Reng....Reng....Reng...... ''Tiểu Linh àh dậy đi con'' tiếng mama vang lên ngoài phòng khách, đã 4 năm từ lúc cô rời Việt Nam khi mới sống ở Mĩ vì không quen thời tiết nên cô ngủ rất sớm nhưng kể từ khi thích nghi thì ngày nào cũng nghe được tiếng mama gọi cô . '' Tiểu Linh còn không dậy sẽ trể học đấy'' Trong phòng vẫn không động tĩnh, mama vẫn kiên nhẫn gọi lại lần nữa. ''Tiểu Linh '' Vì mãi vẫn không thấy động tĩnh bà liền mở cửa vào phòng cảnh tượng trước mắt khiến bà chỉ biết câm lặng, trên sàn nhà thuốc ngủ nằm rải rác còn vật thể đang nằm kìa thì lại vô cùng thoải mái vùa nghe nhạc vừa ngủ. '' Tiểu Linh , Tiểu Linh, Tiể....'' '' Mama trời... vẫn chưa sáng ...có chuyện gì vậyyyy'' Cô híp mắt nhìn xung quanh miệng vừa nói vừa quơ lấy đồng hồ trên bàn. '' Con xem mấy giờ rồi, chẳng phải con nói hôm nay có buổi lễ gì đó sau, còn không dậy sẽ trễ '' Bà rất muốn nói đến mấy viên thuốc ngủ kia nhưng khi nhìn thấy đôi mát nó sưng húp bà lại thôi.. '' Hả??? Trời! chết rồi con quên mất…
Tác giả: