Những năm cuối thập niên 80 đầu thập niên 90 của thế kỷ trước là một thời kỳ sơ khai nhiều biến động. Tại thành phố Giang Hải nơi cư dân hết sức hung hãn, hầu như tháng nào cũng xảy ra vài vụ ẩu đả gây thương tích nghiêm trọng trên đường phố. Nhóm du côn đầu đường xó chợ sống rải rác khắp nơi, bọn chúng tự phân chia địa bàn của mình, mỗi vùng một tên đầu sỏ, còn đám thanh thiếu niên mười tám mười chín tuổi muốn nổi tiếng thì đi lòng vòng khắp phố lớn ngõ nhỏ suốt ngày, trên người cất giấu nào là dùi nhọn, dao xếp, dao bầu, dao cắt dưa hấu, chỉ chờ gặp được một tên côn đồ hoặc một đại ca giang hồ có tiếng tăm là liều mạng hạ gục đối phương bằng một dao, sau đó thành danh trong một đêm, trở thành lão đại được người người kính trọng. Vì thế vào thời đại đó, trên các con đường lớn ở Giang Hải, bao giờ cũng nhìn thấy hình ảnh đám côn đồ kết bè kết phái gây chuyện khắp nơi, ẩu đả loạn xạ, chỉ cần mích lòng một câu là tẩn nhau ngay, ngang ngược càn rỡ trên đường phố, gây ồn ào huyên náo khắp…
Chương 102
Kim Bài Đả ThủTác giả: Phao Phao Tuyết NhiTruyện Đam MỹNhững năm cuối thập niên 80 đầu thập niên 90 của thế kỷ trước là một thời kỳ sơ khai nhiều biến động. Tại thành phố Giang Hải nơi cư dân hết sức hung hãn, hầu như tháng nào cũng xảy ra vài vụ ẩu đả gây thương tích nghiêm trọng trên đường phố. Nhóm du côn đầu đường xó chợ sống rải rác khắp nơi, bọn chúng tự phân chia địa bàn của mình, mỗi vùng một tên đầu sỏ, còn đám thanh thiếu niên mười tám mười chín tuổi muốn nổi tiếng thì đi lòng vòng khắp phố lớn ngõ nhỏ suốt ngày, trên người cất giấu nào là dùi nhọn, dao xếp, dao bầu, dao cắt dưa hấu, chỉ chờ gặp được một tên côn đồ hoặc một đại ca giang hồ có tiếng tăm là liều mạng hạ gục đối phương bằng một dao, sau đó thành danh trong một đêm, trở thành lão đại được người người kính trọng. Vì thế vào thời đại đó, trên các con đường lớn ở Giang Hải, bao giờ cũng nhìn thấy hình ảnh đám côn đồ kết bè kết phái gây chuyện khắp nơi, ẩu đả loạn xạ, chỉ cần mích lòng một câu là tẩn nhau ngay, ngang ngược càn rỡ trên đường phố, gây ồn ào huyên náo khắp… Phòng Vũ cũng bị buộc lùi hai bước, ngửa cổ ra sau vất vả lắm mới tránh được cú đấm móc của Dương Lỗi, tiếp đó thủ đao của Dương Lỗi bổ tới, mắt thấy Phòng Vũ sẽ trúng chiêu, ai ngờ Phòng Vũ bỗng nhiên giơ tay lên vặn một cái, chụp lấy tay Dương Lỗi, trở tay vác Dương Lỗi lên, dùng đầu gối ghìm chân Dương Lỗi lại, làm cho Dương Lỗi ngã xuống đất. Lúc bấy giờ, người bình thường sẽ khó mà xoay chuyển tình hình, nhưng Dương Lỗi thuận thế trở tay nắm ngược, kéo cánh tay Phòng Vũ, muốn vật hắn ngã xuống đất. Phòng Vũ buông tay đẩy Dương Lỗi ra, thuận tiện bế Dương Lỗi lên, Dương Lỗi bị cú dập người của Phòng Vũ làm cho ngã dưới đất.Phòng Vũ cúi đầu nhìn Dương Lỗi nằm dưới đất thở phì phò, Dương Lỗi chống tay ngồi dậy, ngẩng đầu nhìn chằm chằm gương mặt Phòng Vũ dưới ánh mặt trời.“Tiếp không?”Phòng Vũ cũng thở hổn hển, cười hỏi Dương Lỗi.Phòng Vũ cười một cách tự tin, phấn chấn, hệt như Phòng Vũ của bảy năm trước ở bên ngoài Loạn Thế hỏi hắn: Em còn điên nữa không??Dương Lỗi im lặng nhìn nụ cười của Phòng Vũ.“… Tiếp!”Dương Lỗi không chút do dự bò dậy.“……”Ánh mắt Phòng Vũ theo sát hắn.Phòng Vũ thích nhìn dáng vẻ bướng bỉnh không chịu thua của Dương Lỗi, dáng vẻ đó giống hệt Dương Lỗi năm mười tám mười chín tuổi…
Phòng Vũ cũng bị buộc lùi hai bước, ngửa cổ ra sau vất vả lắm mới tránh được cú đấm móc của Dương Lỗi, tiếp đó thủ đao của Dương Lỗi bổ tới, mắt thấy Phòng Vũ sẽ trúng chiêu, ai ngờ Phòng Vũ bỗng nhiên giơ tay lên vặn một cái, chụp lấy tay Dương Lỗi, trở tay vác Dương Lỗi lên, dùng đầu gối ghìm chân Dương Lỗi lại, làm cho Dương Lỗi ngã xuống đất. Lúc bấy giờ, người bình thường sẽ khó mà xoay chuyển tình hình, nhưng Dương Lỗi thuận thế trở tay nắm ngược, kéo cánh tay Phòng Vũ, muốn vật hắn ngã xuống đất. Phòng Vũ buông tay đẩy Dương Lỗi ra, thuận tiện bế Dương Lỗi lên, Dương Lỗi bị cú dập người của Phòng Vũ làm cho ngã dưới đất.
