Tác giả:

Nó đang từng tăng trên đường mặt cười hớn hở- Ya hôm nay được nhân lương mình sẽ không phải ăn mì tôm cả tháng nữa - Nó vui vẻ cầm tháng lướng đầu tiêm trên tay thì Bốp. Nó đam phải một ai đó đang đi trên đường - Ya, ở đây có cây cột vừa mới xây hay sao vậy - Nó vừa xoa xoa cái mông của mình vừa nói Khi nó đứng lên thì mắt nó với mắt hắn nhìn nhau - Này cô đụng phải tôi mà không biết xin lỗi hả - Hắn nhìn nó chằm chắm ánh mât hắn lên vẻ tức giận - Hứ, anh cũng đâm phải tôi đấy thui - Nó vênh mặt nói - Đền đi - Hắn - Đền gì - Nó - Đền cho tôi cái áo - Hắn nói - Sao tôi phải đền - Nó nói thì thấy tay mình trống trống quay đi quay lại thì không thấy nó đâu - Á, tháng lương của tôi - nó vừa hét vừa chỉ vào cái phòng bì đựng lươnh ở dưới sông đang trôi về hướng nào - Tại anh hết đó - Nó hậm hực dậm chân nói- Giờ tụi hêta tiền rồi không đền cho anh được đâu " lại phải ăn mì gói cả tháng " - nó nghĩ - Tôi không cần cô đền tiền - Hắn nói - Thế đền gì - Nó mặt ngủ ngơ hỏi hắn - đưa cmnd và sđt…

Chương 7

Anh Yêu Em Cô Nhóc Đáng Yêu Của AnhTác giả: Linh LibraNó đang từng tăng trên đường mặt cười hớn hở- Ya hôm nay được nhân lương mình sẽ không phải ăn mì tôm cả tháng nữa - Nó vui vẻ cầm tháng lướng đầu tiêm trên tay thì Bốp. Nó đam phải một ai đó đang đi trên đường - Ya, ở đây có cây cột vừa mới xây hay sao vậy - Nó vừa xoa xoa cái mông của mình vừa nói Khi nó đứng lên thì mắt nó với mắt hắn nhìn nhau - Này cô đụng phải tôi mà không biết xin lỗi hả - Hắn nhìn nó chằm chắm ánh mât hắn lên vẻ tức giận - Hứ, anh cũng đâm phải tôi đấy thui - Nó vênh mặt nói - Đền đi - Hắn - Đền gì - Nó - Đền cho tôi cái áo - Hắn nói - Sao tôi phải đền - Nó nói thì thấy tay mình trống trống quay đi quay lại thì không thấy nó đâu - Á, tháng lương của tôi - nó vừa hét vừa chỉ vào cái phòng bì đựng lươnh ở dưới sông đang trôi về hướng nào - Tại anh hết đó - Nó hậm hực dậm chân nói- Giờ tụi hêta tiền rồi không đền cho anh được đâu " lại phải ăn mì gói cả tháng " - nó nghĩ - Tôi không cần cô đền tiền - Hắn nói - Thế đền gì - Nó mặt ngủ ngơ hỏi hắn - đưa cmnd và sđt… Sau khi hắn về lớp đợi mãi mà không thấy nó về mà cũng đã vào học rồi " Rốt cuộc cô ta đi đâu được chứ " hắn bực mình chạy đi tìm nó. Tìm mãi khi ra sau trường thì thấy nó nằm dưới đất lạnh lẽo cùng với một vũng máu. Hắn vội vàng chạy đến bế nó dậy thì thấy một vết thương rất sâu ở gần tim. Khuôn mặt dễ thương của nó giờ trắng bệch, hơi thở khó nhọc ( nằm ở đó lâu thế mà vẫn còn sống, Á, nó - hỏi cô đó, tg- Úi chị ở đâu chui ra vậy).- Này cô làm sao vậy, tỉnh lại đi - Hắn nói giọng khàn đặc lại, lay người nó ( người ta bất tỉnh rồi anh ơi)Bệnh viện ABCHắn ngồi đó người dính đầy máu. Khuôn mặt lo lắng mái tóc màu hung đỏ rũ xuống lòa xòa đôi mắt màu hổ phách lun nhìn vào cánh cửa tử thần ( cửa phòng mổ). Đã 5 tiếng trôi qua bao nhiêu bác sĩ đi ra đi vào để hiến máuCửa phòng bệnh mở ra, bước ra là mơt bác sĩ tầm 50 tuổi khuôn mặt trầm. Hắn thấy bác sĩ ra thì liền chạy đến hỏi- Bác sĩ, cô ấy sao rồi - hắn nét mặt gấp gáp hỏi và nhận lại chỉ là cái lắc đầu ngán ngẩm từ Bác sĩ- Cô ấy bị một vết thương khá sâu chỉ cách một chút nữa là vào tim nhưng con dao đâm vào người cô ấy là dao độc loại mạnh nê...... - Bác sĩ dừng lại- Nên làm sao - hắn hối bác sĩ- Nên đã để lâu vì vậy độc tố dần thấm vào cơ thể.... - Bác sĩ thở dài rồi nói 1 câu mà chẳng ai mún nghe - Hãy vào gặp bệnh nhân lần cuối - Bác sĩ nói rồi bước điHắn nghe xong đôi mắt trợn tròn lên như ko thể tin nổi điều đó. Hắn bước vào phòng mổ mà tim đau như cắt khi nhìn thấy người con gái đó nằm trên giường đôi mắt nhắm lại. Hắn bước đến bên nó- Này ngốc, cô tỉnh lại đi không có cô cãi nhau với tui tôi buồn lắm đó - Hắn nói giọng nhẹ nhàng tay vén lọn tóc của nó sang một bên - Nè, tỉnh lại đi chứ nếu cô không tỉnh lại là tôi đuổi việc cô đó ( do anh bắt cô ấy làm mà) - Hắn bắt đầu cáu Thấy nó như vậy tim hắn đau như cắt nhưng ko hiểu tại sao mình lại vậy- Tôi biết nhiều lần tôi cũng chửi cô nhưng cô vẫn cười tôi mún thấy nụ cười của cô mãi mãi, vậy cho nên cô hãy tỉnh dậy đi đừng ngủ nữa - Hắn vẫn dịu dàng nói cho nó ngheTừ khoé mắt của nó xuất hiện một hàng nước mắt ( chỉ có một giọt) lăn dài trên má., tay bắt đầu di chuyển.- Bác sĩ, cô ấy tỉnh lại rồi - Hắn gào lên gọi bác sĩMột lúc sau cá y bác sĩ bước vào và bắt đầu tiếp tục ca phẫu thuậtHắn ngồi trầm tư tại hàng ghế đợi rồi lấy điện thoại gọi cho thư kí riêng- [cậu chủ có gì chỉ bảo]- giọng thư kí từ đầu dây bên kia- Điều tra về việc chiều nay cho tôi - hắn nói xong thì cúp máy chưa để cậu thư kí phản ứng gì.Đúng lúc cửa phòng mổ mở ra- Cô ấy sao rồi bác sĩ - vừa thấy ông bác sĩ già bước ra hắn liền chạy lại hỏi han- Cô ẩy đã qua cơn nguy kịch nhưng cần ở lại bệnh viện xem có triệu trứng gì không - Ông bác sĩ ôn tồn nóiNghe xong câu nói đó hắn thở phào nhẹ nhõm khuôn mặt tươi tỉnh hơn.

Sau khi hắn về lớp đợi mãi mà không thấy nó về mà cũng đã vào học rồi " Rốt cuộc cô ta đi đâu được chứ " hắn bực mình chạy đi tìm nó. Tìm mãi khi ra sau trường thì thấy nó nằm dưới đất lạnh lẽo cùng với một vũng máu. Hắn vội vàng chạy đến bế nó dậy thì thấy một vết thương rất sâu ở gần tim. Khuôn mặt dễ thương của nó giờ trắng bệch, hơi thở khó nhọc ( nằm ở đó lâu thế mà vẫn còn sống, Á, nó - hỏi cô đó, tg- Úi chị ở đâu chui ra vậy).- Này cô làm sao vậy, tỉnh lại đi - Hắn nói giọng khàn đặc lại, lay người nó ( người ta bất tỉnh rồi anh ơi)

Bệnh viện ABC

Hắn ngồi đó người dính đầy máu. Khuôn mặt lo lắng mái tóc màu hung đỏ rũ xuống lòa xòa đôi mắt màu hổ phách lun nhìn vào cánh cửa tử thần ( cửa phòng mổ). Đã 5 tiếng trôi qua bao nhiêu bác sĩ đi ra đi vào để hiến máu

Cửa phòng bệnh mở ra, bước ra là mơt bác sĩ tầm 50 tuổi khuôn mặt trầm. Hắn thấy bác sĩ ra thì liền chạy đến hỏi

- Bác sĩ, cô ấy sao rồi - hắn nét mặt gấp gáp hỏi và nhận lại chỉ là cái lắc đầu ngán ngẩm từ Bác sĩ

- Cô ấy bị một vết thương khá sâu chỉ cách một chút nữa là vào tim nhưng con dao đâm vào người cô ấy là dao độc loại mạnh nê...... - Bác sĩ dừng lại

- Nên làm sao - hắn hối bác sĩ

- Nên đã để lâu vì vậy độc tố dần thấm vào cơ thể.... - Bác sĩ thở dài rồi nói 1 câu mà chẳng ai mún nghe - Hãy vào gặp bệnh nhân lần cuối - Bác sĩ nói rồi bước đi

Hắn nghe xong đôi mắt trợn tròn lên như ko thể tin nổi điều đó. Hắn bước vào phòng mổ mà tim đau như cắt khi nhìn thấy người con gái đó nằm trên giường đôi mắt nhắm lại. Hắn bước đến bên nó

- Này ngốc, cô tỉnh lại đi không có cô cãi nhau với tui tôi buồn lắm đó - Hắn nói giọng nhẹ nhàng tay vén lọn tóc của nó sang một bên - Nè, tỉnh lại đi chứ nếu cô không tỉnh lại là tôi đuổi việc cô đó ( do anh bắt cô ấy làm mà) - Hắn bắt đầu cáu Thấy nó như vậy tim hắn đau như cắt nhưng ko hiểu tại sao mình lại vậy

- Tôi biết nhiều lần tôi cũng chửi cô nhưng cô vẫn cười tôi mún thấy nụ cười của cô mãi mãi, vậy cho nên cô hãy tỉnh dậy đi đừng ngủ nữa - Hắn vẫn dịu dàng nói cho nó nghe

Từ khoé mắt của nó xuất hiện một hàng nước mắt ( chỉ có một giọt) lăn dài trên má., tay bắt đầu di chuyển.

- Bác sĩ, cô ấy tỉnh lại rồi - Hắn gào lên gọi bác sĩ

Một lúc sau cá y bác sĩ bước vào và bắt đầu tiếp tục ca phẫu thuật

Hắn ngồi trầm tư tại hàng ghế đợi rồi lấy điện thoại gọi cho thư kí riêng

- [cậu chủ có gì chỉ bảo]- giọng thư kí từ đầu dây bên kia

- Điều tra về việc chiều nay cho tôi - hắn nói xong thì cúp máy chưa để cậu thư kí phản ứng gì.

Đúng lúc cửa phòng mổ mở ra

- Cô ấy sao rồi bác sĩ - vừa thấy ông bác sĩ già bước ra hắn liền chạy lại hỏi han

- Cô ẩy đã qua cơn nguy kịch nhưng cần ở lại bệnh viện xem có triệu trứng gì không - Ông bác sĩ ôn tồn nói

Nghe xong câu nói đó hắn thở phào nhẹ nhõm khuôn mặt tươi tỉnh hơn.

