Tác giả:

Bảo Ngân chạy ra sau khuôn viên cô nhi viện, cô bé thực sự yên tĩnh một mình nơi đây. Cô bé lấy tay che mắt, ánh nắng cũng đạt đến độ gay gắt của giữa trưa hè. Bảo Ngân nhìn lên đám mây xanh trên đầu, cái gay gắt cũng đột nhiên không còn làm cô bé khó chịu nữa. Cô bé nằm xuống bãi cỏ, nhắm mắt lại để thưởng thức sự bình yên của mùa hè trong cô nhi viện. Bình yên, nhưng cũng cô đơn. "Chị đang làm gì thế?" Một cô bé khác đứng che đi ánh mặt trời trên đầu Bảo Ngân, khuôn mặt tươi cười hỏi. Bảo Ngân không nói gì, chỉ lặng lặng quay đầu sang hướng khác. "Em tên là Bảo...Niên." Cô bé nói, giọng phát âm không rõ ràng vì bị thiếu mất một chiếc răng cửa, bản thân lại còn bị ngọng. Bảo Ngân lấy tay che miệng, khóe miệng đôi lúc co giật vì cố nhịn bật cười thành tiếng. "...Trương Bảo Ngân." Bảo Ngân nói nhỏ, chất giọng có chút gì đó xấu hổ. "Rất vui được gặp chị!" "Ừm.." "Em vừa đến đây hôm qua...còn chị?" "...Đến lâu rồi..!" Thấy Bảo Ngân không vui, cô bé liền đổi chủ đề. "Mình làm bạn đi chị…

Truyện chữ