Tác giả:

"Mùa thu đến, tiết trời mát mẻ và se se lạnh, tại An gia đã chào đón một thiên thần nhỏ chào đời. Ai cũng vui mừng. Họ nâng lưu, thương yêu bé hết mực. Thấm thoát đã 15 năm, đứa trẻ này giờ đã lớn khôn, xinh đẹp, có điều nó rất nghịch ngợm, ghét rất nhiều phép tắc của con gái kiểu như: Con gái phải thuộc tam tòng tứ đức. Phải có Công, Dung, Ngôn, Hạnh, rồi nữ công gia chánh. Ba mẹ nó cho đi học múa nhưng nó không học thay vào đó là học võ và nhảy hiphop. Mua cho nó váy đẹp nó không mặc, toàn mặc quần mặc áo. Mua cho bao nhiêu mĩ phẩm, kem dưỡng da thì không chịu bôi, toàn bỏ xó để hết hạn. Ba mẹ nó mắng nó rất nhiều mà nó đâu có chừa. Đặc biệt nó thông minh nhưng thành tích học tập thì tệ kinh khủng" - An Nhiên, lại đây ta bảo_ Ba nó kêu - Dạ, con đã bay đến_ Nó cười - Ta sẽ cho con đi du lịch, làm những điều con muốn_ Ba nó nghiêm túc nói - Aiyo, nhiệt độ thân nhiệt ba là 37 độ C, ba có bị ấm đầu đâu, rõ ràng có việc rồi, ba cứ nói thẳng, không phải vòng vo đâu ạ_Nó bắt đầu lo lắng…

