Chương 41: Lại che mặt
Oan Gia? Không, Chủ Nợ!Tác giả: Đoàn Tranh TửTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ “Ah! Ngươi…” Thân thể mạnh mẽ chấn động, không tự giác run rẩy, thắt lưng càng vặn vẹo.Đầu lưỡi tinh tế m*n tr*n từng cái nếp uốn, cuối cùng dừng lại trên tiểu đầu no đủ, cười xấu xa, đảo qua khe rãnh phía dưới.“Ah! …” Run rẩy muốn phóng thích, không biết làm sao bị Nghiêm Tín Triệt bịt chặt “Ô ô, Triệt Triệt…” Khóc nức nở, càng là khó nhịn không ngừng vặn vẹo eo.Đầu lưỡi lại quét lên cần cổ “Nói cho ta biết, muốn sao?”“Ô ô, muốn.” Lông mi dày run lên.Nhẹ hôn cằm ” Đậu đỏ của Đồng nhi đâu rồi.”Thanh Đồng h* th*n mặc dù lộn xộn, nhưng quần áo vẫn vướng trên người, lung tung cởi bỏ dây lưng, lộ ra da thịt ửng đỏ, hai hạt tiểu hồng đậu lập tức bạo lộ trong không khí, quần áo trượt xuống, leo lên ôm lấy bả vai Nghiêm Tín Triệt, ưỡn ngực cọ lên quần áo trơn bóng của người nọ.“Ân… Triệt Triệt…” Lông mi khẽ run.Cúi đầu ngậm lấy môi nhỏ, đem những r*n r* nhỏ vụn nuốt hết vào trong bụng, trên tay dùng sức.Mới vài cái, Thanh Đồng liền ôm chặt Nghiêm Tín Triệt, cong lưng tiết ra. Cánh tay trên vai vô lực rơi xuống, trên mặt lộ vẻ đỏ ửng, cổ ngửa ra sau, mái tóc đen buông dài.Hôn hai khoả thù du trước ngực “Hiện tại tới phiên ta.”
“Ah! Ngươi…” Thân thể mạnh mẽ chấn động, không tự giác run rẩy, thắt lưng càng vặn vẹo.
Đầu lưỡi tinh tế m*n tr*n từng cái nếp uốn, cuối cùng dừng lại trên tiểu đầu no đủ, cười xấu xa, đảo qua khe rãnh phía dưới.
“Ah! …” Run rẩy muốn phóng thích, không biết làm sao bị Nghiêm Tín Triệt bịt chặt “Ô ô, Triệt Triệt…” Khóc nức nở, càng là khó nhịn không ngừng vặn vẹo eo.
Đầu lưỡi lại quét lên cần cổ “Nói cho ta biết, muốn sao?”
“Ô ô, muốn.” Lông mi dày run lên.
Nhẹ hôn cằm ” Đậu đỏ của Đồng nhi đâu rồi.”
Thanh Đồng h* th*n mặc dù lộn xộn, nhưng quần áo vẫn vướng trên người, lung tung cởi bỏ dây lưng, lộ ra da thịt ửng đỏ, hai hạt tiểu hồng đậu lập tức bạo lộ trong không khí, quần áo trượt xuống, leo lên ôm lấy bả vai Nghiêm Tín Triệt, ưỡn ngực cọ lên quần áo trơn bóng của người nọ.
“Ân… Triệt Triệt…” Lông mi khẽ run.
Cúi đầu ngậm lấy môi nhỏ, đem những r*n r* nhỏ vụn nuốt hết vào trong bụng, trên tay dùng sức.
Mới vài cái, Thanh Đồng liền ôm chặt Nghiêm Tín Triệt, cong lưng tiết ra. Cánh tay trên vai vô lực rơi xuống, trên mặt lộ vẻ đỏ ửng, cổ ngửa ra sau, mái tóc đen buông dài.
Hôn hai khoả thù du trước ngực “Hiện tại tới phiên ta.”
Oan Gia? Không, Chủ Nợ!Tác giả: Đoàn Tranh TửTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ “Ah! Ngươi…” Thân thể mạnh mẽ chấn động, không tự giác run rẩy, thắt lưng càng vặn vẹo.Đầu lưỡi tinh tế m*n tr*n từng cái nếp uốn, cuối cùng dừng lại trên tiểu đầu no đủ, cười xấu xa, đảo qua khe rãnh phía dưới.“Ah! …” Run rẩy muốn phóng thích, không biết làm sao bị Nghiêm Tín Triệt bịt chặt “Ô ô, Triệt Triệt…” Khóc nức nở, càng là khó nhịn không ngừng vặn vẹo eo.Đầu lưỡi lại quét lên cần cổ “Nói cho ta biết, muốn sao?”“Ô ô, muốn.” Lông mi dày run lên.Nhẹ hôn cằm ” Đậu đỏ của Đồng nhi đâu rồi.”Thanh Đồng h* th*n mặc dù lộn xộn, nhưng quần áo vẫn vướng trên người, lung tung cởi bỏ dây lưng, lộ ra da thịt ửng đỏ, hai hạt tiểu hồng đậu lập tức bạo lộ trong không khí, quần áo trượt xuống, leo lên ôm lấy bả vai Nghiêm Tín Triệt, ưỡn ngực cọ lên quần áo trơn bóng của người nọ.“Ân… Triệt Triệt…” Lông mi khẽ run.Cúi đầu ngậm lấy môi nhỏ, đem những r*n r* nhỏ vụn nuốt hết vào trong bụng, trên tay dùng sức.Mới vài cái, Thanh Đồng liền ôm chặt Nghiêm Tín Triệt, cong lưng tiết ra. Cánh tay trên vai vô lực rơi xuống, trên mặt lộ vẻ đỏ ửng, cổ ngửa ra sau, mái tóc đen buông dài.Hôn hai khoả thù du trước ngực “Hiện tại tới phiên ta.”