Tác giả:

Nó là cô bé 18 tuổi ngốc nhưng học võ thì rất là giỏi, gia đình rất giàu có nhưng bởi vì cô ngốc không được tích sự gì cả nên ai ai cũng không ưa nó. Nó tuy ngốc ngốc nhưng tâm hồn rất trong sáng vui tươi không chứa tạp chất. Hôm nay trời trong xanh nó đi lung tung hóng nó thì thấy 1 đám người áo đen bắt hai đứa trẻ đang kêu gào thấy vậy cô liền tiến tới - Này mấy người định làm gì 2 đứa bé Nó tỏ ra vẻ anh hùng - Mau cút một người trong đám áo đen lên tiếng - Cút cũng được nhưng hãy để hai đứa nhỏ lại Nó cứng giọng. Lúc đầu nó định qua đó xem sao nhưng khi thấy hai đứa mũn mĩm đáng yêu nó không kìm lòng thích thú muốn cứu hai đứa bé ra để chơi cùng mình - Mau đứa bọn chúng vào xe Tên đó lại ra lệnh cho bọn đàn em không thèm để ý đến lời nói của nó. Xem lời nó như gió thôi bên tai khiến nó tức điên lên không gần ngại xông vào cướp lấy 2 đứa bé. Nó tiến lại cái người đang áo đen đang giữ đứa bé gần đó nó không ngần ngại đá cước vào bên cổ của người áo đen đó và cướp lại lại được thằng…

Chương 4: Hành xác

Mẹ Bảo Mẫu Của Con TôiTác giả: Tiểu Hy TửNó là cô bé 18 tuổi ngốc nhưng học võ thì rất là giỏi, gia đình rất giàu có nhưng bởi vì cô ngốc không được tích sự gì cả nên ai ai cũng không ưa nó. Nó tuy ngốc ngốc nhưng tâm hồn rất trong sáng vui tươi không chứa tạp chất. Hôm nay trời trong xanh nó đi lung tung hóng nó thì thấy 1 đám người áo đen bắt hai đứa trẻ đang kêu gào thấy vậy cô liền tiến tới - Này mấy người định làm gì 2 đứa bé Nó tỏ ra vẻ anh hùng - Mau cút một người trong đám áo đen lên tiếng - Cút cũng được nhưng hãy để hai đứa nhỏ lại Nó cứng giọng. Lúc đầu nó định qua đó xem sao nhưng khi thấy hai đứa mũn mĩm đáng yêu nó không kìm lòng thích thú muốn cứu hai đứa bé ra để chơi cùng mình - Mau đứa bọn chúng vào xe Tên đó lại ra lệnh cho bọn đàn em không thèm để ý đến lời nói của nó. Xem lời nó như gió thôi bên tai khiến nó tức điên lên không gần ngại xông vào cướp lấy 2 đứa bé. Nó tiến lại cái người đang áo đen đang giữ đứa bé gần đó nó không ngần ngại đá cước vào bên cổ của người áo đen đó và cướp lại lại được thằng… Sáng hôm sau nó trở về biệt thự nhà họ Vương. Vừa bước tới cửa phòng khách thì đã thấy Vương Thiên Nhã vắt chân hình chữ ngũ đúng chất con nhà quyền quý có tiền có quyền có thế. Thấy nó trở về cô ta không thèm liếc nhìn mà nói câu mỉa mai- Nam Cung phu nhân hôm nay đai giá quang lâm tới đây có chuyện gì không- Em hôm nay tới để thăm mẹ em thôiNó nói rất thành thật vì toàn bộ ảnh của mẹ nó đều để hết ở nhà họ Vương- Mày nói mấy bức ảnh này sao?Cô ta dơ mấy khung ảnh để thả rơi tự do xuống dưới nền nhà lạnh lẽo đó. Nó hốt hoảng chạy lại nhặt lên thì bị cô chị giấm vào tay, nó định phản bác nhưng người trước mặt nó lại chính là chị hai của mình. Nó đành nhịn nhục như mọi lần. chính vì điều mà cô chị của nó cứ được đà tiến tới. Lần này Vương Thiên Nhã cũng như mọi khi, lúc nó còn ở nhà họ vương, cầm chiếc roi da mà quật lên người nó như một cây cột để cho ta quật thoải mái đến lúc chán thì thôi còn nó thì chỉ biết chịu đựng đơn giản vì nó là em. Nó đánh chị gái mình là bất nghĩa đó cũng chỉ là 1 phần nhỏ còn phần lớn kia là mẹ nó nói " Là người cùng một nhà phải giúp đỡ nhau và con hãy nhớ không được để ba còn buồn " mẹ nó vì quá yêu ba nó, ngay cả khi ông ta ngược, hành hạ ngang nhiên dẫn người đàn bà và đứa con riêng của hai người về. Trong thâm tâm nó, nó rất buồn tấn công lại nhưng lời nói của mẹ nó luôn luẩn quẩn trong đầu nó khiến cho nó không thể động chân động tay được. Vì vậy nhưng chiếc roi từng cái từng cái giáng xuống thân hình mỏng mai nhưng đầu kiêm cường đang ôm những bức ảnh của mẹ mình- Vụt... tao cho mày chết đáng lẽ chức vị phu nhân Nam Cung thuộc về tao chứ không maiCứ một câu nói là một roi giáng xuống người nó máu bắt đầu rỉ ra, chiếc áo mỏng bị máu loang từng ít từng ít mộtSau khi cô ta đánh chán mới vứt chiếc roi xuống đất rồi đi giẫm vào bức ảnh xướng đấy gót giầy cao gót giẫm mạnh vào chiếc khung ảnh khiếm lớp kính mỏng nứt ra.- Bụp.... AAAANó đá vào bụng của cô ta rồi cần toàn bộ ảnh của mẹ mình chạy rời đi. Nó bị đánh nó chịu được, Bị chửi đối với nó cũng không sao, mọi người xa lãnh nó cũng được nhưng nó tuyệt đối không cho ai sỉ nhục mẹ mình kể ca ba nó. Nó ôm ảnh vừa chạy vừa khóc không biết tại sao nó đã chạy tới cổng dinh thự nhà Nam Cung- Đồng Đồng con về rồi sao!! Mau vào trong đi mọi người đang đợi con đó.... Con bị sao vậy? Sao người lại xước xác như vậyBác quẩn giá hét toáng lên lo lắng rồi kéo nó vào nhà- Mẹ bị sao vậy ai đánh mẹKun hùng hổ lên tiếng- Đúng phải trị cho người đó một trận, giám đánh mẹ dễ thương của taBé Bu không kém gì- HAi đứa ăn nhanh rồi đi họcAnh lên tiếng 2 bảo bối bụi mỗi vâng lệnh- Em mau lên tắm rửa đi, tý nữa quản gia sẽ bôi thuốc cho emAnh nói rồi cũng chỉ thấy cái gật đầu của nó. Nó đi lên tầng khung ảnh bị vỡ vẫn trong vòng tay nó, anh nhìn cũng có thể hiểu ra chuyện gì. Mối quan hệ của cô vợ nhỏ của mình với nhà họ Vương anh đều đã điều tra rõ. Hazz nhà họ Vương đi quá xa giới hạn của mình. Nó lên lầu đem bức ảnh của người mẹ yêu quý lồng vào một khung ảnh khác đặt ở đầu giường rồi mới bắt đầu đi tắm, vết thương mới chồng lên vết thương cũ đau rát khắp người nó thật sự rất đau rát rất nhiều lần nó muốn đánh những người nhục mạ mẹ nó nhưng nó không thể vì mẹ không cho nó làm như vậy còn bây giờ thì khác nó sẽ đánh trả những ai nhục mạ người mẹ yêu quý...

Sáng hôm sau nó trở về biệt thự nhà họ Vương. Vừa bước tới cửa phòng khách thì đã thấy Vương Thiên Nhã vắt chân hình chữ ngũ đúng chất con nhà quyền quý có tiền có quyền có thế. Thấy nó trở về cô ta không thèm liếc nhìn mà nói câu mỉa mai

- Nam Cung phu nhân hôm nay đai giá quang lâm tới đây có chuyện gì không

- Em hôm nay tới để thăm mẹ em thôi

Nó nói rất thành thật vì toàn bộ ảnh của mẹ nó đều để hết ở nhà họ Vương

- Mày nói mấy bức ảnh này sao?

Cô ta dơ mấy khung ảnh để thả rơi tự do xuống dưới nền nhà lạnh lẽo đó. Nó hốt hoảng chạy lại nhặt lên thì bị cô chị giấm vào tay, nó định phản bác nhưng người trước mặt nó lại chính là chị hai của mình. Nó đành nhịn nhục như mọi lần. chính vì điều mà cô chị của nó cứ được đà tiến tới. Lần này Vương Thiên Nhã cũng như mọi khi, lúc nó còn ở nhà họ vương, cầm chiếc roi da mà quật lên người nó như một cây cột để cho ta quật thoải mái đến lúc chán thì thôi còn nó thì chỉ biết chịu đựng đơn giản vì nó là em. Nó đánh chị gái mình là bất nghĩa đó cũng chỉ là 1 phần nhỏ còn phần lớn kia là mẹ nó nói " Là người cùng một nhà phải giúp đỡ nhau và con hãy nhớ không được để ba còn buồn " mẹ nó vì quá yêu ba nó, ngay cả khi ông ta ngược, hành hạ ngang nhiên dẫn người đàn bà và đứa con riêng của hai người về. Trong thâm tâm nó, nó rất buồn tấn công lại nhưng lời nói của mẹ nó luôn luẩn quẩn trong đầu nó khiến cho nó không thể động chân động tay được. Vì vậy nhưng chiếc roi từng cái từng cái giáng xuống thân hình mỏng mai nhưng đầu kiêm cường đang ôm những bức ảnh của mẹ mình

