nó; mã linh nhi 15t;vẻ đẹp trong sáng như mọt tiên nữ đôi mắt trong veo thuần khiet đôi môi nhỏ nhắn căng mọng làm người ta chỉ muốn chạm vào,làn da trắng không tì vết mịn màng luôn cười tươi nụ cười như ánh nắng ban mai thu hút mọi người - cậu 20t;mã thiên lâm là một người ít nói lạnh lùng rất đẹp trai -anh 21t;mã thiên vũ một người độc ác tàn nhẫn cực vẻ đẹp trai như một ma vương -hắn 22 t ;mã thiên minh là một người anh cả tính tính khó đoán đẹp trai một cô gái như nó sẽ chọn ai đây

Chương 65: Hiểu Nhầm

Bảo Bối Của Tam Đại Thiếu Gia Lạnh LùngTác giả: Dương Tiểu Linhnó; mã linh nhi 15t;vẻ đẹp trong sáng như mọt tiên nữ đôi mắt trong veo thuần khiet đôi môi nhỏ nhắn căng mọng làm người ta chỉ muốn chạm vào,làn da trắng không tì vết mịn màng luôn cười tươi nụ cười như ánh nắng ban mai thu hút mọi người - cậu 20t;mã thiên lâm là một người ít nói lạnh lùng rất đẹp trai -anh 21t;mã thiên vũ một người độc ác tàn nhẫn cực vẻ đẹp trai như một ma vương -hắn 22 t ;mã thiên minh là một người anh cả tính tính khó đoán đẹp trai một cô gái như nó sẽ chọn ai đây -------------ở chỗ Thiên Lâm cậu đang rất lo lắng đi tìm Cô lo sợ Cô lại trốn và bỏ rơi Cậu lần nữađang đi vội trên đường mịt mờ Cậu nhìn thấy Cô với Anh đang đứng cùng nhau khuôn mặt Thiên Lâm như đông cứng lại,trái tim Cậu đau đớn đến khó tả,hóa ra Cô trốn Cậu đi tìmAnh của mình saoCậu đôi mắt đỏ ngầu đau khổ nhìn hai người.Cô vẫn chọn Thiên Minh mà không chọn Cậu,Cậu cười nhẹ cho mình và bước đi lang thang trên đường-------Cô im lặng nhìn vào khuôn mặt Anh-bây giờ Anh đưa em về ngày Anh sẽ chờ câu trả lời của em: Thiên Minh gọi một chiếc xe đến đưa Cô về chỗ Thiên Lâmtrong xe mọi vật đều im lặng thing,chỉ có tiếng động cơ chạyđến nhà Thiên Lâm Cô mở cửa xe ra đi vào,Anh cũng lái xe điCô mở cửa chiếc cửa hình như không khóa chắc Thiên Lâm đã về,Cô nhẹ nhàng vào nhà,nhưng không có ai cả......-Anh Thiên Lâm: Cô gọi Cậunhưng không có ai trả lời,Cô không biết Thiên Lâm đi đâu,lúc nãy Cô đi tìm cũng không thấy vậy Cậu đi đâu được chứ Cô lo lắng ra ghế sôpa ngồi chờ CậuThiên Lâm lững thững đi trên đường,trên môi Thiên Lâm còn chút vết máu còn trên môi,Cậu nhẹ nhàng lau đi----Cậu chủ Cậu không sao chứ: trợ lí hỏi Thiên MinhThiên Minh xoay nhẹ chiếc nhẫn tròn trên tay-không sao: Thiên Minh trả lời-Người lúc nãy tôi thấy rất quen:-Những thứ cậu nhìn thấy lúc nãy nên quên đi: Thiên Minh ra lệnh-da tôi biết;Thiên Vũ sau việc đó chán nản lên phòng ngủ,đã khuya nhưng Thiên Vũ vẫn không ngủ được Thiên Vũ nhấc nhẹ ngụm cà phê đắng ngắt uống,nhìn lại bàn tay lúc nãy mình đánhThiên Lâm,cười nhẹ,chắc Cậu điên lên vì Cô rồi

-------------

ở chỗ Thiên Lâm cậu đang rất lo lắng đi tìm Cô lo sợ Cô lại trốn và bỏ rơi Cậu lần nữa

đang đi vội trên đường mịt mờ Cậu nhìn thấy Cô với Anh đang đứng cùng nhau khuôn mặt Thiên Lâm như đông cứng lại,trái tim Cậu đau đớn đến khó tả,hóa ra Cô trốn Cậu đi tìm

Anh của mình sao

Cậu đôi mắt đỏ ngầu đau khổ nhìn hai người.Cô vẫn chọn Thiên Minh mà không chọn Cậu,Cậu cười nhẹ cho mình và bước đi lang thang trên đường

-------

Cô im lặng nhìn vào khuôn mặt Anh

-bây giờ Anh đưa em về ngày Anh sẽ chờ câu trả lời của em: Thiên Minh gọi một chiếc xe đến đưa Cô về chỗ Thiên Lâm

trong xe mọi vật đều im lặng thing,chỉ có tiếng động cơ chạy

đến nhà Thiên Lâm Cô mở cửa xe ra đi vào,Anh cũng lái xe đi

Cô mở cửa chiếc cửa hình như không khóa chắc Thiên Lâm đã về,Cô nhẹ nhàng vào nhà,nhưng không có ai cả......

-Anh Thiên Lâm: Cô gọi Cậu

nhưng không có ai trả lời,Cô không biết Thiên Lâm đi đâu,lúc nãy Cô đi tìm cũng không thấy vậy Cậu đi đâu được chứ Cô lo lắng ra ghế sôpa ngồi chờ Cậu

Thiên Lâm lững thững đi trên đường,trên môi Thiên Lâm còn chút vết máu còn trên môi,Cậu nhẹ nhàng lau đi

---

-Cậu chủ Cậu không sao chứ: trợ lí hỏi Thiên Minh

Thiên Minh xoay nhẹ chiếc nhẫn tròn trên tay

-không sao: Thiên Minh trả lời

-Người lúc nãy tôi thấy rất quen:

-Những thứ cậu nhìn thấy lúc nãy nên quên đi: Thiên Minh ra lệnh

-da tôi biết;

Thiên Vũ sau việc đó chán nản lên phòng ngủ,đã khuya nhưng Thiên Vũ vẫn không ngủ được Thiên Vũ nhấc nhẹ ngụm cà phê đắng ngắt uống,nhìn lại bàn tay lúc nãy mình đánh

Thiên Lâm,cười nhẹ,chắc Cậu điên lên vì Cô rồi

Bảo Bối Của Tam Đại Thiếu Gia Lạnh LùngTác giả: Dương Tiểu Linhnó; mã linh nhi 15t;vẻ đẹp trong sáng như mọt tiên nữ đôi mắt trong veo thuần khiet đôi môi nhỏ nhắn căng mọng làm người ta chỉ muốn chạm vào,làn da trắng không tì vết mịn màng luôn cười tươi nụ cười như ánh nắng ban mai thu hút mọi người - cậu 20t;mã thiên lâm là một người ít nói lạnh lùng rất đẹp trai -anh 21t;mã thiên vũ một người độc ác tàn nhẫn cực vẻ đẹp trai như một ma vương -hắn 22 t ;mã thiên minh là một người anh cả tính tính khó đoán đẹp trai một cô gái như nó sẽ chọn ai đây -------------ở chỗ Thiên Lâm cậu đang rất lo lắng đi tìm Cô lo sợ Cô lại trốn và bỏ rơi Cậu lần nữađang đi vội trên đường mịt mờ Cậu nhìn thấy Cô với Anh đang đứng cùng nhau khuôn mặt Thiên Lâm như đông cứng lại,trái tim Cậu đau đớn đến khó tả,hóa ra Cô trốn Cậu đi tìmAnh của mình saoCậu đôi mắt đỏ ngầu đau khổ nhìn hai người.Cô vẫn chọn Thiên Minh mà không chọn Cậu,Cậu cười nhẹ cho mình và bước đi lang thang trên đường-------Cô im lặng nhìn vào khuôn mặt Anh-bây giờ Anh đưa em về ngày Anh sẽ chờ câu trả lời của em: Thiên Minh gọi một chiếc xe đến đưa Cô về chỗ Thiên Lâmtrong xe mọi vật đều im lặng thing,chỉ có tiếng động cơ chạyđến nhà Thiên Lâm Cô mở cửa xe ra đi vào,Anh cũng lái xe điCô mở cửa chiếc cửa hình như không khóa chắc Thiên Lâm đã về,Cô nhẹ nhàng vào nhà,nhưng không có ai cả......-Anh Thiên Lâm: Cô gọi Cậunhưng không có ai trả lời,Cô không biết Thiên Lâm đi đâu,lúc nãy Cô đi tìm cũng không thấy vậy Cậu đi đâu được chứ Cô lo lắng ra ghế sôpa ngồi chờ CậuThiên Lâm lững thững đi trên đường,trên môi Thiên Lâm còn chút vết máu còn trên môi,Cậu nhẹ nhàng lau đi----Cậu chủ Cậu không sao chứ: trợ lí hỏi Thiên MinhThiên Minh xoay nhẹ chiếc nhẫn tròn trên tay-không sao: Thiên Minh trả lời-Người lúc nãy tôi thấy rất quen:-Những thứ cậu nhìn thấy lúc nãy nên quên đi: Thiên Minh ra lệnh-da tôi biết;Thiên Vũ sau việc đó chán nản lên phòng ngủ,đã khuya nhưng Thiên Vũ vẫn không ngủ được Thiên Vũ nhấc nhẹ ngụm cà phê đắng ngắt uống,nhìn lại bàn tay lúc nãy mình đánhThiên Lâm,cười nhẹ,chắc Cậu điên lên vì Cô rồi

Chương 65: Hiểu Nhầm