"Mùa thu đến, tiết trời mát mẻ và se se lạnh, tại An gia đã chào đón một thiên thần nhỏ chào đời. Ai cũng vui mừng. Họ nâng lưu, thương yêu bé hết mực. Thấm thoát đã 15 năm, đứa trẻ này giờ đã lớn khôn, xinh đẹp, có điều nó rất nghịch ngợm, ghét rất nhiều phép tắc của con gái kiểu như: Con gái phải thuộc tam tòng tứ đức. Phải có Công, Dung, Ngôn, Hạnh, rồi nữ công gia chánh. Ba mẹ nó cho đi học múa nhưng nó không học thay vào đó là học võ và nhảy hiphop. Mua cho nó váy đẹp nó không mặc, toàn mặc quần mặc áo. Mua cho bao nhiêu mĩ phẩm, kem dưỡng da thì không chịu bôi, toàn bỏ xó để hết hạn. Ba mẹ nó mắng nó rất nhiều mà nó đâu có chừa. Đặc biệt nó thông minh nhưng thành tích học tập thì tệ kinh khủng" - An Nhiên, lại đây ta bảo_ Ba nó kêu - Dạ, con đã bay đến_ Nó cười - Ta sẽ cho con đi du lịch, làm những điều con muốn_ Ba nó nghiêm túc nói - Aiyo, nhiệt độ thân nhiệt ba là 37 độ C, ba có bị ấm đầu đâu, rõ ràng có việc rồi, ba cứ nói thẳng, không phải vòng vo đâu ạ_Nó bắt đầu lo lắng…
Chương 13
[Tfboys] Cố Gắng Thay Đổi Vì AnhTác giả: Diệp Lam Song"Mùa thu đến, tiết trời mát mẻ và se se lạnh, tại An gia đã chào đón một thiên thần nhỏ chào đời. Ai cũng vui mừng. Họ nâng lưu, thương yêu bé hết mực. Thấm thoát đã 15 năm, đứa trẻ này giờ đã lớn khôn, xinh đẹp, có điều nó rất nghịch ngợm, ghét rất nhiều phép tắc của con gái kiểu như: Con gái phải thuộc tam tòng tứ đức. Phải có Công, Dung, Ngôn, Hạnh, rồi nữ công gia chánh. Ba mẹ nó cho đi học múa nhưng nó không học thay vào đó là học võ và nhảy hiphop. Mua cho nó váy đẹp nó không mặc, toàn mặc quần mặc áo. Mua cho bao nhiêu mĩ phẩm, kem dưỡng da thì không chịu bôi, toàn bỏ xó để hết hạn. Ba mẹ nó mắng nó rất nhiều mà nó đâu có chừa. Đặc biệt nó thông minh nhưng thành tích học tập thì tệ kinh khủng" - An Nhiên, lại đây ta bảo_ Ba nó kêu - Dạ, con đã bay đến_ Nó cười - Ta sẽ cho con đi du lịch, làm những điều con muốn_ Ba nó nghiêm túc nói - Aiyo, nhiệt độ thân nhiệt ba là 37 độ C, ba có bị ấm đầu đâu, rõ ràng có việc rồi, ba cứ nói thẳng, không phải vòng vo đâu ạ_Nó bắt đầu lo lắng… Hôm sau đi nhận kết quả, nó và Hạ Băng vô cùng hồi hộp. Chuyện này cũng rất dễ hiểu thôi, bỏ bao công sức và sáng tạo mới hoàn thành tốt như vậy nên ai mà chả hy vọng đạt giải cao cao để bù đắp cho những nỗ lực đó. Bỗng một cô gái che mặt đi ngang qua - Đừng có mơ nhận được giải nhất, các cậu đã chuẩn bị thiếu 1 tiết mục nên dù 2 bài trước các cậu có làm tốt thế nào cũng chẳng có ích gì đâu_ Cô gái kia nhếch mép cười gian xảoHạ Băng không nói gì, nhìn chằm chằm vào con người đó, ánh mắt có một chút buồn buồn và thất vọng. Cô ngồi xụp xuống. Nó đứng bên cạnh tức giận:- Chúng tôi có làm gì cậu đâu, sao phải nói những lời làm người khác tổn thương thế- Thôi đi An An, mình biết sẽ thế mà_ Nói rồi Hạ Băng bỏ đi- Cậu muốn đi đâu hả, chẳng phải với tiết mục biểu diễn của chúng ta mọi người rất phấn khích hay sao, có tiết mục nào được vậy đâu_ Nó lôi tay Hạ Băng lại '' Dù chúng ta không được giải cũng không sao, nhưng chúng ta đã có giây phút cháy hết mình cũng như được mọi người đón nhận như vậy là quá đủ rồi''" Cháy hết mình. Phải rồi, làm sao mà quên được khoảnh khắc tuyệt vời đó chứ. Rõ ràng mọi thứ vẫn rất xuất sắc đấy thôi. Đúng, không việc gì phải buồn, công sức của chính mình mà"- Chúng ta đi xem kết quả thôi, cũng có thể chung vui với người giải nhất_ Hạ Băng cố lấy lại tinh thầnTrên khán đài, anh MC vất vả la hét bọn học sinh ngồi trật tự- Năm nay, do thời gian có hạn, các tiết mục không tốt như mọi năm đã giảm rất nhiều nhưng tiết mục xuất sắc lại chẳng có bao, ban giám khảo quyết định sẽ chỉ trao một giải nhất và một giải phụ. Giải phụ ở đây chính là giải cho nhóm tài năng nhất- OOOOOOOOOOOOỒ.._Cả trường hét- Không để các bạn đợi lâu nữa, chúng tôi xin công bố kết quả. Giải nhất thuộc về nhóm của: HẠ VY_ Anh MC nói lớnMọi người im lặng, không hào hứng cũng chẳng vỗ tay như mọi khi. Phải thôi, họ luôn hy vọng cho nhóm của An Nhiên mà. Anh MC như muốn chữa cháy- Mọi người có thể cho Hạ Vy một tràng pháo tay được không? _ Anh MC tiếp tục nói lớnMọi người bên dưới chỉ lác đác chứ không nhiều người vỗ tay. Ai cũng suy nghĩ:''Tại sao không phải là An Nhiên và Hạ Băng chứ? Rõ ràng là rất vô lý mà''- Tiếp theo chúng ta sẽ trao giải nhóm tài năng nhất- An Nhiên, Hạ Băng. An Nhiên, Hạ Băng_ Mọi người đồng thanh nói lớnNó và Hạ Băng rất cảm động trước tình cảm của mọi người dành cho họ- Xin chúc mừng An Nhiên và Hạ Băng. Hai em đã giành giải nhóm tài năng nhất_Anh MC như muốn hét luôn- YEAHHHH, An Nhiên và Hạ Băng giành giải kìa mọi người ơi_ Cả trường láo loạn, đứa vui mừng, đứa phấn khích quá đang ngồi thì nhảy lên ôm đứa bên cạnh. Hạ Băng thì như rớt nước mắt ra ngoài vì hạnh phúc. Cùng lúc đó 1 người đang tức tối- Mình nói không sai chứ? Bây giờ thì vui chưa?_Nó cười- Vui, cảm ơn cậu đã động viên mình nha_ Hạ Băng hạnh phúc.........................................................................................................................Hôm nhận giải thế là kết thúc trong nước mắt hạnh phúc của Hạ Băng, sự vui mừng của An Nhiên, sự tức tối của một người nào đó và sự phấn khích của tất cả học sinh trong trường. Sau ngày hôm ấy, nó và Hạ Băng bỗng nhiên nổi tiếng khắp trường, sở hữu một lượng người ngưỡng mộ không hề ít. Đây là cái kết đẹp cho nỗ lực của tụi nó. Nhưng mọi chuyện còn chưa dừng ở đó...........
Hôm sau đi nhận kết quả, nó và Hạ Băng vô cùng hồi hộp. Chuyện này cũng rất dễ hiểu thôi, bỏ bao công sức và sáng tạo mới hoàn thành tốt như vậy nên ai mà chả hy vọng đạt giải cao cao để bù đắp cho những nỗ lực đó. Bỗng một cô gái che mặt đi ngang qua - Đừng có mơ nhận được giải nhất, các cậu đã chuẩn bị thiếu 1 tiết mục nên dù 2 bài trước các cậu có làm tốt thế nào cũng chẳng có ích gì đâu_ Cô gái kia nhếch mép cười gian xảo
Hạ Băng không nói gì, nhìn chằm chằm vào con người đó, ánh mắt có một chút buồn buồn và thất vọng. Cô ngồi xụp xuống. Nó đứng bên cạnh tức giận:
- Chúng tôi có làm gì cậu đâu, sao phải nói những lời làm người khác tổn thương thế
- Thôi đi An An, mình biết sẽ thế mà_ Nói rồi Hạ Băng bỏ đi
- Cậu muốn đi đâu hả, chẳng phải với tiết mục biểu diễn của chúng ta mọi người rất phấn khích hay sao, có tiết mục nào được vậy đâu_ Nó lôi tay Hạ Băng lại '' Dù chúng ta không được giải cũng không sao, nhưng chúng ta đã có giây phút cháy hết mình cũng như được mọi người đón nhận như vậy là quá đủ rồi''
" Cháy hết mình. Phải rồi, làm sao mà quên được khoảnh khắc tuyệt vời đó chứ. Rõ ràng mọi thứ vẫn rất xuất sắc đấy thôi. Đúng, không việc gì phải buồn, công sức của chính mình mà"
- Chúng ta đi xem kết quả thôi, cũng có thể chung vui với người giải nhất_ Hạ Băng cố lấy lại tinh thần
Trên khán đài, anh MC vất vả la hét bọn học sinh ngồi trật tự
- Năm nay, do thời gian có hạn, các tiết mục không tốt như mọi năm đã giảm rất nhiều nhưng tiết mục xuất sắc lại chẳng có bao, ban giám khảo quyết định sẽ chỉ trao một giải nhất và một giải phụ. Giải phụ ở đây chính là giải cho nhóm tài năng nhất
- OOOOOOOOOOOOỒ.._Cả trường hét
- Không để các bạn đợi lâu nữa, chúng tôi xin công bố kết quả. Giải nhất thuộc về nhóm của: HẠ VY_ Anh MC nói lớn
Mọi người im lặng, không hào hứng cũng chẳng vỗ tay như mọi khi. Phải thôi, họ luôn hy vọng cho nhóm của An Nhiên mà. Anh MC như muốn chữa cháy
- Mọi người có thể cho Hạ Vy một tràng pháo tay được không? _ Anh MC tiếp tục nói lớn
Mọi người bên dưới chỉ lác đác chứ không nhiều người vỗ tay. Ai cũng suy nghĩ:''Tại sao không phải là An Nhiên và Hạ Băng chứ? Rõ ràng là rất vô lý mà''
- Tiếp theo chúng ta sẽ trao giải nhóm tài năng nhất
- An Nhiên, Hạ Băng. An Nhiên, Hạ Băng_ Mọi người đồng thanh nói lớn
Nó và Hạ Băng rất cảm động trước tình cảm của mọi người dành cho họ
- Xin chúc mừng An Nhiên và Hạ Băng. Hai em đã giành giải nhóm tài năng nhất_Anh MC như muốn hét luôn
- YEAHHHH, An Nhiên và Hạ Băng giành giải kìa mọi người ơi_ Cả trường láo loạn, đứa vui mừng, đứa phấn khích quá đang ngồi thì nhảy lên ôm đứa bên cạnh. Hạ Băng thì như rớt nước mắt ra ngoài vì hạnh phúc. Cùng lúc đó 1 người đang tức tối
- Mình nói không sai chứ? Bây giờ thì vui chưa?_Nó cười
- Vui, cảm ơn cậu đã động viên mình nha_ Hạ Băng hạnh phúc
.........................................................................................................................
Hôm nhận giải thế là kết thúc trong nước mắt hạnh phúc của Hạ Băng, sự vui mừng của An Nhiên, sự tức tối của một người nào đó và sự phấn khích của tất cả học sinh trong trường. Sau ngày hôm ấy, nó và Hạ Băng bỗng nhiên nổi tiếng khắp trường, sở hữu một lượng người ngưỡng mộ không hề ít. Đây là cái kết đẹp cho nỗ lực của tụi nó. Nhưng mọi chuyện còn chưa dừng ở đó...........
[Tfboys] Cố Gắng Thay Đổi Vì AnhTác giả: Diệp Lam Song"Mùa thu đến, tiết trời mát mẻ và se se lạnh, tại An gia đã chào đón một thiên thần nhỏ chào đời. Ai cũng vui mừng. Họ nâng lưu, thương yêu bé hết mực. Thấm thoát đã 15 năm, đứa trẻ này giờ đã lớn khôn, xinh đẹp, có điều nó rất nghịch ngợm, ghét rất nhiều phép tắc của con gái kiểu như: Con gái phải thuộc tam tòng tứ đức. Phải có Công, Dung, Ngôn, Hạnh, rồi nữ công gia chánh. Ba mẹ nó cho đi học múa nhưng nó không học thay vào đó là học võ và nhảy hiphop. Mua cho nó váy đẹp nó không mặc, toàn mặc quần mặc áo. Mua cho bao nhiêu mĩ phẩm, kem dưỡng da thì không chịu bôi, toàn bỏ xó để hết hạn. Ba mẹ nó mắng nó rất nhiều mà nó đâu có chừa. Đặc biệt nó thông minh nhưng thành tích học tập thì tệ kinh khủng" - An Nhiên, lại đây ta bảo_ Ba nó kêu - Dạ, con đã bay đến_ Nó cười - Ta sẽ cho con đi du lịch, làm những điều con muốn_ Ba nó nghiêm túc nói - Aiyo, nhiệt độ thân nhiệt ba là 37 độ C, ba có bị ấm đầu đâu, rõ ràng có việc rồi, ba cứ nói thẳng, không phải vòng vo đâu ạ_Nó bắt đầu lo lắng… Hôm sau đi nhận kết quả, nó và Hạ Băng vô cùng hồi hộp. Chuyện này cũng rất dễ hiểu thôi, bỏ bao công sức và sáng tạo mới hoàn thành tốt như vậy nên ai mà chả hy vọng đạt giải cao cao để bù đắp cho những nỗ lực đó. Bỗng một cô gái che mặt đi ngang qua - Đừng có mơ nhận được giải nhất, các cậu đã chuẩn bị thiếu 1 tiết mục nên dù 2 bài trước các cậu có làm tốt thế nào cũng chẳng có ích gì đâu_ Cô gái kia nhếch mép cười gian xảoHạ Băng không nói gì, nhìn chằm chằm vào con người đó, ánh mắt có một chút buồn buồn và thất vọng. Cô ngồi xụp xuống. Nó đứng bên cạnh tức giận:- Chúng tôi có làm gì cậu đâu, sao phải nói những lời làm người khác tổn thương thế- Thôi đi An An, mình biết sẽ thế mà_ Nói rồi Hạ Băng bỏ đi- Cậu muốn đi đâu hả, chẳng phải với tiết mục biểu diễn của chúng ta mọi người rất phấn khích hay sao, có tiết mục nào được vậy đâu_ Nó lôi tay Hạ Băng lại '' Dù chúng ta không được giải cũng không sao, nhưng chúng ta đã có giây phút cháy hết mình cũng như được mọi người đón nhận như vậy là quá đủ rồi''" Cháy hết mình. Phải rồi, làm sao mà quên được khoảnh khắc tuyệt vời đó chứ. Rõ ràng mọi thứ vẫn rất xuất sắc đấy thôi. Đúng, không việc gì phải buồn, công sức của chính mình mà"- Chúng ta đi xem kết quả thôi, cũng có thể chung vui với người giải nhất_ Hạ Băng cố lấy lại tinh thầnTrên khán đài, anh MC vất vả la hét bọn học sinh ngồi trật tự- Năm nay, do thời gian có hạn, các tiết mục không tốt như mọi năm đã giảm rất nhiều nhưng tiết mục xuất sắc lại chẳng có bao, ban giám khảo quyết định sẽ chỉ trao một giải nhất và một giải phụ. Giải phụ ở đây chính là giải cho nhóm tài năng nhất- OOOOOOOOOOOOỒ.._Cả trường hét- Không để các bạn đợi lâu nữa, chúng tôi xin công bố kết quả. Giải nhất thuộc về nhóm của: HẠ VY_ Anh MC nói lớnMọi người im lặng, không hào hứng cũng chẳng vỗ tay như mọi khi. Phải thôi, họ luôn hy vọng cho nhóm của An Nhiên mà. Anh MC như muốn chữa cháy- Mọi người có thể cho Hạ Vy một tràng pháo tay được không? _ Anh MC tiếp tục nói lớnMọi người bên dưới chỉ lác đác chứ không nhiều người vỗ tay. Ai cũng suy nghĩ:''Tại sao không phải là An Nhiên và Hạ Băng chứ? Rõ ràng là rất vô lý mà''- Tiếp theo chúng ta sẽ trao giải nhóm tài năng nhất- An Nhiên, Hạ Băng. An Nhiên, Hạ Băng_ Mọi người đồng thanh nói lớnNó và Hạ Băng rất cảm động trước tình cảm của mọi người dành cho họ- Xin chúc mừng An Nhiên và Hạ Băng. Hai em đã giành giải nhóm tài năng nhất_Anh MC như muốn hét luôn- YEAHHHH, An Nhiên và Hạ Băng giành giải kìa mọi người ơi_ Cả trường láo loạn, đứa vui mừng, đứa phấn khích quá đang ngồi thì nhảy lên ôm đứa bên cạnh. Hạ Băng thì như rớt nước mắt ra ngoài vì hạnh phúc. Cùng lúc đó 1 người đang tức tối- Mình nói không sai chứ? Bây giờ thì vui chưa?_Nó cười- Vui, cảm ơn cậu đã động viên mình nha_ Hạ Băng hạnh phúc.........................................................................................................................Hôm nhận giải thế là kết thúc trong nước mắt hạnh phúc của Hạ Băng, sự vui mừng của An Nhiên, sự tức tối của một người nào đó và sự phấn khích của tất cả học sinh trong trường. Sau ngày hôm ấy, nó và Hạ Băng bỗng nhiên nổi tiếng khắp trường, sở hữu một lượng người ngưỡng mộ không hề ít. Đây là cái kết đẹp cho nỗ lực của tụi nó. Nhưng mọi chuyện còn chưa dừng ở đó...........