Phòng Vũ cúi đầu nhìn Dương Lỗi nằm dưới đất thở phì phò, Dương Lỗi chống tay ngồi dậy, ngẩng đầu nhìn chằm chằm gương mặt Phòng Vũ dưới ánh mặt trời.
“Tiếp không?”
Phòng Vũ cũng thở hổn hển, cười hỏi Dương Lỗi.
Phòng Vũ cười một cách tự tin, phấn chấn, hệt như Phòng Vũ của bảy năm trước ở bên ngoài Loạn Thế hỏi hắn: Em còn điên nữa không??
Dương Lỗi im lặng nhìn nụ cười của Phòng Vũ.
“… Tiếp!”
Dương Lỗi không chút do dự bò dậy.
“……”
Ánh mắt Phòng Vũ theo sát hắn.
Phòng Vũ thích nhìn dáng vẻ bướng bỉnh không chịu thua của Dương Lỗi, dáng vẻ đó giống hệt Dương Lỗi năm mười tám mười chín tuổi…
Kim Bài Đả ThủTác giả: Phao Phao Tuyết NhiTruyện Đam MỹNhững năm cuối thập niên 80 đầu thập niên 90 của thế kỷ trước là một thời kỳ sơ khai nhiều biến động. Tại thành phố Giang Hải nơi cư dân hết sức hung hãn, hầu như tháng nào cũng xảy ra vài vụ ẩu đả gây thương tích nghiêm trọng trên đường phố. Nhóm du côn đầu đường xó chợ sống rải rác khắp nơi, bọn chúng tự phân chia địa bàn của mình, mỗi vùng một tên đầu sỏ, còn đám thanh thiếu niên mười tám mười chín tuổi muốn nổi tiếng thì đi lòng vòng khắp phố lớn ngõ nhỏ suốt ngày, trên người cất giấu nào là dùi nhọn, dao xếp, dao bầu, dao cắt dưa hấu, chỉ chờ gặp được một tên côn đồ hoặc một đại ca giang hồ có tiếng tăm là liều mạng hạ gục đối phương bằng một dao, sau đó thành danh trong một đêm, trở thành lão đại được người người kính trọng. Vì thế vào thời đại đó, trên các con đường lớn ở Giang Hải, bao giờ cũng nhìn thấy hình ảnh đám côn đồ kết bè kết phái gây chuyện khắp nơi, ẩu đả loạn xạ, chỉ cần mích lòng một câu là tẩn nhau ngay, ngang ngược càn rỡ trên đường phố, gây ồn ào huyên náo khắp… Phòng Vũ cũng bị buộc lùi hai bước, ngửa cổ ra sau vất vả lắm mới tránh được cú đấm móc của Dương Lỗi, tiếp đó thủ đao của Dương Lỗi bổ tới, mắt thấy Phòng Vũ sẽ trúng chiêu, ai ngờ Phòng Vũ bỗng nhiên giơ tay lên vặn một cái, chụp lấy tay Dương Lỗi, trở tay vác Dương Lỗi lên, dùng đầu gối ghìm chân Dương Lỗi lại, làm cho Dương Lỗi ngã xuống đất. Lúc bấy giờ, người bình thường sẽ khó mà xoay chuyển tình hình, nhưng Dương Lỗi thuận thế trở tay nắm ngược, kéo cánh tay Phòng Vũ, muốn vật hắn ngã xuống đất. Phòng Vũ buông tay đẩy Dương Lỗi ra, thuận tiện bế Dương Lỗi lên, Dương Lỗi bị cú dập người của Phòng Vũ làm cho ngã dưới đất.Phòng Vũ cúi đầu nhìn Dương Lỗi nằm dưới đất thở phì phò, Dương Lỗi chống tay ngồi dậy, ngẩng đầu nhìn chằm chằm gương mặt Phòng Vũ dưới ánh mặt trời.“Tiếp không?”Phòng Vũ cũng thở hổn hển, cười hỏi Dương Lỗi.Phòng Vũ cười một cách tự tin, phấn chấn, hệt như Phòng Vũ của bảy năm trước ở bên ngoài Loạn Thế hỏi hắn: Em còn điên nữa không??Dương Lỗi im lặng nhìn nụ cười của Phòng Vũ.“… Tiếp!”Dương Lỗi không chút do dự bò dậy.“……”Ánh mắt Phòng Vũ theo sát hắn.Phòng Vũ thích nhìn dáng vẻ bướng bỉnh không chịu thua của Dương Lỗi, dáng vẻ đó giống hệt Dương Lỗi năm mười tám mười chín tuổi…