Tác giả:

7 giờ tối. Nó vẫn còn đang loay hoay giữa lòng thành phố, về đêm những ánh đèn nhiều màu sắc được thắp lên và làm sáng khắp cả những góc phố, nơi vỉa hè, nó chợt thấy lòng buồn man mác, cái nổi cô đơn lại len lỏi qua từng sớ thịt, làm sao đây? Giờ này mà chả ai đá động đến nó lấy một tiếng, nó ngồi thụp xuống băng ghế đặt bên đường, hai tay xoa xoa đầu gối, chắc từ sớm đến giờ cứ đi lòng vòng với lại chưa có gì vô bụng nên nó cảm thấy mệt kinh khủng. Từ lúc bước xuống xe đến giờ nó vẫn đang cầu mong nhận được sự giúp đỡ từ một người nào đó, ai cũng được giờ nó mệt lắm rồi không thể bước tiếp được nữa, cha mẹ không cần nó chẳng lẽ tất cả mọi người cũng không cần đến sự hiện diện của nó, từ khi ba mẹ từ bỏ nó thì trên thế gian này chỉ có bà là tốt với nó nhưng giờ bà cũng không còn nữa rồi, bà cũng giống như ba mẹ nó rời xa nó. Nó ngẩng mặt lên trời, ánh mắt xa xôi nhìn vào khoảng không trung, hai bàn tay đan chặt vào nhau dường như nó đang thầm cầu nguyện điều gì đó, đột nhiên… - Nè em…

Truyện chữ