Tác giả:

Tôi là con trong gia đình họ Nguyên. Tôi thích sự ồn ào và yêu sự yên tĩnh, lập dị đúng không, ừ thì tôi cũng thấy vậy. Ngoại hình của tôi thì xinh xắn? Dễ thương? Hay xấu xí? Điều đó thì tôi không rõ. Nhưng theo lời anh trai đáng ghét của tôi phán như thế này: -”Mày thì nhìn từ trên xuống dưới chẳng có gì đẹp. Mắt thì một mí, người thì còm nhom, chẳng đâu vào đâu. Nếu như tao mà không thấy mẹ mang thai rồi sinh ra mày thì tao đã không gọi mày là em đó Hân à!” Đó là nguyên đúng lời anh trai Nguyên Ngọc Đăng nói với em gái Nguyên Ngọc Hân là tôi thế đấy. Đắng lòng quá, tắc trách quá. Không những là hay nói xấu em gái không đâu mà anh tôi còn hay thấy tôi đi ngang qua thì đưa chân ra chắn cho tôi té, có đồ ăn ngon thì tranh với tôi. Mọi người đều nói anh trai thì luôn thương em gái, nhưng với ông anh già nhà tôi chắc tôi phải ngẫm nghĩ lại mức độ “thương yêu” kì quái này. Bởi vì lúc nào cũng cãi nhau với anh tôi nên tôi trở nên cực kì ghét con trai đẹp trai, vì tụi nó lúc nào cũng…

Truyện chữ