Edit: Spum-chan Beta: Dạ Thảo, Kaze Kiếp trước, Thẩm Thiên Lăng là ảnh đế nổi tiếng. Vốn dĩ tương lai sáng lạn, fan nhiều vô số, đáng tiếc số kiếp hẩm hiu, trong một buổi lễ trao giải lại xui xẻo bị trần nhà sập đè lên, trọng sinh thành tiểu công tử của nhất đại môn phái tiếng tăm lừng lẫy trên giang hồ —— Nhật Nguyệt Sơn Trang . Chuyện này thật vô cùng đau khổ a. Còn khổ ải hơn nữa chính là, y còn được an bài một vị hôn phu không bình thường. Chuyện được sắp đặt một ông chồng quả thật rất kỳ lạ a!!! Vừa nghe thấy tin này, Thẩm Thiên Lăng giống như bị sét đánh trúng đầu! Vì sao không phải là vị hôn thê chứ, cho dù không là em gái đáng yêu e thẹn dáng người mảnh mai, thì bà chị già tóc quăn bưởi to đều được a! “Lăng nhi.” Truy Ảnh cung chủ Tần Thiếu Vũ rất thâm tình chân thành, “Lúc nào chúng ta sẽ thành thân?” “Thành cái đầu ngươi!” Thẩm Thiên Lăng hung hăng siết tay thành nắm đấm, hạ quyết tâm phải tìm cơ hội xuyên trở về. Nhưng cái gọi là chuyện đời khó lường, hai người giằng co qua…
Chương 203: Phiên Ngoại : Liên Thành Cô Nguyệt x Ngâm Vô Sương 9
Khắp Chốn Giang Hồ Đều Là Thổ HàoTác giả: Ngữ Tiếu Lan SanTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Xuyên KhôngEdit: Spum-chan Beta: Dạ Thảo, Kaze Kiếp trước, Thẩm Thiên Lăng là ảnh đế nổi tiếng. Vốn dĩ tương lai sáng lạn, fan nhiều vô số, đáng tiếc số kiếp hẩm hiu, trong một buổi lễ trao giải lại xui xẻo bị trần nhà sập đè lên, trọng sinh thành tiểu công tử của nhất đại môn phái tiếng tăm lừng lẫy trên giang hồ —— Nhật Nguyệt Sơn Trang . Chuyện này thật vô cùng đau khổ a. Còn khổ ải hơn nữa chính là, y còn được an bài một vị hôn phu không bình thường. Chuyện được sắp đặt một ông chồng quả thật rất kỳ lạ a!!! Vừa nghe thấy tin này, Thẩm Thiên Lăng giống như bị sét đánh trúng đầu! Vì sao không phải là vị hôn thê chứ, cho dù không là em gái đáng yêu e thẹn dáng người mảnh mai, thì bà chị già tóc quăn bưởi to đều được a! “Lăng nhi.” Truy Ảnh cung chủ Tần Thiếu Vũ rất thâm tình chân thành, “Lúc nào chúng ta sẽ thành thân?” “Thành cái đầu ngươi!” Thẩm Thiên Lăng hung hăng siết tay thành nắm đấm, hạ quyết tâm phải tìm cơ hội xuyên trở về. Nhưng cái gọi là chuyện đời khó lường, hai người giằng co qua… Edit & Beta: Spum-chanTrong bóng tối hỗn loạn, tựa như có cái gì vang lên bên tai, cố gắng muốn nghe rõ, nhưng lại cảm thấy âm thanh lúc gần lúc xa, đằng trước có ánh sáng mơ hồ, mông lung hiện ra bóng dáng một người, Liên Thành Cô Nguyệt chau mày, muốn vươn tay chạm tới nhưng toàn thân lại như bị rút hết sức lực, chẳng thể nhúc nhích nổi, trong lòng hắn gấp gáp, cắn răng tận lực đấu tranh một lúc sâu, vậy mà thật sự mở mắt ra được.“Ngươi tỉnh rồi.” Bên tai truyền đến âm thanh vui vẻ của một nữ tử trẻ tuổi, sau đó lại nghe nàng nói, “Mau đi báo cho lão phu nhân, vị công tử này tỉnh lại rồi.”Liên Thành Cô Nguyệt chau mày, trong đầu thoắt hiện vô số mảnh kí ức rời rạc, rồi đột nhiên nhớ tới chuyện ngày đó, hắn lập tức xốc chăn lên muốn xuống giường, nhưng lại cảm thấy tay chân bủn rủn, nếu không phải gia đình bên cạnh nhanh tay thì hắn đã ngã nhào xuống đất rồi.“Ngươi nằm xuống đã.” Nàng kia cũng bị giật mình, nhanh chóng giúp gia đinh đỡ hắn nằm xuống, “Ngâm trong biển quá lâu, hàn khí xâm nhập vào tận xương tủy, phải điều dưỡng cho tốt mới được.”“Ở đây là đâu?” Liên Thành Cô Nguyệt khàn giọng hỏi.“Lan Gia tiều.” Nữ tử nói, “Lúc thuyền buôn của chúng ta đi ngang qua chổ gần Tang Hồn Loan thì thấy ngươi đang hôn mê bất tỉnh bám vào ván gỗ, vì thế liền cứu ngươi lên, cả lão phu nhân cũng nói, bà chưa bao giờ gặp được ai có mạng lớn như ngươi đâu.”(Chữ tiều trong Lan Gia tiều là bãi đá, san hô,… mình nghĩ chắc nó cũng là một dạng đảo >
Edit & Beta: Spum-chan
Trong bóng tối hỗn loạn, tựa như có cái gì vang lên bên tai, cố gắng muốn nghe rõ, nhưng lại cảm thấy âm thanh lúc gần lúc xa, đằng trước có ánh sáng mơ hồ, mông lung hiện ra bóng dáng một người, Liên Thành Cô Nguyệt chau mày, muốn vươn tay chạm tới nhưng toàn thân lại như bị rút hết sức lực, chẳng thể nhúc nhích nổi, trong lòng hắn gấp gáp, cắn răng tận lực đấu tranh một lúc sâu, vậy mà thật sự mở mắt ra được.
“Ngươi tỉnh rồi.” Bên tai truyền đến âm thanh vui vẻ của một nữ tử trẻ tuổi, sau đó lại nghe nàng nói, “Mau đi báo cho lão phu nhân, vị công tử này tỉnh lại rồi.”
Liên Thành Cô Nguyệt chau mày, trong đầu thoắt hiện vô số mảnh kí ức rời rạc, rồi đột nhiên nhớ tới chuyện ngày đó, hắn lập tức xốc chăn lên muốn xuống giường, nhưng lại cảm thấy tay chân bủn rủn, nếu không phải gia đình bên cạnh nhanh tay thì hắn đã ngã nhào xuống đất rồi.
“Ngươi nằm xuống đã.” Nàng kia cũng bị giật mình, nhanh chóng giúp gia đinh đỡ hắn nằm xuống, “Ngâm trong biển quá lâu, hàn khí xâm nhập vào tận xương tủy, phải điều dưỡng cho tốt mới được.”
“Ở đây là đâu?” Liên Thành Cô Nguyệt khàn giọng hỏi.
“Lan Gia tiều.” Nữ tử nói, “Lúc thuyền buôn của chúng ta đi ngang qua chổ gần Tang Hồn Loan thì thấy ngươi đang hôn mê bất tỉnh bám vào ván gỗ, vì thế liền cứu ngươi lên, cả lão phu nhân cũng nói, bà chưa bao giờ gặp được ai có mạng lớn như ngươi đâu.”
(Chữ tiều trong Lan Gia tiều là bãi đá, san hô,… mình nghĩ chắc nó cũng là một dạng đảo >
Khắp Chốn Giang Hồ Đều Là Thổ HàoTác giả: Ngữ Tiếu Lan SanTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Hài Hước, Truyện Xuyên KhôngEdit: Spum-chan Beta: Dạ Thảo, Kaze Kiếp trước, Thẩm Thiên Lăng là ảnh đế nổi tiếng. Vốn dĩ tương lai sáng lạn, fan nhiều vô số, đáng tiếc số kiếp hẩm hiu, trong một buổi lễ trao giải lại xui xẻo bị trần nhà sập đè lên, trọng sinh thành tiểu công tử của nhất đại môn phái tiếng tăm lừng lẫy trên giang hồ —— Nhật Nguyệt Sơn Trang . Chuyện này thật vô cùng đau khổ a. Còn khổ ải hơn nữa chính là, y còn được an bài một vị hôn phu không bình thường. Chuyện được sắp đặt một ông chồng quả thật rất kỳ lạ a!!! Vừa nghe thấy tin này, Thẩm Thiên Lăng giống như bị sét đánh trúng đầu! Vì sao không phải là vị hôn thê chứ, cho dù không là em gái đáng yêu e thẹn dáng người mảnh mai, thì bà chị già tóc quăn bưởi to đều được a! “Lăng nhi.” Truy Ảnh cung chủ Tần Thiếu Vũ rất thâm tình chân thành, “Lúc nào chúng ta sẽ thành thân?” “Thành cái đầu ngươi!” Thẩm Thiên Lăng hung hăng siết tay thành nắm đấm, hạ quyết tâm phải tìm cơ hội xuyên trở về. Nhưng cái gọi là chuyện đời khó lường, hai người giằng co qua… Edit & Beta: Spum-chanTrong bóng tối hỗn loạn, tựa như có cái gì vang lên bên tai, cố gắng muốn nghe rõ, nhưng lại cảm thấy âm thanh lúc gần lúc xa, đằng trước có ánh sáng mơ hồ, mông lung hiện ra bóng dáng một người, Liên Thành Cô Nguyệt chau mày, muốn vươn tay chạm tới nhưng toàn thân lại như bị rút hết sức lực, chẳng thể nhúc nhích nổi, trong lòng hắn gấp gáp, cắn răng tận lực đấu tranh một lúc sâu, vậy mà thật sự mở mắt ra được.“Ngươi tỉnh rồi.” Bên tai truyền đến âm thanh vui vẻ của một nữ tử trẻ tuổi, sau đó lại nghe nàng nói, “Mau đi báo cho lão phu nhân, vị công tử này tỉnh lại rồi.”Liên Thành Cô Nguyệt chau mày, trong đầu thoắt hiện vô số mảnh kí ức rời rạc, rồi đột nhiên nhớ tới chuyện ngày đó, hắn lập tức xốc chăn lên muốn xuống giường, nhưng lại cảm thấy tay chân bủn rủn, nếu không phải gia đình bên cạnh nhanh tay thì hắn đã ngã nhào xuống đất rồi.“Ngươi nằm xuống đã.” Nàng kia cũng bị giật mình, nhanh chóng giúp gia đinh đỡ hắn nằm xuống, “Ngâm trong biển quá lâu, hàn khí xâm nhập vào tận xương tủy, phải điều dưỡng cho tốt mới được.”“Ở đây là đâu?” Liên Thành Cô Nguyệt khàn giọng hỏi.“Lan Gia tiều.” Nữ tử nói, “Lúc thuyền buôn của chúng ta đi ngang qua chổ gần Tang Hồn Loan thì thấy ngươi đang hôn mê bất tỉnh bám vào ván gỗ, vì thế liền cứu ngươi lên, cả lão phu nhân cũng nói, bà chưa bao giờ gặp được ai có mạng lớn như ngươi đâu.”(Chữ tiều trong Lan Gia tiều là bãi đá, san hô,… mình nghĩ chắc nó cũng là một dạng đảo >