Sáng sớm... Trong căn phòng tối om, tiếng chuông điện thoại đổ dồn khiến cho người đang nằm cuộn tròn trên giường trỡ mình rồi bật dậy như cái lò xo. Cận cảnh khuôn mặt đờ đẫn, đôi mắt thâm quầng vì luyện truyện kinh dị lúc nửa đêm, đầu tóc rối sù lên và miệng ngáp dài đầy vẻ uể oải, vâng, chính là thần đồng trường đại học có 102, nổi tiếng ` nảo to hơn người ` được người người ngưỡng mộ: TÔN HẠ NHIÊN!!!!!!! Hạ Nhiên với tay mò chiếc điện thoại đang rung lên chiếc bàn gỗ kế cạnh đầu giường, nhoài hẳn người ra khỏi chiếc chăn mềm mại. Cô mở điện thoại áp sát vào tai, cất giộng ngái ngủ: -À~nhâu~??? (alo?-tác giã dịch tiếng UFO Hạ Nhiên) -Mày học luật 3 năm rồi, có biết luật lệ sống còn không? – một giọng nói mang đầy sát khi lởn vởn bên đầu dây kia điện thoại, sặc mùi axit đặc -Bây giờ là 8h30 tao cho mày 15p để bắt xe đến sân bay đón tao, ko thì tao sẽ theo đúng luật cho mày tam quan địa ngục trần gian một chuyến.-tiếng nghiếng răng ken két cùng ko gian hắc ám bao trùm làm cho Hạ…
Chương 6: Rung động (tt)
Cô Nàng Cứng Đầu Và Anh Chàng Kiêu NgạoTác giả: Châu Huyền PhiSáng sớm... Trong căn phòng tối om, tiếng chuông điện thoại đổ dồn khiến cho người đang nằm cuộn tròn trên giường trỡ mình rồi bật dậy như cái lò xo. Cận cảnh khuôn mặt đờ đẫn, đôi mắt thâm quầng vì luyện truyện kinh dị lúc nửa đêm, đầu tóc rối sù lên và miệng ngáp dài đầy vẻ uể oải, vâng, chính là thần đồng trường đại học có 102, nổi tiếng ` nảo to hơn người ` được người người ngưỡng mộ: TÔN HẠ NHIÊN!!!!!!! Hạ Nhiên với tay mò chiếc điện thoại đang rung lên chiếc bàn gỗ kế cạnh đầu giường, nhoài hẳn người ra khỏi chiếc chăn mềm mại. Cô mở điện thoại áp sát vào tai, cất giộng ngái ngủ: -À~nhâu~??? (alo?-tác giã dịch tiếng UFO Hạ Nhiên) -Mày học luật 3 năm rồi, có biết luật lệ sống còn không? – một giọng nói mang đầy sát khi lởn vởn bên đầu dây kia điện thoại, sặc mùi axit đặc -Bây giờ là 8h30 tao cho mày 15p để bắt xe đến sân bay đón tao, ko thì tao sẽ theo đúng luật cho mày tam quan địa ngục trần gian một chuyến.-tiếng nghiếng răng ken két cùng ko gian hắc ám bao trùm làm cho Hạ… Anh tấp xe vào lề đường. Cởi chiếc áo vest ra, khẽ nghiêng người qua khoác lên cho cô, che đi đôi vai trần mảnh mai kia. Đưa mắt nhìn mặt cô, mái tóc lòa xòa che đi, hình như khiến cô hơi khó chịu nhăn mặt cả lúc ngủ. Anh đành đưa tay ra vén mái tóc đen mượt của cô sang một bên...Một khuôn mặt thanh thoát, một làn da trắng hồng sáng lên dưới ánh đèn đường, hàng mi dài cùng đôi môi hồng ngọt ngào... Trung phong ngẩn người mắt đăm đăm vào khuôn mặt kia. Bản piano da diết càng kéo anh lấn sâu vào sự mê hoặc... chẳng lẽ cô ấy chính là...*************** giải phân cách mê hoặc********************Chiếc xe hơi BMW đã đậu trước của nhà Hạ nhiên. Trung phong tháo dây an toàn, mở cửa xe bước ra ngoài. Anh bế thốc hạ nhiên đang ngủ ngon lành ở trên tay, đi vào sân nhà rồi tiến đến trước của nhà, khó nhọc lấy tay ấn chuông. Hơi thở của hạ nhiên đều đều, phả vào lồng ngực rộng của Trung phong khiến anh có cảm giác hơi khó chịu, tim đập chệch nhịp Anh nghĩ ``chắc mình có bệnh lý về tim rồi, mai phải đi khám thôi``Trước của phòng hạ nhiên có treo một tấm bản màu đỏ, Trung phong nheo mắt nhìn, lẫm nhẫm đọc. Mẫu hậu Tôn nhìn tấm bản rồi sực nhớ ra, nhanh tay tháo xuống trước khi Trung phong đọc ra, rồi bà mở cửa `` mời `` Trung phong bế con heo kia vào, anh đưa mắt nhìn khắp gian phòng. Phong không quá nhỏ, đủ để kê một chiếc giường, một bộ bàn ghế và một tủ sách cỡ trung. Không cần đoán cũng đủ biết chủ của căn phòng này rất thích các loại truyện và nhân vật trinh thám: tường dán hình Kudo Shinichi, đèn bàn hình Sherlook Holmes ngậm tẩu thuốc, ga trãi giường hình Conan, vân vân và mây mây. Trung phong nhẹ nhàng đặt cô xuống chiếc giường có hình Conan kia, kéo chăn lên đắp cho cô. Rồi tần ngần đứng nhìn cô một lúc lâu, anh chợt nhếch mép cười....Gặp được người con gái thú vị, quả thật rất hiếm thấy...************** giải phân cách bế vào tân phòng ngủ *********************`` líu lo~ chíp chíp!!!`` tiếng chim hót, ánh nắng sớm từ ngoài của rọi vào bộ mặt thê thảm của Hạ nhiên.-Grào!!! nóng mặt quá!!! chó má!!- miệng gào lên tức tối nhưng mắt vẫn nhắm chặt, mặt nhăn nhó lăn qua lăn lại điên cuồng.`` Rầm!! `` không gian yên tỉnh bị phá vỡ bởi tiếng đạp cửa, cánh của bật tung ra đập vào tường. Mẫu hậu Tôn hùng dũng lao vào, nhằm đến Hạ nhiên mà tiến. `` long phụng cười suất chiêu!!! one kill!! double kill!! tible kill!!! liên hoàn cước!!!...`` ặc!! ui!!! ặc ặc!! ựa!!! `` Hạ nhiên đang cuộn tròn trong chăn thì bỗng bị cái gì thụi túi bụi vào người,đau đến mức muốn hộc máu, cô sẽ sớm thanh thiên mất, hình như lục phủ ngũ tạng đang lộn hết lên rồi, phải lăn xuống giường trước khi bị móc hết ruột gan ra thôi...Còn tiếp...Tâm sự ngoài lề:- Truyện này do 3 người cùng viết- Tên tác giả do tên đệm của 3 người ghép lại Châu, Huyền, Phi- người viết truyện chính cực kì lười, luôn bị hai người còn lại hối thúc dùng đủ mọi cực hình- luôn hi sinh ko chép bài để viết truyện- luôn phải thức đêm để đánh máy O_OChương sau sẽ tâm sự tiếp!!!!
Anh tấp xe vào lề đường. Cởi chiếc áo vest ra, khẽ nghiêng người qua khoác lên cho cô, che đi đôi vai trần mảnh mai kia. Đưa mắt nhìn mặt cô, mái tóc lòa xòa che đi, hình như khiến cô hơi khó chịu nhăn mặt cả lúc ngủ. Anh đành đưa tay ra vén mái tóc đen mượt của cô sang một bên...
Một khuôn mặt thanh thoát, một làn da trắng hồng sáng lên dưới ánh đèn đường, hàng mi dài cùng đôi môi hồng ngọt ngào... Trung phong ngẩn người mắt đăm đăm vào khuôn mặt kia. Bản piano da diết càng kéo anh lấn sâu vào sự mê hoặc... chẳng lẽ cô ấy chính là...
*************** giải phân cách mê hoặc********************
Chiếc xe hơi BMW đã đậu trước của nhà Hạ nhiên. Trung phong tháo dây an toàn, mở cửa xe bước ra ngoài. Anh bế thốc hạ nhiên đang ngủ ngon lành ở trên tay, đi vào sân nhà rồi tiến đến trước của nhà, khó nhọc lấy tay ấn chuông. Hơi thở của hạ nhiên đều đều, phả vào lồng ngực rộng của Trung phong khiến anh có cảm giác hơi khó chịu, tim đập chệch nhịp Anh nghĩ ``chắc mình có bệnh lý về tim rồi, mai phải đi khám thôi``
Trước của phòng hạ nhiên có treo một tấm bản màu đỏ, Trung phong nheo mắt nhìn, lẫm nhẫm đọc. Mẫu hậu Tôn nhìn tấm bản rồi sực nhớ ra, nhanh tay tháo xuống trước khi Trung phong đọc ra, rồi bà mở cửa `` mời `` Trung phong bế con heo kia vào, anh đưa mắt nhìn khắp gian phòng. Phong không quá nhỏ, đủ để kê một chiếc giường, một bộ bàn ghế và một tủ sách cỡ trung. Không cần đoán cũng đủ biết chủ của căn phòng này rất thích các loại truyện và nhân vật trinh thám: tường dán hình Kudo Shinichi, đèn bàn hình Sherlook Holmes ngậm tẩu thuốc, ga trãi giường hình Conan, vân vân và mây mây. Trung phong nhẹ nhàng đặt cô xuống chiếc giường có hình Conan kia, kéo chăn lên đắp cho cô. Rồi tần ngần đứng nhìn cô một lúc lâu, anh chợt nhếch mép cười.
...Gặp được người con gái thú vị, quả thật rất hiếm thấy...
************** giải phân cách bế vào tân phòng ngủ *********************
`` líu lo~ chíp chíp!!!`` tiếng chim hót, ánh nắng sớm từ ngoài của rọi vào bộ mặt thê thảm của Hạ nhiên.
-Grào!!! nóng mặt quá!!! chó má!!- miệng gào lên tức tối nhưng mắt vẫn nhắm chặt, mặt nhăn nhó lăn qua lăn lại điên cuồng.
`` Rầm!! `` không gian yên tỉnh bị phá vỡ bởi tiếng đạp cửa, cánh của bật tung ra đập vào tường. Mẫu hậu Tôn hùng dũng lao vào, nhằm đến Hạ nhiên mà tiến. `` long phụng cười suất chiêu!!! one kill!! double kill!! tible kill!!! liên hoàn cước!!!...
`` ặc!! ui!!! ặc ặc!! ựa!!! `` Hạ nhiên đang cuộn tròn trong chăn thì bỗng bị cái gì thụi túi bụi vào người,đau đến mức muốn hộc máu, cô sẽ sớm thanh thiên mất, hình như lục phủ ngũ tạng đang lộn hết lên rồi, phải lăn xuống giường trước khi bị móc hết ruột gan ra thôi...
Còn tiếp...
Tâm sự ngoài lề:
- Truyện này do 3 người cùng viết
- Tên tác giả do tên đệm của 3 người ghép lại Châu, Huyền, Phi
- người viết truyện chính cực kì lười, luôn bị hai người còn lại hối thúc dùng đủ mọi cực hình
- luôn hi sinh ko chép bài để viết truyện
- luôn phải thức đêm để đánh máy O_O
Chương sau sẽ tâm sự tiếp!!!!
Cô Nàng Cứng Đầu Và Anh Chàng Kiêu NgạoTác giả: Châu Huyền PhiSáng sớm... Trong căn phòng tối om, tiếng chuông điện thoại đổ dồn khiến cho người đang nằm cuộn tròn trên giường trỡ mình rồi bật dậy như cái lò xo. Cận cảnh khuôn mặt đờ đẫn, đôi mắt thâm quầng vì luyện truyện kinh dị lúc nửa đêm, đầu tóc rối sù lên và miệng ngáp dài đầy vẻ uể oải, vâng, chính là thần đồng trường đại học có 102, nổi tiếng ` nảo to hơn người ` được người người ngưỡng mộ: TÔN HẠ NHIÊN!!!!!!! Hạ Nhiên với tay mò chiếc điện thoại đang rung lên chiếc bàn gỗ kế cạnh đầu giường, nhoài hẳn người ra khỏi chiếc chăn mềm mại. Cô mở điện thoại áp sát vào tai, cất giộng ngái ngủ: -À~nhâu~??? (alo?