Tác giả:

Vào 10 năm về trước,tại trường tiểu học XX,lớp YY: -Này mập,làm bài tập cho tui- với giọng hắc dịch nó nói,trong khi đang dán mắt vào chiếc điện thoại. -Cho mình xin lỗi nha Sâu,mình chưa làm bài tập của mình,nên mình không thể làm cho cậu được – hắn nói với giọng lí nhí -Cậu làm cho tui trước đi,của cậu làm sau cũng được – Nó nói với giọng nhờ vả, trong khi mắt chẳng rời chiếc điện thoại. -Nhưng hôm nay là hạn chót rồi,cô bảo nếu tớ không làm thì sẽ mời ba mẹ của tớ – giọng hắn trở nên nhỏ hơn -BÂY GIỜ CẬU CÓ LÀM CHO TÔI KHÔNG, MÍT – nó giận dữ đập bàn gằn từng chữ. -Được.. Được mình làm mà – vừa nói hắn vừa gật đầu liên tục. Cuối cùng tiếng trống báo hiệu vào tiết học đã bắt đầu, khi cô giáo đi xung quanh kiểm tra bài tập thì bước chân của cô dừng tại chổ hắn: – Hoàng Lâm à, đây là lần thứ mấy em quên làm bài tập rồi hả? Tôi nhất định phải gọi cho gia đình em mới được, nhưng trước hết em hãy ra hành lang quỳ gối đi- cô giáo với vẻ mặt thất vọng nói Hắn lủi thủi từng bước chân ra đến…

Chương 8

Soái Ca Nhút Nhát (My Little Boyfriend)Tác giả: phamlacgiaVào 10 năm về trước,tại trường tiểu học XX,lớp YY: -Này mập,làm bài tập cho tui- với giọng hắc dịch nó nói,trong khi đang dán mắt vào chiếc điện thoại. -Cho mình xin lỗi nha Sâu,mình chưa làm bài tập của mình,nên mình không thể làm cho cậu được – hắn nói với giọng lí nhí -Cậu làm cho tui trước đi,của cậu làm sau cũng được – Nó nói với giọng nhờ vả, trong khi mắt chẳng rời chiếc điện thoại. -Nhưng hôm nay là hạn chót rồi,cô bảo nếu tớ không làm thì sẽ mời ba mẹ của tớ – giọng hắn trở nên nhỏ hơn -BÂY GIỜ CẬU CÓ LÀM CHO TÔI KHÔNG, MÍT – nó giận dữ đập bàn gằn từng chữ. -Được.. Được mình làm mà – vừa nói hắn vừa gật đầu liên tục. Cuối cùng tiếng trống báo hiệu vào tiết học đã bắt đầu, khi cô giáo đi xung quanh kiểm tra bài tập thì bước chân của cô dừng tại chổ hắn: – Hoàng Lâm à, đây là lần thứ mấy em quên làm bài tập rồi hả? Tôi nhất định phải gọi cho gia đình em mới được, nhưng trước hết em hãy ra hành lang quỳ gối đi- cô giáo với vẻ mặt thất vọng nói Hắn lủi thủi từng bước chân ra đến… Vào buổi sáng ở thành phố Luân Đôn nhộn nhịp, có một cô bé đang đạp xe dạo quanh thành phố bằng chiếc xe đạp mới mua của mình thì đột nhiên * Rầm * chiếc xe của cô gái mái tóc màu hạt dẻ đó chính là nó đã đâm vào chiếc xe hơi yêu thích của hắn, và như lần đầu tiên gặp mặt nó liền vén tay áo lên chửi:– Tổ sư nhà chúng bây, con mắt chúng bây để ở đâu vậy hả, không thấy cô gái xinh đẹp nhỏ nhắn xinh xắn như tao đang đạp xe hả, bộ mấy người Anh lúc nào cũng đi không nhìn đường thế này à. Thiệt tình,thằng chủ xe đâu ra đây cho tao biểu coi – Với giọng nói trong veo như mấy bà bán cá, nó chỉ thẳng vào hướng nơi bác tài đang ngồi la hét, mặc kệ ông ta có hiểu nó đang nói gì hay không ( au: Tội nghiệp bác tài, bị nó làm cho bối rối vờ lờ

Vào buổi sáng ở thành phố Luân Đôn nhộn nhịp, có một cô bé đang đạp
xe dạo quanh thành phố bằng chiếc xe đạp mới mua của mình thì đột nhiên * Rầm * chiếc xe của cô gái mái tóc màu hạt dẻ đó chính là nó đã đâm vào
chiếc xe hơi yêu thích của hắn, và như lần đầu tiên gặp mặt nó liền vén
tay áo lên chửi:

– Tổ sư nhà chúng bây, con mắt chúng bây để ở đâu vậy hả, không thấy
cô gái xinh đẹp nhỏ nhắn xinh xắn như tao đang đạp xe hả, bộ mấy người
Anh lúc nào cũng đi không nhìn đường thế này à. Thiệt tình,thằng chủ xe
đâu ra đây cho tao biểu coi – Với giọng nói trong veo như mấy bà bán cá, nó chỉ thẳng vào hướng nơi bác tài đang ngồi la hét, mặc kệ ông ta có
hiểu nó đang nói gì hay không ( au: Tội nghiệp bác tài, bị nó làm cho
bối rối vờ lờ

Soái Ca Nhút Nhát (My Little Boyfriend)Tác giả: phamlacgiaVào 10 năm về trước,tại trường tiểu học XX,lớp YY: -Này mập,làm bài tập cho tui- với giọng hắc dịch nó nói,trong khi đang dán mắt vào chiếc điện thoại. -Cho mình xin lỗi nha Sâu,mình chưa làm bài tập của mình,nên mình không thể làm cho cậu được – hắn nói với giọng lí nhí -Cậu làm cho tui trước đi,của cậu làm sau cũng được – Nó nói với giọng nhờ vả, trong khi mắt chẳng rời chiếc điện thoại. -Nhưng hôm nay là hạn chót rồi,cô bảo nếu tớ không làm thì sẽ mời ba mẹ của tớ – giọng hắn trở nên nhỏ hơn -BÂY GIỜ CẬU CÓ LÀM CHO TÔI KHÔNG, MÍT – nó giận dữ đập bàn gằn từng chữ. -Được.. Được mình làm mà – vừa nói hắn vừa gật đầu liên tục. Cuối cùng tiếng trống báo hiệu vào tiết học đã bắt đầu, khi cô giáo đi xung quanh kiểm tra bài tập thì bước chân của cô dừng tại chổ hắn: – Hoàng Lâm à, đây là lần thứ mấy em quên làm bài tập rồi hả? Tôi nhất định phải gọi cho gia đình em mới được, nhưng trước hết em hãy ra hành lang quỳ gối đi- cô giáo với vẻ mặt thất vọng nói Hắn lủi thủi từng bước chân ra đến… Vào buổi sáng ở thành phố Luân Đôn nhộn nhịp, có một cô bé đang đạp xe dạo quanh thành phố bằng chiếc xe đạp mới mua của mình thì đột nhiên * Rầm * chiếc xe của cô gái mái tóc màu hạt dẻ đó chính là nó đã đâm vào chiếc xe hơi yêu thích của hắn, và như lần đầu tiên gặp mặt nó liền vén tay áo lên chửi:– Tổ sư nhà chúng bây, con mắt chúng bây để ở đâu vậy hả, không thấy cô gái xinh đẹp nhỏ nhắn xinh xắn như tao đang đạp xe hả, bộ mấy người Anh lúc nào cũng đi không nhìn đường thế này à. Thiệt tình,thằng chủ xe đâu ra đây cho tao biểu coi – Với giọng nói trong veo như mấy bà bán cá, nó chỉ thẳng vào hướng nơi bác tài đang ngồi la hét, mặc kệ ông ta có hiểu nó đang nói gì hay không ( au: Tội nghiệp bác tài, bị nó làm cho bối rối vờ lờ

Chương 8