Chương I: Bắt đầu Ánh sáng của vầng trăng trong đêm khuya xuyên qua những ô của kính của phòng kí túc xá nữ chật hẹp, im lìm, tĩnh lặng. Một cơn mê man... Hình ảnh một cảu thiếu niên có nụ cười tỏa sáng như thiên thần luôn xuất hiện ở giấc mộng mị của cô gái, từ rất lâu rồi, tưởng chừng như xa xôi đến hàng ngàn năm mà lại không thể xóa đi được và người đó là ai, phải chăng cô đã gặp anh ta hay cô thực sự biết anh ta mà không nhớ ra được? Cô cũng không biết nữa, cô chẳng thể nào nhìn rõ mặt của anh ta, đã bao lần cô cố gắng nhìn rõ, càng cố gắng nhìn nó càng mờ nhạt, mỗi khi cô cố đưa tay ra nắm lấy tay của anh ta thì hình bóng đó đều tan biến và cô luôn tỉnh dậy ngay sau đó. Thật khác biệt hôm nay anh ta lại tự động nắm lấy tay cô, gọi tên cô...” Đúng lúc đấy cô hét toáng lên, choàng tỉnh sau cú ngã từ giường tầng hai xuống đất. Căn phòng đang được bao bọc bởi cái tối tăm khi nãy, bỗng chốc sáng choang, Lạc Nhiên ngồi dậy, lấy cái kính đeo vào rồi rót cho mình một cốc nước ấm uống ừng…

Truyện chữ