Anh Yêu Em Cô Nhóc Đáng Yêu Của AnhTác giả: Linh LibraNó đang từng tăng trên đường mặt cười hớn hở- Ya hôm nay được nhân lương mình sẽ không phải ăn mì tôm cả tháng nữa - Nó vui vẻ cầm tháng lướng đầu tiêm trên tay thì Bốp. Nó đam phải một ai đó đang đi trên đường - Ya, ở đây có cây cột vừa mới xây hay sao vậy - Nó vừa xoa xoa cái mông của mình vừa nói Khi nó đứng lên thì mắt nó với mắt hắn nhìn nhau - Này cô đụng phải tôi mà không biết xin lỗi hả - Hắn nhìn nó chằm chắm ánh mât hắn lên vẻ tức giận - Hứ, anh cũng đâm phải tôi đấy thui - Nó vênh mặt nói - Đền đi - Hắn - Đền gì - Nó - Đền cho tôi cái áo - Hắn nói - Sao tôi phải đền - Nó nói thì thấy tay mình trống trống quay đi quay lại thì không thấy nó đâu - Á, tháng lương của tôi - nó vừa hét vừa chỉ vào cái phòng bì đựng lươnh ở dưới sông đang trôi về hướng nào - Tại anh hết đó - Nó hậm hực dậm chân nói- Giờ tụi hêta tiền rồi không đền cho anh được đâu " lại phải ăn mì gói cả tháng " - nó nghĩ - Tôi không cần cô đền tiền - Hắn nói - Thế đền gì - Nó mặt ngủ ngơ hỏi hắn - đưa cmnd và sđt… Sau khi hắn về lớp đợi mãi mà không thấy nó về mà cũng đã vào học rồi " Rốt cuộc cô ta đi đâu được chứ " hắn bực mình chạy đi tìm nó. Tìm mãi khi ra sau trường thì thấy nó nằm dưới đất lạnh lẽo cùng với một vũng máu. Hắn vội vàng chạy đến bế nó dậy thì thấy một vết thương rất sâu ở gần tim. Khuôn mặt dễ thương của nó giờ trắng bệch, hơi thở khó nhọc ( nằm ở đó lâu thế mà vẫn còn sống, Á, nó - hỏi cô đó, tg- Úi chị ở đâu chui ra vậy).- Này cô làm sao vậy, tỉnh lại đi - Hắn nói giọng khàn đặc lại, lay người nó ( người ta bất tỉnh rồi anh ơi)Bệnh viện ABCHắn ngồi đó người dính đầy máu. Khuôn mặt lo lắng mái tóc màu hung đỏ rũ xuống lòa xòa đôi mắt màu hổ phách lun nhìn vào cánh cửa tử thần ( cửa phòng mổ). Đã 5 tiếng trôi qua bao nhiêu bác sĩ đi ra đi vào để hiến máuCửa phòng bệnh mở ra, bước ra là mơt bác sĩ tầm 50 tuổi khuôn mặt trầm. Hắn thấy bác sĩ ra thì liền chạy đến hỏi- Bác sĩ, cô ấy sao rồi - hắn nét mặt gấp gáp hỏi và nhận lại chỉ là cái lắc đầu ngán ngẩm từ Bác sĩ- Cô ấy bị một vết thương khá sâu chỉ cách một chút nữa là vào tim nhưng con dao đâm vào người cô ấy là dao độc loại mạnh nê...... - Bác sĩ dừng lại- Nên làm sao - hắn hối bác sĩ- Nên đã để lâu vì vậy độc tố dần thấm vào cơ thể.... - Bác sĩ thở dài rồi nói 1 câu mà chẳng ai mún nghe - Hãy vào gặp bệnh nhân lần cuối - Bác sĩ nói rồi bước điHắn nghe xong đôi mắt trợn tròn lên như ko thể tin nổi điều đó. Hắn bước vào phòng mổ mà tim đau như cắt khi nhìn thấy người con gái đó nằm trên giường đôi mắt nhắm lại. Hắn bước đến bên nó- Này ngốc, cô tỉnh lại đi không có cô cãi nhau với tui tôi buồn lắm đó - Hắn nói giọng nhẹ nhàng tay vén lọn tóc của nó sang một bên - Nè, tỉnh lại đi chứ nếu cô không tỉnh lại là tôi đuổi việc cô đó ( do anh bắt cô ấy làm mà) - Hắn bắt đầu cáu Thấy nó như vậy tim hắn đau như cắt nhưng ko hiểu tại sao mình lại vậy- Tôi biết nhiều lần tôi cũng chửi cô nhưng cô vẫn cười tôi mún thấy nụ cười của cô mãi mãi, vậy cho nên cô hãy tỉnh dậy đi đừng ngủ nữa - Hắn vẫn dịu dàng nói cho nó ngheTừ khoé mắt của nó xuất hiện một hàng nước mắt ( chỉ có một giọt) lăn dài trên má., tay bắt đầu di chuyển.- Bác sĩ, cô ấy tỉnh lại rồi - Hắn gào lên gọi bác sĩMột lúc sau cá y bác sĩ bước vào và bắt đầu tiếp tục ca phẫu thuậtHắn ngồi trầm tư tại hàng ghế đợi rồi lấy điện thoại gọi cho thư kí riêng- [cậu chủ có gì chỉ bảo]- giọng thư kí từ đầu dây bên kia- Điều tra về việc chiều nay cho tôi - hắn nói xong thì cúp máy chưa để cậu thư kí phản ứng gì.Đúng lúc cửa phòng mổ mở ra- Cô ấy sao rồi bác sĩ - vừa thấy ông bác sĩ già bước ra hắn liền chạy lại hỏi han- Cô ẩy đã qua cơn nguy kịch nhưng cần ở lại bệnh viện xem có triệu trứng gì không - Ông bác sĩ ôn tồn nóiNghe xong câu nói đó hắn thở phào nhẹ nhõm khuôn mặt tươi tỉnh hơn.

Chương 7