Một buổi sáng đầy nắng đẹp, trong vườn chim ríu rít hót, tại biệt thự của Trần Thị,quản gia, gia nhân, người giúp việc,... mỗi người một việc,nhưng ai cũng đều phấn khởi vui mừng vì gia đình vừa chào đón 1 thiên thần nhỏ. Tiếng khóc "oe,oe..." rồi từ từ nhỏ lại, mắt nhắm chặt, đôi môi nhỏ chu lên, đứa bé đã chìm vào giấc ngủ. Lúc này Song Thư mới dám thở ra hơi, đôi mắt đầy trìu mến nhìn đứa bé, rồi lại tò mò ngước hỏi người mẹ đang bồng đứa bé trên tay: - Chị hai, sao em bé cứ khóc mãi thế, đáng yêu thế cơ mà, nhưng khóc hoài, làm sao Thư dám bồng? Trần thiếu phu nhân mỉm cười đầy dịu dàng, khẽ vuốt lên tóc của đứa bé lên 10 mà trả lời: - Bởi vì em bé biết có cô Song Thư yêu thương bé, cưng chiều bé, nên em bé mới làm nũng như vậy, Song Thư ngoan, để em bé ngủ 1 lát rồi Song Thư chơi với bé nha.... Lời nói dịu nhẹ của thiếu phu nhân Mẫn Nhu ngay lập tức làm mắt cô bé sáng lên: - A... thì ra là vậy. Tiểu thiên thần nhỏ thật là biết nhõng nhẽo mà.- Song Thư vừa dứt lời thì dưới sân có…
Tác giả: