Anh là Người kiêu ngạo, nhưng lại không thể hiện ra bên ngoài. Mọi thứ bên ngoài của anh, đều là giả tạo, tất cả đều chỉ là vỏ bọc hoang hảo. Không một ai có thể nhận ra nó. Cô hồn nhiên đến bên anh bằng một mối quan hệ hết sức kì lạ, phức tạp. Cũng chẳng biết duyên số tại sao lại kì lạ như vậy? Chỉ biết rằng anh thực sự là người mình yêu. Duyên đến, tình yêu về, tràn ngập nhưng ân ái, ngọt ngào đều đều mà tràn ngập. Hạnh phúc không những đủ mà còn dư, tưởng chừng như đã là kết cục, nhưng chính ra đó lại là bi thương sau này. Bởi bị kịch vẫn chưa hề bắt đầu. **** Trích đoạn sủng ái Y Lâm đi từ trong bếp ra, tay cầm hai hộp sữa lúa mạch, thấy anh ngồi ở soà, liền đi tới chìa một hộp trước mặt anh: - Hôm anh uống sữa thay cơm tối được không? - Được, em nói gì đều nghe hết! - Nói anh tối nay chỉ ôm em ngủ, anh có nghe không? Sắc mặt Trịnh Thăng tự nhiên ngờ nghệch hẳn ra, anh bĩu môi nhìn Y Lâm: - Vợ yêu, chẳng lẽ em không muốn anh hay sao? Mấy hôm trước đều là em k*ch th*ch anh! Y Lâm…
Tác giả: