Tác giả:

8h tối, Phương Gia. "Nhị tiểu thư, lão giao và phu nhân cùng đại thiếu gia đang dùng bữa ở bên trong ạ." Dì Trần cung kính nói với cô. Dù cô đã nhiều lần nhắc nhớ rằng không thích gọi mình như vậy, nhưng cũng là phận người làm. Không thể làm khác. "Dì à. Con đã nói đừng gọi con thế mà." "Được rồi. Được rồi. Dì sẽ không gọi thế nữa. Con có muốn vào dùng cơm luôn không?" "Không ạ. Con chỉ vào chào một tiếng thôi ạ. Con còn rất nhiều tài liệu cần phải học!" Ôm dì Trần một cái. Phương Tử Quỳnh nhanh chóng đi vào trong phòng ăn. "Ba, mẹ, anh hai." Phương Tử Quỳnh ôm ba một cái, rồi lại ôm mẹ một cái. Vừa nghe tiếng cô trở về nhà, căn nhà đã náo nhiệt hơn hẳn. Cô là con gái bảo bối của Phương Gia. Người người nhà nhà đều thương cô, xem cô là trân bảo cả đời cần bảo vệ. "Em không ôm anh sao?" Phương Tử Đăng mỉm cười nhìn em gái. "Anh hai. Anh biết em thương anh nhất mà. Không ôm một cái cũng đâu sao. Hơn nữa, em không có thói quen ôm anh khi anh đang ăn mà." Chạy đến ngồi bên cạnh Phương Tử…

Truyện chữ