Ngay từ lúc sinh ra, tôi đã cảm thấy lẽ ra tôi không nên xuất hiện trên thế giới này.....Gia đình người ta, có đầy đủ cả ba và mẹ. Nhưng còn tôi....chỉ có mẹ. À không tôi còn có một đứa em gái. "Ba" mỗi lần nghe đám bạn tự hào kể về ba. Tôi chỉ biết ngồi im lặng. Nghe họ nói rồi tự tưởng tượng viễn cảnh một nhà bốn người, vui vẻ ăn cơm quây quần bên nhau, rồi tôi lại tự nhắc nhở: "Đừng mơ mộng, mày sẽ chẳng bao giờ được làm nhân vật trong bữa ăn đó đâu, mày không có ba" Nhiều lúc, cảm thấy tủi thân lắm, không biết bao giờ mình sẽ có một gia đình hoàn hảo. ************* Ông ấy là con trưởng, đương nhiên ai cũng muốn có con nối dõi. Thật không ngờ thế kỉ 21 rồi, mà vẫn còn cái suy nghĩ ấy. Ông ấy, có vợ rồi, hai đứa con gái. Mẹ bảo lúc gặp ông ta, ông ta nói là chưa có vợ, rồi mẹ dần dần có cảm tình với ông ta. Đến lúc mẹ mang thai, ông ta chăm sóc mẹ, bồi bổ mẹ, lúc ấy cũng là lúc mẹ phát hiện thì ra ông ấy đã có vợ. Mẹ mang thai tôi mang theo cái danh vợ lẽ về nhà, bị bà mắng chửi…
Tác giả: