Tác giả:

Bình minh vừa hé, Duẫn Nhi đang chìm trong giấc mộng đẹp thì bị cắt ngang bởi tiếng chuông điện thoại phiền phức kia. Cô đưa tay ra khỏi chăn, mò mẫm tìm kiếm cái thứ phát ra âm thanh ồn ào kia, cầm điện thoại lên, cô mở mắt nhìn, cô nhăn mặt thở dài:"Alo, thầy gọi em có chuyện gì ạ?" Giọng khàn đặt còn đang ngái ngủ của cô mệt mỏi cất lên. "Con bé này, bây giờ còn ngủ, mau tới đây cho ta." Người đàn ông bên kia đầu giây nói lớn như ra lệnh. Nghe người bên kia nói vậy, cô mè nheo, khó chịu nói: -Chú à, mới có 6 giờ thôi, chú bắt con đến sớm như vậy để làm gì, con buồn ngủ lắm. - Cô nói xong mắt lại nhắm nghiền. "Ngủ, ngủ, con chỉ giỏi chọc tức ta thôi, ngày nào cũng vậy, mau tới đây cho ta, không thì đừng trách ta mạnh tay." - Giọng nói ngày càng tức giận quát lớn. -Con biết rồi, con biết rồi. Nói rồi cô ngắt điện thoại lồm cồm bò dậy, đầy uất ức vào nhà vệ sinh làm vệ sinh cá nhân, sau gần 15 phút sau cô đã trở ra với áo T-shirt màu xanh nhạt, quần legging sẫm màu, tóc búi cao đầy…

Truyện chữ