Tác giả:

Lúc các nhân vật lớp 2 Trog 1 vườn hoa gần công viên có 1 cô bé đang đùa với chú cún... - Hihi...milu này, đứng lại nha, chị mà bắt được em là em tiêu rồi Chú cún cứ chạy, cô bé vẫn cứ rượt đuổi chú cún. - Bắt được em rồi Cô bé ôm chú cún vào lòng, v**t v*, âu yếm, còn chú cún cứ quẫy đuôi tíu tít, ra vẻ quý chủ lắm...... Từ đằng xa, có 1 cậu bé đang tiến lại - Nè nhóc - Ơ....anh là? - Tao là hàng xóm của nhóc đây - Sao anh xưng mày tao - Tao thích - Cô giáo và mẹ em dặn hông được xưng mày tao - Kệ họ đi...mày tên gì? - Em tên La Tiểu Vy...còn anh? - Tao là Trần Gia Huy... - Thôi em về đây...kẻo mẹ mắng em mất Cô bé ôm chú cún bước về phía công viên... - NÈ...VY ƠI NHÀ MÀY Ở ĐÂU??? - NHÀ EM CÁCH CÔNG VIÊN..ơ, hình như 2 hay 3 căn nhà hay gì ấy - CÁCH MẤY CĂN??? - EM QUÊN RỒI Cô bé chạy về nhà ( cụ thể là mấy căn?) - Cũng xinh ra phết...nhưng tội cái là hơi ngu chút ^_^ 2" sau Cô bé chạy lại phía cậu bé.. - Cách 2 căn nha anh Cô bé chạy về nhà... - CON ĐIÊN...chạy lại nói cái rồi về hã…

Chương 4: Gia đình (P2)

Em Chính Là Người Tôi YêuTác giả: Pun AdminLúc các nhân vật lớp 2 Trog 1 vườn hoa gần công viên có 1 cô bé đang đùa với chú cún... - Hihi...milu này, đứng lại nha, chị mà bắt được em là em tiêu rồi Chú cún cứ chạy, cô bé vẫn cứ rượt đuổi chú cún. - Bắt được em rồi Cô bé ôm chú cún vào lòng, v**t v*, âu yếm, còn chú cún cứ quẫy đuôi tíu tít, ra vẻ quý chủ lắm...... Từ đằng xa, có 1 cậu bé đang tiến lại - Nè nhóc - Ơ....anh là? - Tao là hàng xóm của nhóc đây - Sao anh xưng mày tao - Tao thích - Cô giáo và mẹ em dặn hông được xưng mày tao - Kệ họ đi...mày tên gì? - Em tên La Tiểu Vy...còn anh? - Tao là Trần Gia Huy... - Thôi em về đây...kẻo mẹ mắng em mất Cô bé ôm chú cún bước về phía công viên... - NÈ...VY ƠI NHÀ MÀY Ở ĐÂU??? - NHÀ EM CÁCH CÔNG VIÊN..ơ, hình như 2 hay 3 căn nhà hay gì ấy - CÁCH MẤY CĂN??? - EM QUÊN RỒI Cô bé chạy về nhà ( cụ thể là mấy căn?) - Cũng xinh ra phết...nhưng tội cái là hơi ngu chút ^_^ 2" sau Cô bé chạy lại phía cậu bé.. - Cách 2 căn nha anh Cô bé chạy về nhà... - CON ĐIÊN...chạy lại nói cái rồi về hã… - RA ĂN CƠM NÈ 2 CHA CONMẹ nó từ trong bếp vọng ra- DẠ - nó quay sang ba nó - Ra ăn cơm đi ba, kẻo đồ ăn nguội ạ- Ừ, con lo cho ba hay lo cho cái bao tử của con??- Zạ...cho baNó lôi ba nó từ phòng khách vô phòng bếp~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Tại phòng bếpNó và ba nó đã “ổn định” chỗ ngồi, chỉ chờ mẹ nó mang cơm lên là “xử đẹp”- Mời ba mẹ ăn cơmNó định xúc cơm cho ba nó- Khoan, stopBa nó nắm tay nó lại- Sao zậy ba?- Để mẹ con làm được rồiNó rút tay lại, mặt tiếp tục được “đánh má hồng tự nhiên”- Vy à...mai con học trường mới phải không?Mẹ nó gắp thức ăn cho nó, vừa hỏi- Dạ, đúng ạ...nhoăm..ngon quáNó đang “cạp” cái đùi gà- Ráng học cho tốt nghen con- Dạ...nhoăm..( đang ăn đó nha)- Lần nào mẹ nói con cũng dạ...nhưng cuối cùng học có ra hành gì đâu?- Tại..tại...- 8 năm rồi đó Vy...năm nào con cũng trung bình, năm nào con cũng được thầy cô “ưu ái” gửi “giấy khen” về đến tận nhà, con giải thích sao đây?- Tại...tại con...học không nổi ạ- Học không nổi??? Zậy thì làm sao con kế nghiệp ta quản lí công ty được chứ?- Con..con sẽ cố gắng ạ- Ừm...Nếu trường mới này con học không được nữa ba sẽ đưa con qua nước ngoài- Dạ...- Ăn cơm đi...ông cứ la con hoài, con nó lớn rồi chứ bộMẹ nó giờ mới lên tiếng giải cứu cho nó- Còn bà nữa, cứ chiều chuộng nó cố đi, cuối cùng nó hư thì đừng có khóc...đúng là “con hư tại mẹ” mà- Rồi tôi xin lỗi, giờ ăn cơm đi, để đi nghỉ sớm...cho con mai nó đi học- Mẹ là number one..hihihi - nóBữa cơm gia đình đã vui vẻ như thế

- RA ĂN CƠM NÈ 2 CHA CON

Mẹ nó từ trong bếp vọng ra

- DẠ - nó quay sang ba nó - Ra ăn cơm đi ba, kẻo đồ ăn nguội ạ

- Ừ, con lo cho ba hay lo cho cái bao tử của con??

- Zạ...cho ba

Nó lôi ba nó từ phòng khách vô phòng bếp

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Tại phòng bếp

Nó và ba nó đã “ổn định” chỗ ngồi, chỉ chờ mẹ nó mang cơm lên là “xử đẹp”

- Mời ba mẹ ăn cơm

Nó định xúc cơm cho ba nó

- Khoan, stop

Ba nó nắm tay nó lại

- Sao zậy ba?

- Để mẹ con làm được rồi

Nó rút tay lại, mặt tiếp tục được “đánh má hồng tự nhiên”

- Vy à...mai con học trường mới phải không?

Mẹ nó gắp thức ăn cho nó, vừa hỏi

- Dạ, đúng ạ...nhoăm..ngon quá

Nó đang “cạp” cái đùi gà

- Ráng học cho tốt nghen con

- Dạ...nhoăm..( đang ăn đó nha)

- Lần nào mẹ nói con cũng dạ...nhưng cuối cùng học có ra hành gì đâu?

- Tại..tại...

- 8 năm rồi đó Vy...năm nào con cũng trung bình, năm nào con cũng được thầy cô “ưu ái” gửi “giấy khen” về đến tận nhà, con giải thích sao đây?

- Tại...tại con...học không nổi ạ

- Học không nổi??? Zậy thì làm sao con kế nghiệp ta quản lí công ty được chứ?

- Con..con sẽ cố gắng ạ

- Ừm...Nếu trường mới này con học không được nữa ba sẽ đưa con qua nước ngoài

- Dạ...

- Ăn cơm đi...ông cứ la con hoài, con nó lớn rồi chứ bộ

Mẹ nó giờ mới lên tiếng giải cứu cho nó

- Còn bà nữa, cứ chiều chuộng nó cố đi, cuối cùng nó hư thì đừng có khóc...đúng là “con hư tại mẹ” mà

- Rồi tôi xin lỗi, giờ ăn cơm đi, để đi nghỉ sớm...cho con mai nó đi học

- Mẹ là number one..hihihi - nó

Bữa cơm gia đình đã vui vẻ như thế

Em Chính Là Người Tôi YêuTác giả: Pun AdminLúc các nhân vật lớp 2 Trog 1 vườn hoa gần công viên có 1 cô bé đang đùa với chú cún... - Hihi...milu này, đứng lại nha, chị mà bắt được em là em tiêu rồi Chú cún cứ chạy, cô bé vẫn cứ rượt đuổi chú cún. - Bắt được em rồi Cô bé ôm chú cún vào lòng, v**t v*, âu yếm, còn chú cún cứ quẫy đuôi tíu tít, ra vẻ quý chủ lắm...... Từ đằng xa, có 1 cậu bé đang tiến lại - Nè nhóc - Ơ....anh là? - Tao là hàng xóm của nhóc đây - Sao anh xưng mày tao - Tao thích - Cô giáo và mẹ em dặn hông được xưng mày tao - Kệ họ đi...mày tên gì? - Em tên La Tiểu Vy...còn anh? - Tao là Trần Gia Huy... - Thôi em về đây...kẻo mẹ mắng em mất Cô bé ôm chú cún bước về phía công viên... - NÈ...VY ƠI NHÀ MÀY Ở ĐÂU??? - NHÀ EM CÁCH CÔNG VIÊN..ơ, hình như 2 hay 3 căn nhà hay gì ấy - CÁCH MẤY CĂN??? - EM QUÊN RỒI Cô bé chạy về nhà ( cụ thể là mấy căn?) - Cũng xinh ra phết...nhưng tội cái là hơi ngu chút ^_^ 2" sau Cô bé chạy lại phía cậu bé.. - Cách 2 căn nha anh Cô bé chạy về nhà... - CON ĐIÊN...chạy lại nói cái rồi về hã… - RA ĂN CƠM NÈ 2 CHA CONMẹ nó từ trong bếp vọng ra- DẠ - nó quay sang ba nó - Ra ăn cơm đi ba, kẻo đồ ăn nguội ạ- Ừ, con lo cho ba hay lo cho cái bao tử của con??- Zạ...cho baNó lôi ba nó từ phòng khách vô phòng bếp~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Tại phòng bếpNó và ba nó đã “ổn định” chỗ ngồi, chỉ chờ mẹ nó mang cơm lên là “xử đẹp”- Mời ba mẹ ăn cơmNó định xúc cơm cho ba nó- Khoan, stopBa nó nắm tay nó lại- Sao zậy ba?- Để mẹ con làm được rồiNó rút tay lại, mặt tiếp tục được “đánh má hồng tự nhiên”- Vy à...mai con học trường mới phải không?Mẹ nó gắp thức ăn cho nó, vừa hỏi- Dạ, đúng ạ...nhoăm..ngon quáNó đang “cạp” cái đùi gà- Ráng học cho tốt nghen con- Dạ...nhoăm..( đang ăn đó nha)- Lần nào mẹ nói con cũng dạ...nhưng cuối cùng học có ra hành gì đâu?- Tại..tại...- 8 năm rồi đó Vy...năm nào con cũng trung bình, năm nào con cũng được thầy cô “ưu ái” gửi “giấy khen” về đến tận nhà, con giải thích sao đây?- Tại...tại con...học không nổi ạ- Học không nổi??? Zậy thì làm sao con kế nghiệp ta quản lí công ty được chứ?- Con..con sẽ cố gắng ạ- Ừm...Nếu trường mới này con học không được nữa ba sẽ đưa con qua nước ngoài- Dạ...- Ăn cơm đi...ông cứ la con hoài, con nó lớn rồi chứ bộMẹ nó giờ mới lên tiếng giải cứu cho nó- Còn bà nữa, cứ chiều chuộng nó cố đi, cuối cùng nó hư thì đừng có khóc...đúng là “con hư tại mẹ” mà- Rồi tôi xin lỗi, giờ ăn cơm đi, để đi nghỉ sớm...cho con mai nó đi học- Mẹ là number one..hihihi - nóBữa cơm gia đình đã vui vẻ như thế

Chương 4: Gia đình (P2)