Tự chương Giang Nam tháng ba mưa bụi mênh mông, đẹp không sao tả xiết. Cảnh vật xanh tươi, ôn nhu vũ liêm, nhu hòa tĩnh lặng. Nhưng một nơi khí hậu ôn nhu như vậy lại xảy ra thảm án nghe rợn cả người. Tống gia ở Giang Nam rất danh vọng. Người của Tống gia trên giang hồ được xưng tụng là hiệp khách, mấy năm trước thoái ẩn giang hồ, chuyển sang kinh doanh. Dù là các đạo nhân sĩ trên giang hồ, hay quan phủ, Tống gia đều có chút giao tình. Vì vậy Tống gia làm ăn ngày càng phát đạt. Cho dù không xưng giàu có nhất nước thì cũng là phú quý một phương. Một gia tộc với đại gia nghiệp cùng thanh danh hiển hách trong một đêm lại chịu khổ diệt môn. Mùi máu tanh cùng tiếng vũ khí truyền ra cả ngoài gia trang, máu chảy nhuộm hồng cả tường cao. Vốn là một đại gia trang nay lại trở thành địa phủ. Hôm qua vẫn còn đông như trẩy hội, hôm nay dù chỉ đi ngang qua cánh cổng sắt uy nghiêm trước mặt cũng có thể cảm giác được từng đợt âm phong. Giết chóc tàn nhẫn như vậy chỉ có thể là do ân oán giang hồ. Quan…
Chương 133: Phiên ngoại 9: Bạch Miêu + Hắc Miêu
Dương Thư Mị ẢnhTác giả: Nam Phong CaTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹTự chương Giang Nam tháng ba mưa bụi mênh mông, đẹp không sao tả xiết. Cảnh vật xanh tươi, ôn nhu vũ liêm, nhu hòa tĩnh lặng. Nhưng một nơi khí hậu ôn nhu như vậy lại xảy ra thảm án nghe rợn cả người. Tống gia ở Giang Nam rất danh vọng. Người của Tống gia trên giang hồ được xưng tụng là hiệp khách, mấy năm trước thoái ẩn giang hồ, chuyển sang kinh doanh. Dù là các đạo nhân sĩ trên giang hồ, hay quan phủ, Tống gia đều có chút giao tình. Vì vậy Tống gia làm ăn ngày càng phát đạt. Cho dù không xưng giàu có nhất nước thì cũng là phú quý một phương. Một gia tộc với đại gia nghiệp cùng thanh danh hiển hách trong một đêm lại chịu khổ diệt môn. Mùi máu tanh cùng tiếng vũ khí truyền ra cả ngoài gia trang, máu chảy nhuộm hồng cả tường cao. Vốn là một đại gia trang nay lại trở thành địa phủ. Hôm qua vẫn còn đông như trẩy hội, hôm nay dù chỉ đi ngang qua cánh cổng sắt uy nghiêm trước mặt cũng có thể cảm giác được từng đợt âm phong. Giết chóc tàn nhẫn như vậy chỉ có thể là do ân oán giang hồ. Quan… Một chú Bạch miêu xinh đẹp nằm trên thảm cỏ xanh mướt, ngay cạnh tai nó bên rìa đường có một cây hoa nhỏ, theo cơn gió nhẹ nhàng lắc lư, thỉnh thoảng đụng vào trên lỗ tai nó. Bạch Miêu không ngừng phe phẩy lỗ tai.” Meo meo ô___” một chú Hắc Miêu đã đi tới, bộ lông của nó bóng mượt, thể trạng cường tráng.Hắc Miêu nằm bên người Bạch Miêu, cẩn thận mang cây hoa nhỏ kia đặt dưới cằm. Nó vươn đầu lưỡi l**m l**m Bạch Miêu, Bạch Miêu khó chịu mà kêu một tiếng, mở ra đôi mắt xanh xinh đẹp.Hắc Miêu tự hào mà ưỡn ngực ngồi thẳng, thanh âm cũng tràn đầy dương dương tự đắc: ” Meo meo ngao! Meo Meo ngao___ Meo meo meo meo ngao__”__ thể hiện là một tiểu công chân chính độc nhất vô nhị, người gặp người thích.” Meo meo.” Bạch Miêu khinh thường nhìn nó một cái, lại nhắm mắt lại.” Meo meo ngao_” Hắc Miêu lại lần nữa nằm xuống. Tiếp tục ôn nhu mà l**m Bạch Miêu.Từng cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, ánh dương quang ấm áp nhu hoà, tất cả đều rất an tĩnh.Đột nhiên Bạch Miêu rất cảnh giác mà đứng dậy, giật giật lỗ tai ” Meo meo?”Hắc Miêu cũng đứng lên, kéo dài thanh âm kêu một tiếng ” Meo meo —”— a Tiểu Thạch Đầu tới”Bạch Miêu nhanh nhẹn nhẩy về phía trước.” Meo meo meo meo ” một chú mèo con khoang đen trắng đang vung chiếc chân nhỏ ngăn ngắn chạy vội tới.
Một chú Bạch miêu xinh đẹp nằm trên thảm cỏ xanh mướt, ngay cạnh tai nó bên rìa đường có một cây hoa nhỏ, theo cơn gió nhẹ nhàng lắc lư, thỉnh thoảng đụng vào trên lỗ tai nó. Bạch Miêu không ngừng phe phẩy lỗ tai.
” Meo meo ô___” một chú Hắc Miêu đã đi tới, bộ lông của nó bóng mượt, thể trạng cường tráng.
Hắc Miêu nằm bên người Bạch Miêu, cẩn thận mang cây hoa nhỏ kia đặt dưới cằm. Nó vươn đầu lưỡi l**m l**m Bạch Miêu, Bạch Miêu khó chịu mà kêu một tiếng, mở ra đôi mắt xanh xinh đẹp.
Hắc Miêu tự hào mà ưỡn ngực ngồi thẳng, thanh âm cũng tràn đầy dương dương tự đắc: ” Meo meo ngao! Meo Meo ngao___ Meo meo meo meo ngao__”__ thể hiện là một tiểu công chân chính độc nhất vô nhị, người gặp người thích.
” Meo meo.” Bạch Miêu khinh thường nhìn nó một cái, lại nhắm mắt lại.
” Meo meo ngao_” Hắc Miêu lại lần nữa nằm xuống. Tiếp tục ôn nhu mà l**m Bạch Miêu.
Từng cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, ánh dương quang ấm áp nhu hoà, tất cả đều rất an tĩnh.
Đột nhiên Bạch Miêu rất cảnh giác mà đứng dậy, giật giật lỗ tai ” Meo meo?”
Hắc Miêu cũng đứng lên, kéo dài thanh âm kêu một tiếng ” Meo meo —”— a Tiểu Thạch Đầu tới”
Bạch Miêu nhanh nhẹn nhẩy về phía trước.
” Meo meo meo meo ” một chú mèo con khoang đen trắng đang vung chiếc chân nhỏ ngăn ngắn chạy vội tới.
Dương Thư Mị ẢnhTác giả: Nam Phong CaTruyện Cổ Đại, Truyện Đam MỹTự chương Giang Nam tháng ba mưa bụi mênh mông, đẹp không sao tả xiết. Cảnh vật xanh tươi, ôn nhu vũ liêm, nhu hòa tĩnh lặng. Nhưng một nơi khí hậu ôn nhu như vậy lại xảy ra thảm án nghe rợn cả người. Tống gia ở Giang Nam rất danh vọng. Người của Tống gia trên giang hồ được xưng tụng là hiệp khách, mấy năm trước thoái ẩn giang hồ, chuyển sang kinh doanh. Dù là các đạo nhân sĩ trên giang hồ, hay quan phủ, Tống gia đều có chút giao tình. Vì vậy Tống gia làm ăn ngày càng phát đạt. Cho dù không xưng giàu có nhất nước thì cũng là phú quý một phương. Một gia tộc với đại gia nghiệp cùng thanh danh hiển hách trong một đêm lại chịu khổ diệt môn. Mùi máu tanh cùng tiếng vũ khí truyền ra cả ngoài gia trang, máu chảy nhuộm hồng cả tường cao. Vốn là một đại gia trang nay lại trở thành địa phủ. Hôm qua vẫn còn đông như trẩy hội, hôm nay dù chỉ đi ngang qua cánh cổng sắt uy nghiêm trước mặt cũng có thể cảm giác được từng đợt âm phong. Giết chóc tàn nhẫn như vậy chỉ có thể là do ân oán giang hồ. Quan… Một chú Bạch miêu xinh đẹp nằm trên thảm cỏ xanh mướt, ngay cạnh tai nó bên rìa đường có một cây hoa nhỏ, theo cơn gió nhẹ nhàng lắc lư, thỉnh thoảng đụng vào trên lỗ tai nó. Bạch Miêu không ngừng phe phẩy lỗ tai.” Meo meo ô___” một chú Hắc Miêu đã đi tới, bộ lông của nó bóng mượt, thể trạng cường tráng.Hắc Miêu nằm bên người Bạch Miêu, cẩn thận mang cây hoa nhỏ kia đặt dưới cằm. Nó vươn đầu lưỡi l**m l**m Bạch Miêu, Bạch Miêu khó chịu mà kêu một tiếng, mở ra đôi mắt xanh xinh đẹp.Hắc Miêu tự hào mà ưỡn ngực ngồi thẳng, thanh âm cũng tràn đầy dương dương tự đắc: ” Meo meo ngao! Meo Meo ngao___ Meo meo meo meo ngao__”__ thể hiện là một tiểu công chân chính độc nhất vô nhị, người gặp người thích.” Meo meo.” Bạch Miêu khinh thường nhìn nó một cái, lại nhắm mắt lại.” Meo meo ngao_” Hắc Miêu lại lần nữa nằm xuống. Tiếp tục ôn nhu mà l**m Bạch Miêu.Từng cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, ánh dương quang ấm áp nhu hoà, tất cả đều rất an tĩnh.Đột nhiên Bạch Miêu rất cảnh giác mà đứng dậy, giật giật lỗ tai ” Meo meo?”Hắc Miêu cũng đứng lên, kéo dài thanh âm kêu một tiếng ” Meo meo —”— a Tiểu Thạch Đầu tới”Bạch Miêu nhanh nhẹn nhẩy về phía trước.” Meo meo meo meo ” một chú mèo con khoang đen trắng đang vung chiếc chân nhỏ ngăn ngắn chạy vội tới.