Chương 20

[Tfboys] Cố Gắng Thay Đổi Vì AnhTác giả: Diệp Lam Song"Mùa thu đến, tiết trời mát mẻ và se se lạnh, tại An gia đã chào đón một thiên thần nhỏ chào đời. Ai cũng vui mừng. Họ nâng lưu, thương yêu bé hết mực. Thấm thoát đã 15 năm, đứa trẻ này giờ đã lớn khôn, xinh đẹp, có điều nó rất nghịch ngợm, ghét rất nhiều phép tắc của con gái kiểu như: Con gái phải thuộc tam tòng tứ đức. Phải có Công, Dung, Ngôn, Hạnh, rồi nữ công gia chánh. Ba mẹ nó cho đi học múa nhưng nó không học thay vào đó là học võ và nhảy hiphop. Mua cho nó váy đẹp nó không mặc, toàn mặc quần mặc áo. Mua cho bao nhiêu mĩ phẩm, kem dưỡng da thì không chịu bôi, toàn bỏ xó để hết hạn. Ba mẹ nó mắng nó rất nhiều mà nó đâu có chừa. Đặc biệt nó thông minh nhưng thành tích học tập thì tệ kinh khủng" - An Nhiên, lại đây ta bảo_ Ba nó kêu - Dạ, con đã bay đến_ Nó cười - Ta sẽ cho con đi du lịch, làm những điều con muốn_ Ba nó nghiêm túc nói - Aiyo, nhiệt độ thân nhiệt ba là 37 độ C, ba có bị ấm đầu đâu, rõ ràng có việc rồi, ba cứ nói thẳng, không phải vòng vo đâu ạ_Nó bắt đầu lo lắng… Năm giờ sáng hôm sau, nó dậy sớm hơn thường ngày. Một phần nó muốn tận hưởng cái lạnh của Bắc Kinh và hơn hết hôm nay nó lại được học với Thiên Thiên. Tuy hai người học chung lớp nhưng chưa từng nói chuyện thoải mái, cũng không thể bàn luận bài cùng nhau được. Nó đi chuẩn bị đồ ăn để họ có thể vừa học vừa có đồ nhăm nhi. Hôm nay nó cũng cao hứng mặc bộ áo mà Thiên mua cho7 giờ 30 phút, nó chuẩn bị sách vở thì chuông cửa vang lên- An An sáng tốt lành nha_ Cậu cười tươi- Cậu cũng thế nha. Ồ cậu cũng mặc cái áo hôm qua à_ Nó ngạc nhiên- Có cần phải ngạc nhiên thế không? Có đồ mới phải mặc ngay chứ, cậu cũng vậy thôi_ Cậu giải thích" Bộ cậu bắt mình đứng đây hả? Không mời vào sao?- À...à...thật ngại quá, mời cậu vào_ Nó tránh đường lấy lối cậu điCậu để balo lên ghế rồi lôi sách vở ra. Nó cũng thế. 2 người làm bài khiến cho không khí nhanh chóng chìm vào im lặng. Nó ngồi làm bài được lúc thì chán bắt đầu quay bút. Quay bút chán thì ngồi ngắm người đối diện. Cậu làm bài với độ chăm chú cực cao nên cũng không để ý người nào đó đang nhìn mình. Mà nó phải công nhận lúc cậu làm thực sự rất giống mỹ nam an tĩnh cool ngầu. Cái mặt lành lạnh này bảo sao các Thiên Chỉ Hạc lại nói là lạnh lùng là đúng rồi. Cả người cậu phảng phất ra thứ dương quang kì lạ mà cũng hơi mang mác buồn.- Sao cậu không làm bài đi, ngồi nhìn gì đấy, mặt tôi dính gì à?_ Cậu hỏi làm nó giật mình- Tôi chán rồi, không muốn làm bài nữa. Mà mặt cậu không dính gì đâu cơ mà lúc cậu làm bài, phong thái của cậu có sức sát thương vô cùng lớn đó_ Nó lẩm bẩm- Cái con mèo lười này, làm được bao nhiêu bài rồi mà kêu chán? Còn sức sát thương từ người tôi phát ra thì rất lớn bản thân tôi biết rõ. Tại vì nó đã làm bị thương ai đó rồi_ Cậu nói vu vơ- Này nhé, tôi làm được 30 bài rồi nhé, mà cậu bảo ai bị cậu làm cho bị thương hả?_ Nó lườm- À không, không có gì, tôi chỉ sợ từ mèo con thành hổ thì ghê lắm!_ Cậu trêu nó " Thế này nhé, chúng ta sẽ thi xem ai làm được nhiều bài nhất sẽ thắng và phải làm theo lời người kia, OK chứ?"- OK luôn, thời gian 1 tiếng_ Nó nóiKhông khí tiếp tục chìm vào yên lặng. 30 phút sau đột nhiên điện thoại của nó đổ chuông- Alô, chị hả? có gì không?_ Nó hỏi- Ba mẹ em và chị chuẩn bị lên máy bay rồi, trưa là về đến nơi, em nấu cơm nha, bye em_ Chị nó nói xong tắt nguồn điện thoại luôn- A...A...A, không làm nữa, cậu đi chợ với tôi mau lên, trưa nay ba mẹ tôi qua đây_ Nó hét lớn- À...Ờ, chờ tôi chút_ Thiên bất ngờ quá, vội vàng cất đồ vào balo rồi cùng nó đi chợ- Này, trận khiêu chiến của chúng ta vẫn còn đó_ Nó lườm- Tôi biết rồi, tôi không có ăn quỵt cậu đâu mà loNói là đi chợ chứ có đi ngay được đâu. Họ cần phải lên thực đơn thì mới mua đồ được. Lên thực đơn xong, hai đứa phi vù ra chợ, chạy hết tốc độ luôn. 1 tiếng đi chợ xong và rồi lại phải cấp tốc phi vào bếp- Cậu cắm cơm giúp tôi đi_ Nó ra lệnh- Cậu bắt tôi phải làm mà nói cái giọng đó hả_ Thiên lườm- À....À...Thiên Thiên siu cấp đẹp trai giúp mình đi, đi mà, đi nha, nha_ Nó làm mặt cún con- Tốt_ Cậu xoa đầu nó

Năm giờ sáng hôm sau, nó dậy sớm hơn thường ngày. Một phần nó muốn tận hưởng cái lạnh của Bắc Kinh và hơn hết hôm nay nó lại được học với Thiên Thiên. Tuy hai người học chung lớp nhưng chưa từng nói chuyện thoải mái, cũng không thể bàn luận bài cùng nhau được. Nó đi chuẩn bị đồ ăn để họ có thể vừa học vừa có đồ nhăm nhi. Hôm nay nó cũng cao hứng mặc bộ áo mà Thiên mua cho

7 giờ 30 phút, nó chuẩn bị sách vở thì chuông cửa vang lên

- An An sáng tốt lành nha_ Cậu cười tươi

- Cậu cũng thế nha. Ồ cậu cũng mặc cái áo hôm qua à_ Nó ngạc nhiên

- Có cần phải ngạc nhiên thế không? Có đồ mới phải mặc ngay chứ, cậu cũng vậy thôi_ Cậu giải thích" Bộ cậu bắt mình đứng đây hả? Không mời vào sao?

- À...à...thật ngại quá, mời cậu vào_ Nó tránh đường lấy lối cậu đi

Cậu để balo lên ghế rồi lôi sách vở ra. Nó cũng thế. 2 người làm bài khiến cho không khí nhanh chóng chìm vào im lặng. Nó ngồi làm bài được lúc thì chán bắt đầu quay bút. Quay bút chán thì ngồi ngắm người đối diện. Cậu làm bài với độ chăm chú cực cao nên cũng không để ý người nào đó đang nhìn mình. Mà nó phải công nhận lúc cậu làm thực sự rất giống mỹ nam an tĩnh cool ngầu. Cái mặt lành lạnh này bảo sao các Thiên Chỉ Hạc lại nói là lạnh lùng là đúng rồi. Cả người cậu phảng phất ra thứ dương quang kì lạ mà cũng hơi mang mác buồn.

- Sao cậu không làm bài đi, ngồi nhìn gì đấy, mặt tôi dính gì à?_ Cậu hỏi làm nó giật mình

- Tôi chán rồi, không muốn làm bài nữa. Mà mặt cậu không dính gì đâu cơ mà lúc cậu làm bài, phong thái của cậu có sức sát thương vô cùng lớn đó_ Nó lẩm bẩm

- Cái con mèo lười này, làm được bao nhiêu bài rồi mà kêu chán? Còn sức sát thương từ người tôi phát ra thì rất lớn bản thân tôi biết rõ. Tại vì nó đã làm bị thương ai đó rồi_ Cậu nói vu vơ

- Này nhé, tôi làm được 30 bài rồi nhé, mà cậu bảo ai bị cậu làm cho bị thương hả?_ Nó lườm

- À không, không có gì, tôi chỉ sợ từ mèo con thành hổ thì ghê lắm!_ Cậu trêu nó " Thế này nhé, chúng ta sẽ thi xem ai làm được nhiều bài nhất sẽ thắng và phải làm theo lời người kia, OK chứ?"

- OK luôn, thời gian 1 tiếng_ Nó nói

Không khí tiếp tục chìm vào yên lặng. 30 phút sau đột nhiên điện thoại của nó đổ chuông

- Alô, chị hả? có gì không?_ Nó hỏi

- Ba mẹ em và chị chuẩn bị lên máy bay rồi, trưa là về đến nơi, em nấu cơm nha, bye em_ Chị nó nói xong tắt nguồn điện thoại luôn

- A...A...A, không làm nữa, cậu đi chợ với tôi mau lên, trưa nay ba mẹ tôi qua đây_ Nó hét lớn

- À...Ờ, chờ tôi chút_ Thiên bất ngờ quá, vội vàng cất đồ vào balo rồi cùng nó đi chợ

- Này, trận khiêu chiến của chúng ta vẫn còn đó_ Nó lườm

- Tôi biết rồi, tôi không có ăn quỵt cậu đâu mà lo

Nói là đi chợ chứ có đi ngay được đâu. Họ cần phải lên thực đơn thì mới mua đồ được. Lên thực đơn xong, hai đứa phi vù ra chợ, chạy hết tốc độ luôn. 1 tiếng đi chợ xong và rồi lại phải cấp tốc phi vào bếp

- Cậu cắm cơm giúp tôi đi_ Nó ra lệnh

- Cậu bắt tôi phải làm mà nói cái giọng đó hả_ Thiên lườm

- À....À...Thiên Thiên siu cấp đẹp trai giúp mình đi, đi mà, đi nha, nha_ Nó làm mặt cún con

- Tốt_ Cậu xoa đầu nó

[Tfboys] Cố Gắng Thay Đổi Vì AnhTác giả: Diệp Lam Song"Mùa thu đến, tiết trời mát mẻ và se se lạnh, tại An gia đã chào đón một thiên thần nhỏ chào đời. Ai cũng vui mừng. Họ nâng lưu, thương yêu bé hết mực. Thấm thoát đã 15 năm, đứa trẻ này giờ đã lớn khôn, xinh đẹp, có điều nó rất nghịch ngợm, ghét rất nhiều phép tắc của con gái kiểu như: Con gái phải thuộc tam tòng tứ đức. Phải có Công, Dung, Ngôn, Hạnh, rồi nữ công gia chánh. Ba mẹ nó cho đi học múa nhưng nó không học thay vào đó là học võ và nhảy hiphop. Mua cho nó váy đẹp nó không mặc, toàn mặc quần mặc áo. Mua cho bao nhiêu mĩ phẩm, kem dưỡng da thì không chịu bôi, toàn bỏ xó để hết hạn. Ba mẹ nó mắng nó rất nhiều mà nó đâu có chừa. Đặc biệt nó thông minh nhưng thành tích học tập thì tệ kinh khủng" - An Nhiên, lại đây ta bảo_ Ba nó kêu - Dạ, con đã bay đến_ Nó cười - Ta sẽ cho con đi du lịch, làm những điều con muốn_ Ba nó nghiêm túc nói - Aiyo, nhiệt độ thân nhiệt ba là 37 độ C, ba có bị ấm đầu đâu, rõ ràng có việc rồi, ba cứ nói thẳng, không phải vòng vo đâu ạ_Nó bắt đầu lo lắng… Năm giờ sáng hôm sau, nó dậy sớm hơn thường ngày. Một phần nó muốn tận hưởng cái lạnh của Bắc Kinh và hơn hết hôm nay nó lại được học với Thiên Thiên. Tuy hai người học chung lớp nhưng chưa từng nói chuyện thoải mái, cũng không thể bàn luận bài cùng nhau được. Nó đi chuẩn bị đồ ăn để họ có thể vừa học vừa có đồ nhăm nhi. Hôm nay nó cũng cao hứng mặc bộ áo mà Thiên mua cho7 giờ 30 phút, nó chuẩn bị sách vở thì chuông cửa vang lên- An An sáng tốt lành nha_ Cậu cười tươi- Cậu cũng thế nha. Ồ cậu cũng mặc cái áo hôm qua à_ Nó ngạc nhiên- Có cần phải ngạc nhiên thế không? Có đồ mới phải mặc ngay chứ, cậu cũng vậy thôi_ Cậu giải thích" Bộ cậu bắt mình đứng đây hả? Không mời vào sao?- À...à...thật ngại quá, mời cậu vào_ Nó tránh đường lấy lối cậu điCậu để balo lên ghế rồi lôi sách vở ra. Nó cũng thế. 2 người làm bài khiến cho không khí nhanh chóng chìm vào im lặng. Nó ngồi làm bài được lúc thì chán bắt đầu quay bút. Quay bút chán thì ngồi ngắm người đối diện. Cậu làm bài với độ chăm chú cực cao nên cũng không để ý người nào đó đang nhìn mình. Mà nó phải công nhận lúc cậu làm thực sự rất giống mỹ nam an tĩnh cool ngầu. Cái mặt lành lạnh này bảo sao các Thiên Chỉ Hạc lại nói là lạnh lùng là đúng rồi. Cả người cậu phảng phất ra thứ dương quang kì lạ mà cũng hơi mang mác buồn.- Sao cậu không làm bài đi, ngồi nhìn gì đấy, mặt tôi dính gì à?_ Cậu hỏi làm nó giật mình- Tôi chán rồi, không muốn làm bài nữa. Mà mặt cậu không dính gì đâu cơ mà lúc cậu làm bài, phong thái của cậu có sức sát thương vô cùng lớn đó_ Nó lẩm bẩm- Cái con mèo lười này, làm được bao nhiêu bài rồi mà kêu chán? Còn sức sát thương từ người tôi phát ra thì rất lớn bản thân tôi biết rõ. Tại vì nó đã làm bị thương ai đó rồi_ Cậu nói vu vơ- Này nhé, tôi làm được 30 bài rồi nhé, mà cậu bảo ai bị cậu làm cho bị thương hả?_ Nó lườm- À không, không có gì, tôi chỉ sợ từ mèo con thành hổ thì ghê lắm!_ Cậu trêu nó " Thế này nhé, chúng ta sẽ thi xem ai làm được nhiều bài nhất sẽ thắng và phải làm theo lời người kia, OK chứ?"- OK luôn, thời gian 1 tiếng_ Nó nóiKhông khí tiếp tục chìm vào yên lặng. 30 phút sau đột nhiên điện thoại của nó đổ chuông- Alô, chị hả? có gì không?_ Nó hỏi- Ba mẹ em và chị chuẩn bị lên máy bay rồi, trưa là về đến nơi, em nấu cơm nha, bye em_ Chị nó nói xong tắt nguồn điện thoại luôn- A...A...A, không làm nữa, cậu đi chợ với tôi mau lên, trưa nay ba mẹ tôi qua đây_ Nó hét lớn- À...Ờ, chờ tôi chút_ Thiên bất ngờ quá, vội vàng cất đồ vào balo rồi cùng nó đi chợ- Này, trận khiêu chiến của chúng ta vẫn còn đó_ Nó lườm- Tôi biết rồi, tôi không có ăn quỵt cậu đâu mà loNói là đi chợ chứ có đi ngay được đâu. Họ cần phải lên thực đơn thì mới mua đồ được. Lên thực đơn xong, hai đứa phi vù ra chợ, chạy hết tốc độ luôn. 1 tiếng đi chợ xong và rồi lại phải cấp tốc phi vào bếp- Cậu cắm cơm giúp tôi đi_ Nó ra lệnh- Cậu bắt tôi phải làm mà nói cái giọng đó hả_ Thiên lườm- À....À...Thiên Thiên siu cấp đẹp trai giúp mình đi, đi mà, đi nha, nha_ Nó làm mặt cún con- Tốt_ Cậu xoa đầu nó

Chương 20