Tại tầng thượng của tòa cao ốc lớn nhất thành phố Hồ Chí Minh, một cô gái thân hình mảnh mai ngồi ngẩn ngơ ngắm nhìn khung cảnh phía dưới.Mái tóc dài màu hồng mượt khẻ lây động trong gió, có vài sợi còn vương lên làn da trắng mịn. Đôi mắt màu lục như hai viên bảo ngọc mơ màng nhìn cảnh ồn ào, đông đúc phía dưới. Cái mũi thẳng xinh xinh hơi vểnh lên trông rất đáng yêu. Đôi môi hồng nhỏ nhắn không son phấn. Tất cả tạo nên một khuôn mặt đẹp đến hài hòa. - haizz! Thật nhàm chán. Cô tên là Hàn Băng Tâm, sống cũng gần ngàn năm rồi có gì mà cô chưa trải qua chứ. Lần này trở về việt nam muốn tìm thú vui mới nhưng xem ra cô lại thất vọng hơn thôi. Chợt Hàn Băng Tâm nhớ ra gì đó liền quơ tay, một chiếc hộp màu hồng chấm bi có thất một cái nơ to trắng hiện ra trên tay cô. - Để xem lần này tặng mình gì đây. Đây là món quà mà nhỏ bạn thân tặng tháng trước nhân dịp sinh nhật lần thứ bao nhiêu đó (cô cũng không nhớ nữa). Nhưng do bận đi chơi quá nên cô cũng xuýt quên. Nhìn cái hộp màu mè này, cô…