Ngày hè nắng chói chang, một người đàn ông mang theo hành lý cùng một cô gái đứng giữa đám đông chật chội nơi trạm đường sắt ngầm thành phố T[1], hai người không hề chớp mắt, giống như lúc họ vừa xuống xe. “Ba, nặng quá à!” “Nặng sao? Để ba mang cho.” “Ý con không phải vậy!! Sao chúng ta không ngồi xe? Hành lý để lên xe không phải tiện hơn sao?” “Có chừng ấy đồ thôi, xách dễ hơn. Không xa đâu, ba đi qua vài lần rồi. Xe buýt không chạy đến trước cửa nhà trọ, đi bộ cũng vậy thôi.” “Tắc xi thì sao?” “Không xa thật mà, không cần phải lãng phí, hơn nữa hiện tại nóng như vậy, tắc xi nơi này cũng không chịu mở điều hòa, trong xe oi bức lắm. Không bằng đi bộ mát hơn.” Cô con gái có phần điên lên: “Ba!!” Người cha đành an ủi: “Đừng lo lắng, hành lý có nhiêu đây thôi, dù nhiều hơn gấp đôi ba xách cũng không thành vấn đề. Con không cần phải xách, đưa đây ba. Coi như con đi tản bộ cùng ba đi, được không?” Người đàn ông cột hai cái túi lớn vào nhau, một trước một sau đeo trên vai cứ như bình…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...