Hạ băng: ( Nó) 17 tuổi Tính tình: một đứa ít nói, khó gần, ít bạn. Hạ Băng là một đại tiểu thư ít nói, bố cô là chủ tịch tập đoàn SBC ( top2 toàn thế giới) Hạ băng là một Hot Girl ở trường và cũng có rất nhiều người ghen tị về cuộc sống của cô nhưng không ai biết cô có một bà mẹ kế hung dữ và độc ác luôn hãm hại cô. Minh Hoàng: 17 tuổi Tính tình: có chút lạnh lùng, khó gần. Minh Hoàng là một đại thiếu gia có chút lạnh lùng, bố anh là chủ tịch tập đoàn HLS ( top1 thế giới). Anh ta là một tên Hot Boy ở trường, và cũng là một băng chủ của Dead Devils.... Minh hoàng có rất nhiều người yêu mến nhưng củng có rất nhiều kẻ thù căm ghét anh. Và những người khác trong câu truyện tớ sẽ kể sau... Mời các bạn đón xem ✌🏻️ tớ viết không hay mong các bạn Thông cảm cho..
Quyển 1 - Chương 9: Sến quá!!!
Em Là Vợ Của Anh... Mãi Mãi Là Vợ Của AnhTác giả: YnNhiNguyen637Hạ băng: ( Nó) 17 tuổi Tính tình: một đứa ít nói, khó gần, ít bạn. Hạ Băng là một đại tiểu thư ít nói, bố cô là chủ tịch tập đoàn SBC ( top2 toàn thế giới) Hạ băng là một Hot Girl ở trường và cũng có rất nhiều người ghen tị về cuộc sống của cô nhưng không ai biết cô có một bà mẹ kế hung dữ và độc ác luôn hãm hại cô. Minh Hoàng: 17 tuổi Tính tình: có chút lạnh lùng, khó gần. Minh Hoàng là một đại thiếu gia có chút lạnh lùng, bố anh là chủ tịch tập đoàn HLS ( top1 thế giới). Anh ta là một tên Hot Boy ở trường, và cũng là một băng chủ của Dead Devils.... Minh hoàng có rất nhiều người yêu mến nhưng củng có rất nhiều kẻ thù căm ghét anh. Và những người khác trong câu truyện tớ sẽ kể sau... Mời các bạn đón xem ✌🏻️ tớ viết không hay mong các bạn Thông cảm cho.. "Haizz, sao bây giờ, tao với mày được điểm 0 rồi" Mỹ Linh"Kệ đi""Ờ..."Khi Hạ Băng và Mỹ linh ngồi ở dưới cantin, vừa ăn vừa nói thì nó và nhỏ thấy Minh Hoàng và Anh Tuấn đang đi đến."Hello hai người" Mỹ Linh vẫy tay chàoAnh Tuấn thấy nhỏ liền chạy tới và ôm một cái thật chặt."Em không sao chứ" Anh Tuấn"Em có sao đâu.... Gì vậy bỏ ra coi, anh biết là tháng này là bắt đầu mùa hè không.." Nhỏ khó chịu nói vì quá nóng nực"Anh biết chứ, anh còn biết em được điểm 0 cho môn toán cơ mà"0 điểm đâu có gì đâu mà phải buồn, nếu rớt đại học thì nó sẽ ra sao nhỉ??? (Hạ băng)"Anh à, em không sao đâu, chỉ là một con số 0 thôi mà" Mỹ linh nhìn Anh Tuấn rồi cười.Thôi kệ vậy có một con số 0 mà mình buồn thì người ta sẽ nói mình là một đứa con gái mít ước ( mỹ Linh)"Ừ, vậy thì anh khỏi lo" Anh Tuấn cười lại"Sến quá" Hạ Băng và Minh Hoàng đồng thanh"Kệ bọn tôi" Anh Tuấn và Mỹ Linh đồng thanh lạiCả ba người ngồi xuống và ăn đồ ăn vặt nhưng chỉ có một người thì không ăn, chỉ ngồi đó, im lặng đọc sách"Ê bà sao hôm nay bà im lặng quá vậy, không ăn à" Anh Tuấn vừa ăn vừa nói"Kệ tui, tui không có đói" nó nói"Nhưng mày đâu có ăn gì sáng hôm nay đâu, cả ngày hôm qua nữa" nhỏ nói theo( Y. của ăn kiêng à. HB. Đâu có tui ốm sẳng rồi. Y. Sao tự tin quá vậy. HB. Chứ nhiêu HahHaha.)"Tao ăn mà""Em ăn gì" Minh Hoàng"Em... Em ăn... Cơm" nó vừa nghĩ vừa nói"Sao tao không thấy" Mỹ Linh"Em ăn cơm với gì?" minh Hoàng"Bà bệnh à" Anh Tuấn"Ủa mày bệnh à, sao không nói cho tao biết" Mỹ linh"IM!!! CÂM MỒM LẠI CHO TÔI, BA NGƯỜI VỪA PHẢI THÔI, CÒN NỮA HOÀNG, TUẤN SAO HAI NGƯỜI LẠI Ở ĐÂY, CÒN MÀY NỮA TAO ĐÂU CÓ NÓI LÀ TAO BỊ BỆNH ĐÂU, thật là" nó hét lênAnh Tuấn nói trước mà, sao lại mắng tao (mỹ Linh)Anh Tuấn tới gần Hạ Băng và thì thầm bên tai nó"Băng à, bàn của bà và ông Hoàng đã chết rồi""Sao ông vô duyên vậy, chứ ông tưởng cái bàn còn sống à" Hạ Băng nói làm cho Minh Hoàng nghe thấy được liền nghĩ thầm còn Anh Tuấn thì đưa cái khuôn mặt bị đơ ra.Cái bàn... Cái bàn gì chứ... (Minh Hoàng)Minh Hoàng suy nghĩ một hồi lâu rồi giật mình nhận ra"Chết, cái bàn!!" Minh Hoàng la lên" này mày bị khùng à, cái bàn nào chết" Mỹ LinhBây giờ mới biết hả mày, nếu Hạ Băng biết được thì sẽ mắng mày một trận HahHaha (Anh Tuấn)( Y. Sao ác vậy cha nội. AT. Ừ ha, dạo này sao mình ác quá nhỉ. Y. Thôi nói một mình luôn đi. AT. Ơ!!!
"Haizz, sao bây giờ, tao với mày được điểm 0 rồi" Mỹ Linh
"Kệ đi"
"Ờ..."
Khi Hạ Băng và Mỹ linh ngồi ở dưới cantin, vừa ăn vừa nói thì nó và nhỏ thấy Minh Hoàng và Anh Tuấn đang đi đến.
"Hello hai người" Mỹ Linh vẫy tay chào
Anh Tuấn thấy nhỏ liền chạy tới và ôm một cái thật chặt.
"Em không sao chứ" Anh Tuấn
"Em có sao đâu.... Gì vậy bỏ ra coi, anh biết là tháng này là bắt đầu mùa hè không.." Nhỏ khó chịu nói vì quá nóng nực
"Anh biết chứ, anh còn biết em được điểm 0 cho môn toán cơ mà"
0 điểm đâu có gì đâu mà phải buồn, nếu rớt đại học thì nó sẽ ra sao nhỉ??? (Hạ băng)
"Anh à, em không sao đâu, chỉ là một con số 0 thôi mà" Mỹ linh nhìn Anh Tuấn rồi cười.
Thôi kệ vậy có một con số 0 mà mình buồn thì người ta sẽ nói mình là một đứa con gái mít ước ( mỹ Linh)
"Ừ, vậy thì anh khỏi lo" Anh Tuấn cười lại
"Sến quá" Hạ Băng và Minh Hoàng đồng thanh
"Kệ bọn tôi" Anh Tuấn và Mỹ Linh đồng thanh lại
Cả ba người ngồi xuống và ăn đồ ăn vặt nhưng chỉ có một người thì không ăn, chỉ ngồi đó, im lặng đọc sách
"Ê bà sao hôm nay bà im lặng quá vậy, không ăn à" Anh Tuấn vừa ăn vừa nói
"Kệ tui, tui không có đói" nó nói
"Nhưng mày đâu có ăn gì sáng hôm nay đâu, cả ngày hôm qua nữa" nhỏ nói theo
( Y. của ăn kiêng à. HB. Đâu có tui ốm sẳng rồi. Y. Sao tự tin quá vậy. HB. Chứ nhiêu HahHaha.)
"Tao ăn mà"
"Em ăn gì" Minh Hoàng
"Em... Em ăn... Cơm" nó vừa nghĩ vừa nói
"Sao tao không thấy" Mỹ Linh
"Em ăn cơm với gì?" minh Hoàng
"Bà bệnh à" Anh Tuấn
"Ủa mày bệnh à, sao không nói cho tao biết" Mỹ linh
"IM!!! CÂM MỒM LẠI CHO TÔI, BA NGƯỜI VỪA PHẢI THÔI, CÒN NỮA HOÀNG, TUẤN SAO HAI NGƯỜI LẠI Ở ĐÂY, CÒN MÀY NỮA TAO ĐÂU CÓ NÓI LÀ TAO BỊ BỆNH ĐÂU, thật là" nó hét lên
Anh Tuấn nói trước mà, sao lại mắng tao (mỹ Linh)
Anh Tuấn tới gần Hạ Băng và thì thầm bên tai nó
"Băng à, bàn của bà và ông Hoàng đã chết rồi"
"Sao ông vô duyên vậy, chứ ông tưởng cái bàn còn sống à" Hạ Băng nói làm cho Minh Hoàng nghe thấy được liền nghĩ thầm còn Anh Tuấn thì đưa cái khuôn mặt bị đơ ra.
Cái bàn... Cái bàn gì chứ... (Minh Hoàng)
Minh Hoàng suy nghĩ một hồi lâu rồi giật mình nhận ra
"Chết, cái bàn!!" Minh Hoàng la lên
" này mày bị khùng à, cái bàn nào chết" Mỹ Linh
Bây giờ mới biết hả mày, nếu Hạ Băng biết được thì sẽ mắng mày một trận HahHaha (Anh Tuấn)
( Y. Sao ác vậy cha nội. AT. Ừ ha, dạo này sao mình ác quá nhỉ. Y. Thôi nói một mình luôn đi. AT. Ơ!!!
Em Là Vợ Của Anh... Mãi Mãi Là Vợ Của AnhTác giả: YnNhiNguyen637Hạ băng: ( Nó) 17 tuổi Tính tình: một đứa ít nói, khó gần, ít bạn. Hạ Băng là một đại tiểu thư ít nói, bố cô là chủ tịch tập đoàn SBC ( top2 toàn thế giới) Hạ băng là một Hot Girl ở trường và cũng có rất nhiều người ghen tị về cuộc sống của cô nhưng không ai biết cô có một bà mẹ kế hung dữ và độc ác luôn hãm hại cô. Minh Hoàng: 17 tuổi Tính tình: có chút lạnh lùng, khó gần. Minh Hoàng là một đại thiếu gia có chút lạnh lùng, bố anh là chủ tịch tập đoàn HLS ( top1 thế giới). Anh ta là một tên Hot Boy ở trường, và cũng là một băng chủ của Dead Devils.... Minh hoàng có rất nhiều người yêu mến nhưng củng có rất nhiều kẻ thù căm ghét anh. Và những người khác trong câu truyện tớ sẽ kể sau... Mời các bạn đón xem ✌🏻️ tớ viết không hay mong các bạn Thông cảm cho.. "Haizz, sao bây giờ, tao với mày được điểm 0 rồi" Mỹ Linh"Kệ đi""Ờ..."Khi Hạ Băng và Mỹ linh ngồi ở dưới cantin, vừa ăn vừa nói thì nó và nhỏ thấy Minh Hoàng và Anh Tuấn đang đi đến."Hello hai người" Mỹ Linh vẫy tay chàoAnh Tuấn thấy nhỏ liền chạy tới và ôm một cái thật chặt."Em không sao chứ" Anh Tuấn"Em có sao đâu.... Gì vậy bỏ ra coi, anh biết là tháng này là bắt đầu mùa hè không.." Nhỏ khó chịu nói vì quá nóng nực"Anh biết chứ, anh còn biết em được điểm 0 cho môn toán cơ mà"0 điểm đâu có gì đâu mà phải buồn, nếu rớt đại học thì nó sẽ ra sao nhỉ??? (Hạ băng)"Anh à, em không sao đâu, chỉ là một con số 0 thôi mà" Mỹ linh nhìn Anh Tuấn rồi cười.Thôi kệ vậy có một con số 0 mà mình buồn thì người ta sẽ nói mình là một đứa con gái mít ước ( mỹ Linh)"Ừ, vậy thì anh khỏi lo" Anh Tuấn cười lại"Sến quá" Hạ Băng và Minh Hoàng đồng thanh"Kệ bọn tôi" Anh Tuấn và Mỹ Linh đồng thanh lạiCả ba người ngồi xuống và ăn đồ ăn vặt nhưng chỉ có một người thì không ăn, chỉ ngồi đó, im lặng đọc sách"Ê bà sao hôm nay bà im lặng quá vậy, không ăn à" Anh Tuấn vừa ăn vừa nói"Kệ tui, tui không có đói" nó nói"Nhưng mày đâu có ăn gì sáng hôm nay đâu, cả ngày hôm qua nữa" nhỏ nói theo( Y. của ăn kiêng à. HB. Đâu có tui ốm sẳng rồi. Y. Sao tự tin quá vậy. HB. Chứ nhiêu HahHaha.)"Tao ăn mà""Em ăn gì" Minh Hoàng"Em... Em ăn... Cơm" nó vừa nghĩ vừa nói"Sao tao không thấy" Mỹ Linh"Em ăn cơm với gì?" minh Hoàng"Bà bệnh à" Anh Tuấn"Ủa mày bệnh à, sao không nói cho tao biết" Mỹ linh"IM!!! CÂM MỒM LẠI CHO TÔI, BA NGƯỜI VỪA PHẢI THÔI, CÒN NỮA HOÀNG, TUẤN SAO HAI NGƯỜI LẠI Ở ĐÂY, CÒN MÀY NỮA TAO ĐÂU CÓ NÓI LÀ TAO BỊ BỆNH ĐÂU, thật là" nó hét lênAnh Tuấn nói trước mà, sao lại mắng tao (mỹ Linh)Anh Tuấn tới gần Hạ Băng và thì thầm bên tai nó"Băng à, bàn của bà và ông Hoàng đã chết rồi""Sao ông vô duyên vậy, chứ ông tưởng cái bàn còn sống à" Hạ Băng nói làm cho Minh Hoàng nghe thấy được liền nghĩ thầm còn Anh Tuấn thì đưa cái khuôn mặt bị đơ ra.Cái bàn... Cái bàn gì chứ... (Minh Hoàng)Minh Hoàng suy nghĩ một hồi lâu rồi giật mình nhận ra"Chết, cái bàn!!" Minh Hoàng la lên" này mày bị khùng à, cái bàn nào chết" Mỹ LinhBây giờ mới biết hả mày, nếu Hạ Băng biết được thì sẽ mắng mày một trận HahHaha (Anh Tuấn)( Y. Sao ác vậy cha nội. AT. Ừ ha, dạo này sao mình ác quá nhỉ. Y. Thôi nói một mình luôn đi. AT. Ơ!!!