Bóng cây loang lổ xẹt qua trước cửa kính xe, lúc sáng lúc tối; bầu trời xanh thẳm; những đám mây màu trắng như kẹo bông, xe bus của trường vững vàng chạy trên đường. Má phải Kha Bố áp lên cửa kính xe, ánh mắt dại ra. [Thành phố rộng lớn biết bao, không thấy điểm cuối, tìm một cô gái, xây một căn nhà, mua một mảnh đất, xây dựng mái ấm, sau này chẳng khác nào đâm đầu vào ngõ cụt]. Không hiểu tại sao, trong đầu đột nhiên lại nảy ra lời thoại ấy. Những học sinh mới hưng phấn nhảy nhót khiến không khí trong xe rất cuồng nhiệt, cậu quay mặt về phía cửa sổ, để tránh trao đổi ánh mắt với người khác. Nhưng nam sinh bên cạnh vẫn cực kỳ không thức thời vỗ vỗ bả vai Kha Bố, Kha Bố nghiêng đầu liền trông thấy một khuôn mặt tươi cười sáng lạn, cậu chép miệng, chỉ căn cứ vào cái nụ cười ngu ngu này Kha Bố liền phán ngay cậu ta là một tên ngốc. “Bạn học, xin chào, tớ tên là Công Chu (gōng zhū). Vì đồng âm nên rất nhiều bạn cũ hay gọi vui tớ là công chúa (gōngzhǔ).” Vừa nói xong liền nhanh chóng nhếch…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...