- Vụt... tao cho mày chết đáng lẽ chức vị phu nhân Nam Cung thuộc về tao chứ không mai

Cứ một câu nói là một roi giáng xuống người nó máu bắt đầu rỉ ra, chiếc áo mỏng bị máu loang từng ít từng ít một

Sau khi cô ta đánh chán mới vứt chiếc roi xuống đất rồi đi giẫm vào bức ảnh xướng đấy gót giầy cao gót giẫm mạnh vào chiếc khung ảnh khiếm lớp kính mỏng nứt ra.

- Bụp.... AAAA

Nó đá vào bụng của cô ta rồi cần toàn bộ ảnh của mẹ mình chạy rời đi. Nó bị đánh nó chịu được, Bị chửi đối với nó cũng không sao, mọi người xa lãnh nó cũng được nhưng nó tuyệt đối không cho ai sỉ nhục mẹ mình kể ca ba nó. Nó ôm ảnh vừa chạy vừa khóc không biết tại sao nó đã chạy tới cổng dinh thự nhà Nam Cung

- Đồng Đồng con về rồi sao!! Mau vào trong đi mọi người đang đợi con đó.... Con bị sao vậy? Sao người lại xước xác như vậy

Bác quẩn giá hét toáng lên lo lắng rồi kéo nó vào nhà

- Mẹ bị sao vậy ai đánh mẹ

Kun hùng hổ lên tiếng

- Đúng phải trị cho người đó một trận, giám đánh mẹ dễ thương của ta

Bé Bu không kém gì

- HAi đứa ăn nhanh rồi đi học

Anh lên tiếng 2 bảo bối bụi mỗi vâng lệnh

- Em mau lên tắm rửa đi, tý nữa quản gia sẽ bôi thuốc cho em

Anh nói rồi cũng chỉ thấy cái gật đầu của nó. Nó đi lên tầng khung ảnh bị vỡ vẫn trong vòng tay nó, anh nhìn cũng có thể hiểu ra chuyện gì. Mối quan hệ của cô vợ nhỏ của mình với nhà họ Vương anh đều đã điều tra rõ. Hazz nhà họ Vương đi quá xa giới hạn của mình. Nó lên lầu đem bức ảnh của người mẹ yêu quý lồng vào một khung ảnh khác đặt ở đầu giường rồi mới bắt đầu đi tắm, vết thương mới chồng lên vết thương cũ đau rát khắp người nó thật sự rất đau rát rất nhiều lần nó muốn đánh những người nhục mạ mẹ nó nhưng nó không thể vì mẹ không cho nó làm như vậy còn bây giờ thì khác nó sẽ đánh trả những ai nhục mạ người mẹ yêu quý...

