Trước cổng trường Đại Học Hoa Tranh, có 1 dáng người nhỏ nhắn với quần tây, áo sơ mi trắng, tóc buột cao không màu mè gì cả đang loay hoay tìm phòng thi. Giữa dòng người tấp nập này con bé đó là người duy nhất mặc áo sơ mi trắng nên nhanh chóng được sự chú ý của cả trường. Con bé đó không ai khác chính là nó - Huỳnh Kim Anh. Sau một hồi hì hục tìm kiếm thì nó cũng định vị được phòng thi của mình. Leo lên đến lầu 3, nó tự nói với mình: “ Ôi trời chỉ là thi thôi có cần cao vậy không? Rủi chóng mặt té lăn cầu thang chắc chết!”. Nói rồi tự cười 1 mình y như con điên. Cũng phải thôi, ai người ta cũng thi cho có bạn có đôi ai như nó, nguyên trường có mình nó đăng kí thi vào đây, mà thôi tự làm tự chịu trách ai bây giờ vã lại hôm làm hồ sơ dự thi nó không đến được nghĩ tới đó nó muốn khóc ghê gớm. Học sinh ngoan thế cơ mà ngày làm thủ tục thì nó lại ở nhà ngủ. Lếch xác vào phòng thi với dáng đi được đánh giá là yểu điệu thục nữ, nó đảo mắt tìm kiếm cái bàn có số báo danh của mình rồi nhanh…
Tác giả: