Tác giả:

̣c gặp gỡ định mệnh. " Ông ơi, còn xa không?" Cô dụi dụi mắt, mệt mỏi tựa vào vai ông. Sau 2 năm trời ròng rã, ông và cô đều ốm hẳn đi. Cô bây giờ nhận thức được nhiều lắm, cô còn biết được cả những điều tuyệt mật c*̉a giới pháp sư. Điều cô không ngờ được, chính cô là người kế thừa chức vị thống lĩnh c*̉a họ. Ông cô nhất mực phản đối, vì thế bọn họ đã nhất quyết không giúp ông hóa giải lời nguyền cho cô. Ông cô mỉm cười, thả cô xuống. Nắm lấy đôi tay c*̉a cô đứng trước một võ quán ở một nơi heo hút không bóng người. "Đến rồi, mau. Vào c*̀ng ông" Đôi chân cô lẽo đẽo theo sau. Hình như ông vui lắm, quên mất cả cô. Thả cô tự mình khám phá cái võ quán này. Còn ông đã mất tăm đi đâu rồi ấy. Cô chọn bừa một ngõ để đi, nó dẫn cô đến một căn phòng cách li với các căn phòng khác. Nhìn hao hao giống căn phòng c*̉a cô ở tại "Hội bàn" (nơi ở c*̉a các pháp sư). Nghĩ thế…

Truyện chữ