Tác giả:

- Đi mà ông chú ơi... ông đẹp giai lắm ý, ông cho con làm người hầu của cậu đi mà!!! - Không được! Cô chưa hề học qua, lại không có chứng chỉ... cô gái à, không được đâu!!! Người ta nhìn chằm chằm vào cô gái tóc đuôi ngựa và ông lão trong siêu thị, mặt ai nấy đều ngán ngẩm. Hai con người này, họ đã ở đây hơn hai tiếng rồi, cô gái thì bám rịt lấy tay ông già, ông già thì cố giằng tay khỏi cô gái. Hai người trao đổi gì đó, gắt gao lắm, cả hai cùng có vẻ mặt không dễ chịu. - Ông à, con rất tốt, con có thể làm mọi việc, con xin ông! Làm đủ mọi cách đều không được, cô bé buông tay. Uốn uốn lọn tóc thẳng đơ của mình, cô bé cười nham hiểm: - Ông à, ông thích Kiều Ân lắm phải không? Ông già đang chuẩn bị chạy, nghe giọng nói sặc mùi nguy hiểm của cô gái bỗng sững phắt người lại. Chứ gì nữa, Phạm Kiều Ân, Idol mới nổi, chính là lẽ sống của ông. Ông già thèm thuồng nhớ đến khuôn mặt thân thiện, giọng nói hồn nhiên, đến từng số đo ba vòng của cô nàng ông còn nhớ nữa là... - Cháu biết Ân Ân sao…

Truyện chữ