Tác giả:

Nhân gian thường lưu truyền câu truyện về kiếp trước mỗi con người là một cành hoa cây cỏ. Lúc làm kiếp cây cỏ, khi ấy cây cỏ hòa hồn với thiên nhiên, cây đã có cảm xúc nhưng sức sống thật ngắn ngủi chỉ một thời gian sinh tồn không lâu thì cây sẽ chết. Tình duyên của kiếp hoa dại là những gì đẹp nhất của thiên nhiên, những đôi hoa hòa quyện với nhau tạo nên cho thiên nhiên nhiều sức sống mãnh liệt. Sau kiếp hoa dại, giờ đến kiếp người, tình yêu đã vấn vương đến kiếp này, nhưng hình như duyên kiếp trước đã tận nên tình kiếp này không bền lâu. Tôi đang ngồi trong phòng nhìn ra ngoài cửa sổ lòng nặng nề thấy khung cảnh xung quanh mà nhớ đến người tôi yêu, dạo này em ấy ít gặp tôi, ít nói chuyện với tôi, tôi nghĩ: “Chắc vì tuần trước mình có hứa chở em ấy đi chơi nhưng bên đoàn trường có một cuộc họp gấp nên đã thất hứa, mình tệ hại thật mà.” Nhưng điều đó chẳng quan trọng gì cho lắm, điều phiền lòng nhất là những đứa bạn thân thường nói lời không tốt với tôi về Trinh người tôi yêu: - Này…

Truyện chữ