Tác giả:

- “Mai, đem tài liệu này cho giám đốc!” - “Chị có thể nhờ ai được không ạ?” - “Lên phòng giám đốc à? Để cháu cho dì!” - “Cái Mai và cháu vào công ti đã mấy tháng rồi. Nó chưa từng gặp giám đốc lần nào. Chẳng bù với cháu!” Chị Ngọc là tổ trưởng của nhóm tôi và cũng là dì bà con với cái Phương. Chị ấy thương tôi lắm, mà hình như chị với cái Phương có ác cảm với nhau hay sao ấy. Hồi học cấp III, tôi, Phương và chị Ngọc là bộ ba chơi chung. Người ta thường chọc, tôi với con Phương hợp lại mới bằng chị Ngọc. Tại tôi là mọt sách, cái Phương chỉ là hot girl thôi, nó đẹp nhưng lại học dốt. Còn chị Ngọc thì lại là một hoa khôi tài sắc vẹn toàn của trường. Phương không thích chị Ngọc cho lắm, nó nói tại chị ấy thích chơi trội. Nhưng tôi thì lại không nghĩ thế. Chị dễ thương đến thế cơ mà. Chị ấy thường bảo:“Suốt ngày ngồi lì trong phòng. Bệnh chết!“. Tôi chỉ biết cười cười. Thực tế, tôi chẳng chịu vận động gì tất. Còn chị hay nói với tôi, con Phương chơi cáo lắm, phải cẩn thận. Tôi không biết…

Truyện chữ