tiểu Ngọc(17)đẹp gái> Nhỏ: Dương Diệu Anh(17) cũng đẹp gái, tóc uốn đuôi,gđ cũng giàu có mẹ mất sớm sống vs ba, cao 1m66, tính cách: hiền thục, giỏi giang, thanh niên nghiêm túc....đc cái trong mắt thầy cô thôi còn sau lưng là 1 con điên trốn trại lầy lội cũng k thua con bạn mk lắm đâu, bạn thân Tiểu Ngọc. Hắn: Cao Minh Nam Phong(17)đẹp trai gđ giàu có, cao 1m78, tính cách: thất thường sáng nắng chiều mưa trưa lâm râm tối bão. Cậu: Phan Lâm Thiên Nam(17) đẹp trai,giàu, cao 1m76, tính cách: nói chung là xàm Còn 1 vài nhân vật quần chúng khác t/g sẽ kể sau, à mờ nói trc tánh t/g hơi lạ đời chút bởi z trong lúc viết truyện mà nhân vật chính có chết hay kết thúc k đc có hậu lắm, bỏ qua cho t/g nghen hí hí * Lách Tách Lách Tách *Trời vẫn còn tối, những hạt mưa rơi vào mặt nólàm nó tỉnh giấc...—....ủa?...mình còn sống à?"- nó"— khụ khụ! Ắt xì!!! M.n đâu r???"- nó lồm cồm bò dậy"— Phong! Phong! Tỉnh dậy đi!!!"- nó lay lay người hắn"— tôi...còn sống hả???"- hắn"— chớ hổng lẽ chết r cha!!!"- nó"— khụ khụ!"- Nam từ từ tỉnh dậy"— Diệu Anh! Diệu Anh! Em đâu rồi???"- cậu quay qua quay lại tìm nhỏ "( t/g: mới tỉnh dậy đã tìm người iu rồi ^^)Nam quay qua qua lại rồi chạy về phía Diệu Anh vẫn đang bất tỉnh...— Diệu Anh! Diệu Anh! K đc r kiểu này phải hô hấp nhân tạo!"- Nam lay lay người D.A nhưng vẫn chưa thấy động tĩnh j nên quyết định hô hấp nhân tạo "* Chát *— anh định làm j em z hả?"- nhỏ từ từ ngồi dậy"— cứu em!"- Nam"— cảm ơn lòng tốt của anh nhưng mà em k cần!Trong khi đó Minh cũng từ từ tỉnh dậy....— Yến! Yến! Yến! "- Minh quay qua lay lay người nằm kế bên mình"— Ắt xì! Ắt xì! Ắt xì!...."- Yến"— cô bị sốt hay j rồi kìa!"- Minh lấy tay sờ trán Yến"—...ưm...!"- Yến"— Vẫn còn mưa cơ đấy! Đi kiếm chổ nào trú mưa đi! Kẻo cảm thì khổ!"- nó"— ừa!"- cả bọn"Cả bọn từ từ bước vào 1 khu rừng và nấp dưới 1 cái cây to...— Yến sốt càng ngày càng cao thì phải! "- Minh cõng Yến trên vai nói"— mưa quài như dầy thì sốt càng cao là phải r!"- nó"— tất cả là tại tôi....là tại tôi....tại tôi mà m.n đều mắc kẹt trên hòn đảo này....!"- Nam ôm đầu"— k sao đâu mà....chuyện cũng đã xảy ra rồi...."- D.A dựa đầu vào vai Nam"— nếu có thuyền đi ngang qua chúng ta sẽ quá giang và về lại đảo cũ!"- hắn"— ừm...."- cả bọn"— a điện thoại của tôi k sao hết ^^"- nó sờ vào túi r móc đt ra "— nhưng chẳng có sóng đt j cả, sao gọi cứu viện !"- nhỏ"..............— chúng ta....phải....ở đây bao lâu đây?
* Lách Tách Lách Tách *
Trời vẫn còn tối, những hạt mưa rơi vào mặt nó
làm nó tỉnh giấc...
—....ủa?...mình còn sống à?"- nó"
— khụ khụ! Ắt xì!!! M.n đâu r???"- nó lồm cồm bò dậy"
— Phong! Phong! Tỉnh dậy đi!!!"- nó lay lay người hắn"
— tôi...còn sống hả???"- hắn"
— chớ hổng lẽ chết r cha!!!"- nó"
— khụ khụ!"- Nam từ từ tỉnh dậy"
— Diệu Anh! Diệu Anh! Em đâu rồi???"- cậu quay qua quay lại tìm nhỏ "( t/g: mới tỉnh dậy đã tìm người iu rồi ^^)
Nam quay qua qua lại rồi chạy về phía Diệu Anh vẫn đang bất tỉnh...
— Diệu Anh! Diệu Anh! K đc r kiểu này phải hô hấp nhân tạo!"- Nam lay lay người D.A nhưng vẫn chưa thấy động tĩnh j nên quyết định hô hấp nhân tạo "
* Chát *
— anh định làm j em z hả?"- nhỏ từ từ ngồi dậy"
— cứu em!"- Nam"
— cảm ơn lòng tốt của anh nhưng mà em k cần!
Trong khi đó Minh cũng từ từ tỉnh dậy....
— Yến! Yến! Yến! "- Minh quay qua lay lay người nằm kế bên mình"
— Ắt xì! Ắt xì! Ắt xì!...."- Yến"
— cô bị sốt hay j rồi kìa!"- Minh lấy tay sờ trán Yến"
—...ưm...!"- Yến"
— Vẫn còn mưa cơ đấy! Đi kiếm chổ nào trú mưa đi! Kẻo cảm thì khổ!"- nó"
— ừa!"- cả bọn"
Cả bọn từ từ bước vào 1 khu rừng và nấp dưới 1 cái cây to...
— Yến sốt càng ngày càng cao thì phải! "- Minh cõng Yến trên vai nói"
— mưa quài như dầy thì sốt càng cao là phải r!"- nó"
— tất cả là tại tôi....là tại tôi....tại tôi mà m.n đều mắc kẹt trên hòn đảo này....!"- Nam ôm đầu"
— k sao đâu mà....chuyện cũng đã xảy ra rồi...."- D.A dựa đầu vào vai Nam"
— nếu có thuyền đi ngang qua chúng ta sẽ quá giang và về lại đảo cũ!"- hắn"
— ừm...."- cả bọn"
— a điện thoại của tôi k sao hết ^^"- nó sờ vào túi r móc đt ra "
— nhưng chẳng có sóng đt j cả, sao gọi cứu viện !"- nhỏ"
..............
— chúng ta....phải....ở đây bao lâu đây?
Thích Cô! Đồ Quậy Là GiỏiTác giả: KittyngocNó: Quỳnh Tiểu Ngọc(17)đẹp gái> Nhỏ: Dương Diệu Anh(17) cũng đẹp gái, tóc uốn đuôi,gđ cũng giàu có mẹ mất sớm sống vs ba, cao 1m66, tính cách: hiền thục, giỏi giang, thanh niên nghiêm túc....đc cái trong mắt thầy cô thôi còn sau lưng là 1 con điên trốn trại lầy lội cũng k thua con bạn mk lắm đâu, bạn thân Tiểu Ngọc. Hắn: Cao Minh Nam Phong(17)đẹp trai gđ giàu có, cao 1m78, tính cách: thất thường sáng nắng chiều mưa trưa lâm râm tối bão. Cậu: Phan Lâm Thiên Nam(17) đẹp trai,giàu, cao 1m76, tính cách: nói chung là xàm Còn 1 vài nhân vật quần chúng khác t/g sẽ kể sau, à mờ nói trc tánh t/g hơi lạ đời chút bởi z trong lúc viết truyện mà nhân vật chính có chết hay kết thúc k đc có hậu lắm, bỏ qua cho t/g nghen hí hí * Lách Tách Lách Tách *Trời vẫn còn tối, những hạt mưa rơi vào mặt nólàm nó tỉnh giấc...—....ủa?...mình còn sống à?"- nó"— khụ khụ! Ắt xì!!! M.n đâu r???"- nó lồm cồm bò dậy"— Phong! Phong! Tỉnh dậy đi!!!"- nó lay lay người hắn"— tôi...còn sống hả???"- hắn"— chớ hổng lẽ chết r cha!!!"- nó"— khụ khụ!"- Nam từ từ tỉnh dậy"— Diệu Anh! Diệu Anh! Em đâu rồi???"- cậu quay qua quay lại tìm nhỏ "( t/g: mới tỉnh dậy đã tìm người iu rồi ^^)Nam quay qua qua lại rồi chạy về phía Diệu Anh vẫn đang bất tỉnh...— Diệu Anh! Diệu Anh! K đc r kiểu này phải hô hấp nhân tạo!"- Nam lay lay người D.A nhưng vẫn chưa thấy động tĩnh j nên quyết định hô hấp nhân tạo "* Chát *— anh định làm j em z hả?"- nhỏ từ từ ngồi dậy"— cứu em!"- Nam"— cảm ơn lòng tốt của anh nhưng mà em k cần!Trong khi đó Minh cũng từ từ tỉnh dậy....— Yến! Yến! Yến! "- Minh quay qua lay lay người nằm kế bên mình"— Ắt xì! Ắt xì! Ắt xì!...."- Yến"— cô bị sốt hay j rồi kìa!"- Minh lấy tay sờ trán Yến"—...ưm...!"- Yến"— Vẫn còn mưa cơ đấy! Đi kiếm chổ nào trú mưa đi! Kẻo cảm thì khổ!"- nó"— ừa!"- cả bọn"Cả bọn từ từ bước vào 1 khu rừng và nấp dưới 1 cái cây to...— Yến sốt càng ngày càng cao thì phải! "- Minh cõng Yến trên vai nói"— mưa quài như dầy thì sốt càng cao là phải r!"- nó"— tất cả là tại tôi....là tại tôi....tại tôi mà m.n đều mắc kẹt trên hòn đảo này....!"- Nam ôm đầu"— k sao đâu mà....chuyện cũng đã xảy ra rồi...."- D.A dựa đầu vào vai Nam"— nếu có thuyền đi ngang qua chúng ta sẽ quá giang và về lại đảo cũ!"- hắn"— ừm...."- cả bọn"— a điện thoại của tôi k sao hết ^^"- nó sờ vào túi r móc đt ra "— nhưng chẳng có sóng đt j cả, sao gọi cứu viện !"- nhỏ"..............— chúng ta....phải....ở đây bao lâu đây?