Cơn gió nhè nhẹ thổi, mang theo hương thơm của loài hoa cúc...Có gì nhẹ hơn cánh hoa bồ công anh chứ? Phải chăng là những mùi hương phảng phất trong không gian... Một chiều mùa hạ êm ả... Sang lặng người ngắm nhìn mặt hồ lăn tăn những con sóng xanh biếc. Tâm hồn cô chợt bình thản. Cửa sổ phòng Sang quay mặt ra một cái hồ lớn. Lại là cái hồ của trung tâm thành phố, chứa đựng tất cả những thứ của cuộc sống hằng ngày. Sang lại liếc nhìn đồng hồ, đến giờ phải uống thuốc rồi. Cô ghét phải uống thuốc. Nó khiến người ta khó chịu với mùi kinh khủng đó. Nhưng cô lại phải cố chịu đựng. Lôi trong tủ ra bọc thuốc to, Sang nhăn mặt. Cô chuẩn bị sẵn cốc trà hoa cúc kế bên. Nói thật, Sang chỉ có thể vượt qua cơn đắng của thuốc khi uống trà hoa cúc sau đó. Tiếng ông bán kem với thùng kem to đùng sau lưng và cả âm thanh leng keng làm Sang dừng việc cho thuốc vào miệng. Hình như lâu rồi cô chưa được ăn kem, cũng không còn nhớ mùi vị nó ra sao nữa. Tiếng bước chân đều đặn bước lên cầu thang, Sang lập…
Tác giả: