Sân bay Nội Bài, ngày 23 tháng 04 năm 2016. Nắng chiều đổ dài, xuyên thẳng qua từng lớp cửa kính trong suốt. Ngoài trời, gió lạnh mang chút oi bức đầu hè phả vào da thịt những du khách vừa bước xuống xe với đống hành lý lềnh kềnh. Thời tiết cứ như vậy từng chút một chạy theo dòng người lúc thì thưa thớt khi lại đông nghẹt phía ngoài sân bay tới tận tám giờ tối, khi Hà Nội chìm trong màn đêm với những ánh đèn lấp lánh pha nhiều màu sắc. Trên tầng ba, ngay sát cây cột thông tin (information) một cô gái người Việt Nam nhỏ bé đứng nép mình cùng chiếc vali màu đen trông hơi nhỏ kế bên cạnh mình, giữa dòng người đông nghẹt giao tiếp với nhau bằng nhiều thứ ngôn ngữ mà chủ yếu là tiếng Hàn, Nhật, Trung Quốc và tiếng Anh, ít ai chú ý tới cô gái Việt Nam ấy. Đôi mắt cô đen láy, ngơ ngác nhìn về phía cửa hàng thức ăn nhanh (Fast food) ngay sát tiệm café nhỏ gần lối đi vào nhà vệ sinh phía tay phải, tay trái hành lang đều có. Lại ngước lên trước mặt, bậc thang cuốn dắt đôi vợ chồng người nước…
Tác giả: