Ánh nắng ban mai len lỏi qua những nhành cây, chíu rọi vào căn phòng nhỏ nơi có một con bé đang say giấc ngủ. RENG…RENG…RENG…. Tiếng báo thức vang lên, vươn tay tắt tiếng chuông phiền toái, đôi mắt nó khẽ khàng hé mở đón ánh bình minh. Một tuần nghỉ học sau kì thi cuối kì làm việc thức dậy sớm trở nên khó khăn với nó. Lững thững từng bước, nó rời khỏi giường ngủ và bắt đầu làm VSCN. Mọi thứ đã xong, ngắm nghía mình trong gương, nó tự hài lòng, gỡ vài sợi tóc rối, chỉnh lại trang phục, nó tự tin bước xuống nhà. Nó tuy không có gì nổi bật, không được gọi là hotgirl nhưng đối với mọi người, nó có một vẻ đẹp thánh thiện, một khuôn mặt đáng yêu, làn da trắng không tì vết. Nhưng điều làm nó tự hào và thỏa mãn nhất không phải những điều đó mà là đôi mắt của nó – một đôi mắt sáng, màu tím biếc – 1 đôi mắt thật sự đặc biệt, khiến mọi người phải ganh tị. Ôm lấy cặp sách từng bước bước xuống nhà, nó ngồi vào bàn ăn và tự mình nhâm nhi buổi sáng do mommy nó chuẩn bị. Gia đình nó không giàu, nhưng…
Tác giả: