Tác giả:

- Thiên Nhi!!!-Hà hét- Dậy ngay cho tui!!! - Cho tui ngủ thêm một chút nữa thôi.-Nhi trùm chăn lên mặt. - Sẵp trễ giờ vô lớp rồi mà còn ngủ nghê gì nữa. Ai bảo tối hôm qua học cho lắm vào hả?- Hà gắt - Ờ thì sao?-Nhi ló đầu ra khỏi chăn.- Còn bà thì suốt ngày dán mắt vào cái máy tính, ngắm thằng Vương Nguyên của bà cho đã vô rồi giờ đeo kính. -Xí- Hà tức- Tui là fan của ảnh mà. Còn hơn bà, là một Thiên Chỉ Hạc mà không chịu tìm hiểu thông tin về Thiên Tỷ, lúc nào cũng để tui phải tìm hộ. - Mà sao bà lại ở đây?- Nhi đánh trông lảng. - Ba mẹ tui đi công tác nữa rồi. Tui qua ở với bà khoảng nửa năm. - Ê ê bà đùa tui chắc!! Một tháng còn được chứ sao lại nửa năm? - Thì ba mẹ tui phải sang đó quản kí mạng lưới gì gì ở Trung Quốc nên bỏ tui lại 1 mình. - Tưởng bà thích đi Trung cơ mà? Sao k đi cùng. - Ba mẹ tui không cho đi. - Thôi đi học không trễ giờ. -Ừ Vậy đấy, hai cô bạn thân này đã gắn bó với nhau từ bé mà chỉ biết bắt bẻ nhau đủ kiểu. Nhưng thực ra họ rát thân với nhau. Chỉ là Hà…

Chương 30: Ngoại truyện Khải - Anh (p1)

Thần Tượng Hay YêuTác giả: Bảo Bảo- Thiên Nhi!!!-Hà hét- Dậy ngay cho tui!!! - Cho tui ngủ thêm một chút nữa thôi.-Nhi trùm chăn lên mặt. - Sẵp trễ giờ vô lớp rồi mà còn ngủ nghê gì nữa. Ai bảo tối hôm qua học cho lắm vào hả?- Hà gắt - Ờ thì sao?-Nhi ló đầu ra khỏi chăn.- Còn bà thì suốt ngày dán mắt vào cái máy tính, ngắm thằng Vương Nguyên của bà cho đã vô rồi giờ đeo kính. -Xí- Hà tức- Tui là fan của ảnh mà. Còn hơn bà, là một Thiên Chỉ Hạc mà không chịu tìm hiểu thông tin về Thiên Tỷ, lúc nào cũng để tui phải tìm hộ. - Mà sao bà lại ở đây?- Nhi đánh trông lảng. - Ba mẹ tui đi công tác nữa rồi. Tui qua ở với bà khoảng nửa năm. - Ê ê bà đùa tui chắc!! Một tháng còn được chứ sao lại nửa năm? - Thì ba mẹ tui phải sang đó quản kí mạng lưới gì gì ở Trung Quốc nên bỏ tui lại 1 mình. - Tưởng bà thích đi Trung cơ mà? Sao k đi cùng. - Ba mẹ tui không cho đi. - Thôi đi học không trễ giờ. -Ừ Vậy đấy, hai cô bạn thân này đã gắn bó với nhau từ bé mà chỉ biết bắt bẻ nhau đủ kiểu. Nhưng thực ra họ rát thân với nhau. Chỉ là Hà… Ta cùng nhau quay trở về quá khứ.- Chào bạn! Mình là Bảo Anh, mình sẽ là người giúp đỡ bạn.Bảo ANh không-biết-từ-đâu chui ra, ngồi phịch xuông chỗ trống bên cạnh Khải. Quay qua quay lại, cô nghiêng đầu ngắm anh. Người gì đâu mà đẹp mê hồn vậy nè? Da thì trắng, mũi cao, môi hồng hồng, nhỏ nhỏ, xinh xinh. Đáng yêu chết đi được ấy ( Lưu í, hồi còn là trẻ thơ ngoan hiền =))))) Nhưng cô thích anh cười hơn, cười thì anh sẽ để lộ răng khểnh nhé, xinh dã man luôn nhá! Đang chắm chú ngắm nghía cái vẻ đẹp mê hồn đó, bỗng chủ nhận cuura vẻ đẹp quay sang, cười cười hỏi.- Bạn là fan của mình sao?- À....à....đúng thế. Mình là T...ti..tiểu....- Tiểu Bàng Giải! Bạn phải nhớ chứ.Bảo Anh gục mặt xuống bàn.Chài ai....Ngượng chết con thôi mẹ ơi.... Quể? Tại sao con có thể quên tên nhà mình thế được cơ chứ? Mặt và tai cô đồng thời đỏ ửng lên khiến cho ai đó ngồi cạnh phải hoảng hốt giơ tay ra, định sờ trán xem có sốt không ( Ôi.....anh là anh làm cho mấy nghìn người đỏ mặt như sốt chớ hăm phải mình thị nở đó đâu).- Cả lớp! Đứng!Tiếng ông lớp trưởng vang lên, giải thoát cho nguy cơ nhập viện vì thiếu máu của Bảo Anh. Xém chút nữa là tay anh chạm vào mặt cô rồi. Cô thầm cảm ơn bà Văn đã cứu cô lần này, nhưng cũng hời tiếc, dù gì mà á! Nếu được anh chạm vào một cái thì đâu có chết ai...( TBG đâu nhào vô cho tui!!!!)~~ Và thế là cái sự hụt đó làm cho ông Khải nhà mình ngẩn ngơ mất mấy ngày đấy các thím ạ!!!~~~Thấy hai anh chị nhà mình có vẻ tình củm quá....nên bốn đứa nó: Nó, Hà, Nguyên, Tỉ đã chụm đầu bàn kế sách cho cuộc tình nó nở hoa_____________Ta cùng nhảy qua hai ngày sau nhoé._________- Hôm nay em với Hà phải đi ăn cùng công ti, mọi người ở nhà vui vẻ nhé!!!Một lí do cực kì đơn gian nhưng không hề làm cho bà chị Bảo Anh ngây thơ gà mái tơ nhà chúng ta nghi ngờ. Thế là tối đó, Bảo Anh đã ở nhà cùng ba à nhầm...2 con quỷ con. Thiên với Nguyên kêu đói nên chị í đã nấu hăn một bữa cơm khá đơn giản.( đơn giản cái quái quỷ gì???) Một bữa ăn bào gồm: Cá kho, Rau luộc, Thịt chiên xù, Canh cá nấu dưa,..... Hai nhóc em măm măm rõ ngon rồi biến lên tầng hai báo cáo cho hai côn người đang đi ăn bụi ở ngoài đường.Còn ông anh...ngồi ăn trong thấn thờ.....Cha mạ ơi....Ngon quá vầy nè....( Ba con người nấu ăn siêu ngon mà). Sau khi ăn, anh ra coi ti vi, bật K-Pop lên thì phát bài N.O của BTS ( Sặc) CHị Bảo Anh rửa vội bát rồi chạy ra la hét.-AAAAAAA! Bangtansoyeondan của đời em!!!!!!! ( Phụt)- Hết hồn.- Chài ai các ộp pa của em đẹp zaiiiiiiii! Đẹp zai No.1 luôn a~Tắt ti vi cái bụp, anh vứt cái điều khiển ra xó rồi hậm hực đi vào bếp uống nước. Hết bài N.O lại đến bài "No more dream". Trời ơi má.....- đang xem một cách say sưa, bông Bảo Anh (lại) la lên.- MÁ ƠI!!!!- Hâm nặng.- Park Jimin khoe múi kìa má ơiiiiiiiiiii! Sáu múi đó Má ơi! Con yêu Má nhứt á!- Phụt! khụ khụ khụ....- Và anh đã sặc nước! Múi mới chả miếc! tưởng anh đây không có á?( 1 múi chứ mấy) Hừ! Anh sẽ đi tập cho có múi để show cho các cưng nhé!( về ở với Thiên tổng anh ơi ~). Mặc cho anh quyết tâm có múi trong bếp kia, Bảo Anh ngây thơ như con nhện giăng tơ vẫn cư hò hét!- Jungkook! Jimin! Hoseok! Yoongi! Namjoon! Seokjin! Taehuyunh! Các oppa là đẹp trai nhất a~~~~~~" Đẹp trai nhất?" Anh nổi máu điên. Hùng hổ xông ra phòng khách, anh giằng lấy cái điều khiển, quát!-Ộp với chả pa! Trả ti vi cho anh xem.- XÍa! thèm vào mà tranh ti vi với anh! Em đi lên tầng xem bằng máy tính có khi còn hay hơn!ÔI và khi chị í đã bay vèo lên tầng, anh ngồi phịch xuống ghế, hô mưa gọi gió khiến hai con bé ở ngoài đường đã lạnh lại lạnh hơn cơ. Và có ai thấy khổ thân con Au này không? Viết thế này có ngày em bị gạnh đá chôn xuống tận lõi Trái đất! Yêu mị đi để mị viếtYêu!!!~~~~#Yun_WinCmt đi... tui hóng cmt cơ

Ta cùng nhau quay trở về quá khứ.

- Chào bạn! Mình là Bảo Anh, mình sẽ là người giúp đỡ bạn.

Bảo ANh không-biết-từ-đâu chui ra, ngồi phịch xuông chỗ trống bên cạnh Khải. Quay qua quay lại, cô nghiêng đầu ngắm anh. Người gì đâu mà đẹp mê hồn vậy nè? Da thì trắng, mũi cao, môi hồng hồng, nhỏ nhỏ, xinh xinh. Đáng yêu chết đi được ấy ( Lưu í, hồi còn là trẻ thơ ngoan hiền =))))) Nhưng cô thích anh cười hơn, cười thì anh sẽ để lộ răng khểnh nhé, xinh dã man luôn nhá! Đang chắm chú ngắm nghía cái vẻ đẹp mê hồn đó, bỗng chủ nhận cuura vẻ đẹp quay sang, cười cười hỏi.

- Bạn là fan của mình sao?

- À....à....đúng thế. Mình là T...ti..tiểu....

- Tiểu Bàng Giải! Bạn phải nhớ chứ.Bảo Anh gục mặt xuống bàn.

Chài ai....Ngượng chết con thôi mẹ ơi.... Quể? Tại sao con có thể quên tên nhà mình thế được cơ chứ? Mặt và tai cô đồng thời đỏ ửng lên khiến cho ai đó ngồi cạnh phải hoảng hốt giơ tay ra, định sờ trán xem có sốt không ( Ôi.....anh là anh làm cho mấy nghìn người đỏ mặt như sốt chớ hăm phải mình thị nở đó đâu).- Cả lớp! Đứng!Tiếng ông lớp trưởng vang lên, giải thoát cho nguy cơ nhập viện vì thiếu máu của Bảo Anh. Xém chút nữa là tay anh chạm vào mặt cô rồi. Cô thầm cảm ơn bà Văn đã cứu cô lần này, nhưng cũng hời tiếc, dù gì mà á! Nếu được anh chạm vào một cái thì đâu có chết ai...( TBG đâu nhào vô cho tui!!!!)~~ Và thế là cái sự hụt đó làm cho ông Khải nhà mình ngẩn ngơ mất mấy ngày đấy các thím ạ!!!~~~Thấy hai anh chị nhà mình có vẻ tình củm quá....nên bốn đứa nó: Nó, Hà, Nguyên, Tỉ đã chụm đầu bàn kế sách cho cuộc tình nó nở hoa

_____________Ta cùng nhảy qua hai ngày sau nhoé._________

- Hôm nay em với Hà phải đi ăn cùng công ti, mọi người ở nhà vui vẻ nhé!!!

Một lí do cực kì đơn gian nhưng không hề làm cho bà chị Bảo Anh ngây thơ gà mái tơ nhà chúng ta nghi ngờ. Thế là tối đó, Bảo Anh đã ở nhà cùng ba à nhầm...2 con quỷ con. Thiên với Nguyên kêu đói nên chị í đã nấu hăn một bữa cơm khá đơn giản.( đơn giản cái quái quỷ gì???) Một bữa ăn bào gồm: Cá kho, Rau luộc, Thịt chiên xù, Canh cá nấu dưa,..... Hai nhóc em măm măm rõ ngon rồi biến lên tầng hai báo cáo cho hai côn người đang đi ăn bụi ở ngoài đường.Còn ông anh...ngồi ăn trong thấn thờ.....Cha mạ ơi....Ngon quá vầy nè....( Ba con người nấu ăn siêu ngon mà). Sau khi ăn, anh ra coi ti vi, bật K-Pop lên thì phát bài N.O của BTS ( Sặc) CHị Bảo Anh rửa vội bát rồi chạy ra la hét.

-AAAAAAA! Bangtansoyeondan của đời em!!!!!!! ( Phụt)

- Hết hồn.

- Chài ai các ộp pa của em đẹp zaiiiiiiii! Đẹp zai No.1 luôn a~

Tắt ti vi cái bụp, anh vứt cái điều khiển ra xó rồi hậm hực đi vào bếp uống nước. Hết bài N.O lại đến bài "No more dream". Trời ơi má.....- đang xem một cách say sưa, bông Bảo Anh (lại) la lên.

- MÁ ƠI!!!!

- Hâm nặng.

- Park Jimin khoe múi kìa má ơiiiiiiiiiii! Sáu múi đó Má ơi! Con yêu Má nhứt á!

- Phụt! khụ khụ khụ....- Và anh đã sặc nước! Múi mới chả miếc! tưởng anh đây không có á?( 1 múi chứ mấy) Hừ! Anh sẽ đi tập cho có múi để show cho các cưng nhé!( về ở với Thiên tổng anh ơi ~). Mặc cho anh quyết tâm có múi trong bếp kia, Bảo Anh ngây thơ như con nhện giăng tơ vẫn cư hò hét!

- Jungkook! Jimin! Hoseok! Yoongi! Namjoon! Seokjin! Taehuyunh! Các oppa là đẹp trai nhất a~~~~~~

" Đẹp trai nhất?" Anh nổi máu điên. Hùng hổ xông ra phòng khách, anh giằng lấy cái điều khiển, quát!

-Ộp với chả pa! Trả ti vi cho anh xem.

- XÍa! thèm vào mà tranh ti vi với anh! Em đi lên tầng xem bằng máy tính có khi còn hay hơn!

ÔI và khi chị í đã bay vèo lên tầng, anh ngồi phịch xuống ghế, hô mưa gọi gió khiến hai con bé ở ngoài đường đã lạnh lại lạnh hơn cơ. Và có ai thấy khổ thân con Au này không? Viết thế này có ngày em bị gạnh đá chôn xuống tận lõi Trái đất! Yêu mị đi để mị viết

Yêu!!!~~~~

#Yun_Win

Cmt đi... tui hóng cmt cơ

Thần Tượng Hay YêuTác giả: Bảo Bảo- Thiên Nhi!!!-Hà hét- Dậy ngay cho tui!!! - Cho tui ngủ thêm một chút nữa thôi.-Nhi trùm chăn lên mặt. - Sẵp trễ giờ vô lớp rồi mà còn ngủ nghê gì nữa. Ai bảo tối hôm qua học cho lắm vào hả?- Hà gắt - Ờ thì sao?-Nhi ló đầu ra khỏi chăn.- Còn bà thì suốt ngày dán mắt vào cái máy tính, ngắm thằng Vương Nguyên của bà cho đã vô rồi giờ đeo kính. -Xí- Hà tức- Tui là fan của ảnh mà. Còn hơn bà, là một Thiên Chỉ Hạc mà không chịu tìm hiểu thông tin về Thiên Tỷ, lúc nào cũng để tui phải tìm hộ. - Mà sao bà lại ở đây?- Nhi đánh trông lảng. - Ba mẹ tui đi công tác nữa rồi. Tui qua ở với bà khoảng nửa năm. - Ê ê bà đùa tui chắc!! Một tháng còn được chứ sao lại nửa năm? - Thì ba mẹ tui phải sang đó quản kí mạng lưới gì gì ở Trung Quốc nên bỏ tui lại 1 mình. - Tưởng bà thích đi Trung cơ mà? Sao k đi cùng. - Ba mẹ tui không cho đi. - Thôi đi học không trễ giờ. -Ừ Vậy đấy, hai cô bạn thân này đã gắn bó với nhau từ bé mà chỉ biết bắt bẻ nhau đủ kiểu. Nhưng thực ra họ rát thân với nhau. Chỉ là Hà… Ta cùng nhau quay trở về quá khứ.- Chào bạn! Mình là Bảo Anh, mình sẽ là người giúp đỡ bạn.Bảo ANh không-biết-từ-đâu chui ra, ngồi phịch xuông chỗ trống bên cạnh Khải. Quay qua quay lại, cô nghiêng đầu ngắm anh. Người gì đâu mà đẹp mê hồn vậy nè? Da thì trắng, mũi cao, môi hồng hồng, nhỏ nhỏ, xinh xinh. Đáng yêu chết đi được ấy ( Lưu í, hồi còn là trẻ thơ ngoan hiền =))))) Nhưng cô thích anh cười hơn, cười thì anh sẽ để lộ răng khểnh nhé, xinh dã man luôn nhá! Đang chắm chú ngắm nghía cái vẻ đẹp mê hồn đó, bỗng chủ nhận cuura vẻ đẹp quay sang, cười cười hỏi.- Bạn là fan của mình sao?- À....à....đúng thế. Mình là T...ti..tiểu....- Tiểu Bàng Giải! Bạn phải nhớ chứ.Bảo Anh gục mặt xuống bàn.Chài ai....Ngượng chết con thôi mẹ ơi.... Quể? Tại sao con có thể quên tên nhà mình thế được cơ chứ? Mặt và tai cô đồng thời đỏ ửng lên khiến cho ai đó ngồi cạnh phải hoảng hốt giơ tay ra, định sờ trán xem có sốt không ( Ôi.....anh là anh làm cho mấy nghìn người đỏ mặt như sốt chớ hăm phải mình thị nở đó đâu).- Cả lớp! Đứng!Tiếng ông lớp trưởng vang lên, giải thoát cho nguy cơ nhập viện vì thiếu máu của Bảo Anh. Xém chút nữa là tay anh chạm vào mặt cô rồi. Cô thầm cảm ơn bà Văn đã cứu cô lần này, nhưng cũng hời tiếc, dù gì mà á! Nếu được anh chạm vào một cái thì đâu có chết ai...( TBG đâu nhào vô cho tui!!!!)~~ Và thế là cái sự hụt đó làm cho ông Khải nhà mình ngẩn ngơ mất mấy ngày đấy các thím ạ!!!~~~Thấy hai anh chị nhà mình có vẻ tình củm quá....nên bốn đứa nó: Nó, Hà, Nguyên, Tỉ đã chụm đầu bàn kế sách cho cuộc tình nó nở hoa_____________Ta cùng nhảy qua hai ngày sau nhoé._________- Hôm nay em với Hà phải đi ăn cùng công ti, mọi người ở nhà vui vẻ nhé!!!Một lí do cực kì đơn gian nhưng không hề làm cho bà chị Bảo Anh ngây thơ gà mái tơ nhà chúng ta nghi ngờ. Thế là tối đó, Bảo Anh đã ở nhà cùng ba à nhầm...2 con quỷ con. Thiên với Nguyên kêu đói nên chị í đã nấu hăn một bữa cơm khá đơn giản.( đơn giản cái quái quỷ gì???) Một bữa ăn bào gồm: Cá kho, Rau luộc, Thịt chiên xù, Canh cá nấu dưa,..... Hai nhóc em măm măm rõ ngon rồi biến lên tầng hai báo cáo cho hai côn người đang đi ăn bụi ở ngoài đường.Còn ông anh...ngồi ăn trong thấn thờ.....Cha mạ ơi....Ngon quá vầy nè....( Ba con người nấu ăn siêu ngon mà). Sau khi ăn, anh ra coi ti vi, bật K-Pop lên thì phát bài N.O của BTS ( Sặc) CHị Bảo Anh rửa vội bát rồi chạy ra la hét.-AAAAAAA! Bangtansoyeondan của đời em!!!!!!! ( Phụt)- Hết hồn.- Chài ai các ộp pa của em đẹp zaiiiiiiii! Đẹp zai No.1 luôn a~Tắt ti vi cái bụp, anh vứt cái điều khiển ra xó rồi hậm hực đi vào bếp uống nước. Hết bài N.O lại đến bài "No more dream". Trời ơi má.....- đang xem một cách say sưa, bông Bảo Anh (lại) la lên.- MÁ ƠI!!!!- Hâm nặng.- Park Jimin khoe múi kìa má ơiiiiiiiiiii! Sáu múi đó Má ơi! Con yêu Má nhứt á!- Phụt! khụ khụ khụ....- Và anh đã sặc nước! Múi mới chả miếc! tưởng anh đây không có á?( 1 múi chứ mấy) Hừ! Anh sẽ đi tập cho có múi để show cho các cưng nhé!( về ở với Thiên tổng anh ơi ~). Mặc cho anh quyết tâm có múi trong bếp kia, Bảo Anh ngây thơ như con nhện giăng tơ vẫn cư hò hét!- Jungkook! Jimin! Hoseok! Yoongi! Namjoon! Seokjin! Taehuyunh! Các oppa là đẹp trai nhất a~~~~~~" Đẹp trai nhất?" Anh nổi máu điên. Hùng hổ xông ra phòng khách, anh giằng lấy cái điều khiển, quát!-Ộp với chả pa! Trả ti vi cho anh xem.- XÍa! thèm vào mà tranh ti vi với anh! Em đi lên tầng xem bằng máy tính có khi còn hay hơn!ÔI và khi chị í đã bay vèo lên tầng, anh ngồi phịch xuống ghế, hô mưa gọi gió khiến hai con bé ở ngoài đường đã lạnh lại lạnh hơn cơ. Và có ai thấy khổ thân con Au này không? Viết thế này có ngày em bị gạnh đá chôn xuống tận lõi Trái đất! Yêu mị đi để mị viếtYêu!!!~~~~#Yun_WinCmt đi... tui hóng cmt cơ

Chương 30: Ngoại truyện Khải - Anh (p1)