-tác giã dịch tiếng UFO Hạ Nhiên) -Mày học luật 3 năm rồi, có biết luật lệ sống còn không? – một giọng nói mang đầy sát khi lởn vởn bên đầu dây kia điện thoại, sặc mùi axit đặc -Bây giờ là 8h30 tao cho mày 15p để bắt xe đến sân bay đón tao, ko thì tao sẽ theo đúng luật cho mày tam quan địa ngục trần gian một chuyến.-tiếng nghiếng răng ken két cùng ko gian hắc ám bao trùm làm cho Hạ… Anh tấp xe vào lề đường. Cởi chiếc áo vest ra, khẽ nghiêng người qua khoác lên cho cô, che đi đôi vai trần mảnh mai kia. Đưa mắt nhìn mặt cô, mái tóc lòa xòa che đi, hình như khiến cô hơi khó chịu nhăn mặt cả lúc ngủ. Anh đành đưa tay ra vén mái tóc đen mượt của cô sang một bên...Một khuôn mặt thanh thoát, một làn da trắng hồng sáng lên dưới ánh đèn đường, hàng mi dài cùng đôi môi hồng ngọt ngào... Trung phong ngẩn người mắt đăm đăm vào khuôn mặt kia. Bản piano da diết càng kéo anh lấn sâu vào sự mê hoặc... chẳng lẽ cô ấy chính là...*************** giải phân cách mê hoặc********************Chiếc xe hơi BMW đã đậu trước của nhà Hạ nhiên. Trung phong tháo dây an toàn, mở cửa xe bước ra ngoài. Anh bế thốc hạ nhiên đang ngủ ngon lành ở trên tay, đi vào sân nhà rồi tiến đến trước của nhà, khó nhọc lấy tay ấn chuông. Hơi thở của hạ nhiên đều đều, phả vào lồng ngực rộng của Trung phong khiến anh có cảm giác hơi khó chịu, tim đập chệch nhịp Anh nghĩ ``chắc mình có bệnh lý về tim rồi, mai phải đi khám thôi``Trước của phòng hạ nhiên có treo một tấm bản màu đỏ, Trung phong nheo mắt nhìn, lẫm nhẫm đọc. Mẫu hậu Tôn nhìn tấm bản rồi sực nhớ ra, nhanh tay tháo xuống trước khi Trung phong đọc ra, rồi bà mở cửa `` mời `` Trung phong bế con heo kia vào, anh đưa mắt nhìn khắp gian phòng. Phong không quá nhỏ, đủ để kê một chiếc giường, một bộ bàn ghế và một tủ sách cỡ trung. Không cần đoán cũng đủ biết chủ của căn phòng này rất thích các loại truyện và nhân vật trinh thám: tường dán hình Kudo Shinichi, đèn bàn hình Sherlook Holmes ngậm tẩu thuốc, ga trãi giường hình Conan, vân vân và mây mây. Trung phong nhẹ nhàng đặt cô xuống chiếc giường có hình Conan kia, kéo chăn lên đắp cho cô. Rồi tần ngần đứng nhìn cô một lúc lâu, anh chợt nhếch mép cười....Gặp được người con gái thú vị, quả thật rất hiếm thấy...************** giải phân cách bế vào tân phòng ngủ *********************`` líu lo~ chíp chíp!!!`` tiếng chim hót, ánh nắng sớm từ ngoài của rọi vào bộ mặt thê thảm của Hạ nhiên.-Grào!!! nóng mặt quá!!! chó má!!- miệng gào lên tức tối nhưng mắt vẫn nhắm chặt, mặt nhăn nhó lăn qua lăn lại điên cuồng.`` Rầm!! `` không gian yên tỉnh bị phá vỡ bởi tiếng đạp cửa, cánh của bật tung ra đập vào tường. Mẫu hậu Tôn hùng dũng lao vào, nhằm đến Hạ nhiên mà tiến. `` long phụng cười suất chiêu!!! one kill!! double kill!! tible kill!!! liên hoàn cước!!!...`` ặc!! ui!!! ặc ặc!! ựa!!! `` Hạ nhiên đang cuộn tròn trong chăn thì bỗng bị cái gì thụi túi bụi vào người,đau đến mức muốn hộc máu, cô sẽ sớm thanh thiên mất, hình như lục phủ ngũ tạng đang lộn hết lên rồi, phải lăn xuống giường trước khi bị móc hết ruột gan ra thôi...Còn tiếp...Tâm sự ngoài lề:- Truyện này do 3 người cùng viết- Tên tác giả do tên đệm của 3 người ghép lại Châu, Huyền, Phi- người viết truyện chính cực kì lười, luôn bị hai người còn lại hối thúc dùng đủ mọi cực hình- luôn hi sinh ko chép bài để viết truyện- luôn phải thức đêm để đánh máy O_OChương sau sẽ tâm sự tiếp!!!!