Mẹ Bảo Mẫu Của Con TôiTác giả: Tiểu Hy TửNó là cô bé 18 tuổi ngốc nhưng học võ thì rất là giỏi, gia đình rất giàu có nhưng bởi vì cô ngốc không được tích sự gì cả nên ai ai cũng không ưa nó. Nó tuy ngốc ngốc nhưng tâm hồn rất trong sáng vui tươi không chứa tạp chất. Hôm nay trời trong xanh nó đi lung tung hóng nó thì thấy 1 đám người áo đen bắt hai đứa trẻ đang kêu gào thấy vậy cô liền tiến tới - Này mấy người định làm gì 2 đứa bé Nó tỏ ra vẻ anh hùng - Mau cút một người trong đám áo đen lên tiếng - Cút cũng được nhưng hãy để hai đứa nhỏ lại Nó cứng giọng. Lúc đầu nó định qua đó xem sao nhưng khi thấy hai đứa mũn mĩm đáng yêu nó không kìm lòng thích thú muốn cứu hai đứa bé ra để chơi cùng mình - Mau đứa bọn chúng vào xe Tên đó lại ra lệnh cho bọn đàn em không thèm để ý đến lời nói của nó. Xem lời nó như gió thôi bên tai khiến nó tức điên lên không gần ngại xông vào cướp lấy 2 đứa bé. Nó tiến lại cái người đang áo đen đang giữ đứa bé gần đó nó không ngần ngại đá cước vào bên cổ của người áo đen đó và cướp lại lại được thằng… Sáng hôm sau nó trở về biệt thự nhà họ Vương. Vừa bước tới cửa phòng khách thì đã thấy Vương Thiên Nhã vắt chân hình chữ ngũ đúng chất con nhà quyền quý có tiền có quyền có thế. Thấy nó trở về cô ta không thèm liếc nhìn mà nói câu mỉa mai- Nam Cung phu nhân hôm nay đai giá quang lâm tới đây có chuyện gì không- Em hôm nay tới để thăm mẹ em thôiNó nói rất thành thật vì toàn bộ ảnh của mẹ nó đều để hết ở nhà họ Vương- Mày nói mấy bức ảnh này sao?Cô ta dơ mấy khung ảnh để thả rơi tự do xuống dưới nền nhà lạnh lẽo đó. Nó hốt hoảng chạy lại nhặt lên thì bị cô chị giấm vào tay, nó định phản bác nhưng người trước mặt nó lại chính là chị hai của mình. Nó đành nhịn nhục như mọi lần. chính vì điều mà cô chị của nó cứ được đà tiến tới. Lần này Vương Thiên Nhã cũng như mọi khi, lúc nó còn ở nhà họ vương, cầm chiếc roi da mà quật lên người nó như một cây cột để cho ta quật thoải mái đến lúc chán thì thôi còn nó thì chỉ biết chịu đựng đơn giản vì nó là em. Nó đánh chị gái mình là bất nghĩa đó cũng chỉ là 1 phần nhỏ còn phần lớn kia là mẹ nó nói " Là người cùng một nhà phải giúp đỡ nhau và con hãy nhớ không được để ba còn buồn " mẹ nó vì quá yêu ba nó, ngay cả khi ông ta ngược, hành hạ ngang nhiên dẫn người đàn bà và đứa con riêng của hai người về. Trong thâm tâm nó, nó rất buồn tấn công lại nhưng lời nói của mẹ nó luôn luẩn quẩn trong đầu nó khiến cho nó không thể động chân động tay được. Vì vậy nhưng chiếc roi từng cái từng cái giáng xuống thân hình mỏng mai nhưng đầu kiêm cường đang ôm những bức ảnh của mẹ mình- Vụt... tao cho mày chết đáng lẽ chức vị phu nhân Nam Cung thuộc về tao chứ không maiCứ một câu nói là một roi giáng xuống người nó máu bắt đầu rỉ ra, chiếc áo mỏng bị máu loang từng ít từng ít mộtSau khi cô ta đánh chán mới vứt chiếc roi xuống đất rồi đi giẫm vào bức ảnh xướng đấy gót giầy cao gót giẫm mạnh vào chiếc khung ảnh khiếm lớp kính mỏng nứt ra.- Bụp.... AAAANó đá vào bụng của cô ta rồi cần toàn bộ ảnh của mẹ mình chạy rời đi. Nó bị đánh nó chịu được, Bị chửi đối với nó cũng không sao, mọi người xa lãnh nó cũng được nhưng nó tuyệt đối không cho ai sỉ nhục mẹ mình kể ca ba nó. Nó ôm ảnh vừa chạy vừa khóc không biết tại sao nó đã chạy tới cổng dinh thự nhà Nam Cung- Đồng Đồng con về rồi sao!! Mau vào trong đi mọi người đang đợi con đó.... Con bị sao vậy? Sao người lại xước xác như vậyBác quẩn giá hét toáng lên lo lắng rồi kéo nó vào nhà- Mẹ bị sao vậy ai đánh mẹKun hùng hổ lên tiếng- Đúng phải trị cho người đó một trận, giám đánh mẹ dễ thương của taBé Bu không kém gì- HAi đứa ăn nhanh rồi đi họcAnh lên tiếng 2 bảo bối bụi mỗi vâng lệnh- Em mau lên tắm rửa đi, tý nữa quản gia sẽ bôi thuốc cho emAnh nói rồi cũng chỉ thấy cái gật đầu của nó. Nó đi lên tầng khung ảnh bị vỡ vẫn trong vòng tay nó, anh nhìn cũng có thể hiểu ra chuyện gì. Mối quan hệ của cô vợ nhỏ của mình với nhà họ Vương anh đều đã điều tra rõ. Hazz nhà họ Vương đi quá xa giới hạn của mình. Nó lên lầu đem bức ảnh của người mẹ yêu quý lồng vào một khung ảnh khác đặt ở đầu giường rồi mới bắt đầu đi tắm, vết thương mới chồng lên vết thương cũ đau rát khắp người nó thật sự rất đau rát rất nhiều lần nó muốn đánh những người nhục mạ mẹ nó nhưng nó không thể vì mẹ không cho nó làm như vậy còn bây giờ thì khác nó sẽ đánh trả những ai nhục mạ người mẹ yêu quý...

Chương 4: Hành xác