Đại tướng quân Lâm Phong kháng địch vinh quy, Hoàng Phủ Đế Quốc từ già đến trẻ đều vui mừng khôn xiết, hoàng đế đương triều Hoàng Phủ Thiên Nguyên càng cử hành nghi thức long trọng, hoàng tử chư thần tự mình ra nghênh đón đế quốc tướng quân thắng trận khải hoàn. Trời xanh như tẩy, ngàn dặm không một bóng mây, tia nắng mùa thu cuối cùng rơi vãi trên những bộ áo giáp lạnh băng dính đầy máu tươi và bùn đất của binh lính đế quốc, cuối cùng khi hàn đông hiu quạnh sắp về, Lâm tướng quân một lần hành động công phá địch Bắc xâm lăng, mang thắng lợi vẻ vang về cho Hoàng Phủ Đế Quốc, vậy là mùa đông giá lạnh năm nay, rốt cuộc không cần phải vượt qua ở bên ngoài. Dù là cuối thu, nhưng hoa tươi vẫn như cũ đoá đoá rắc về phía quân đội khải hoàn, các cô nương tuổi trẻ mỹ mạo đồng loạt thay đổi điệu bộ thu liễm mềm mại ngày thường, điên cuồng hướng về phía binh lính gào thét lên những lời yêu thương. Hoàng Phủ Đế Quốc dân phong cởi mở, mấy chuyện hoàng cầu phượng* này không còn là chuyện hiếm lạ gì…

Chương 7: Tiên hiệp

Cửu Thiên Liên SinhTác giả: Vạn Diệt Chi ThươngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Xuyên KhôngĐại tướng quân Lâm Phong kháng địch vinh quy, Hoàng Phủ Đế Quốc từ già đến trẻ đều vui mừng khôn xiết, hoàng đế đương triều Hoàng Phủ Thiên Nguyên càng cử hành nghi thức long trọng, hoàng tử chư thần tự mình ra nghênh đón đế quốc tướng quân thắng trận khải hoàn. Trời xanh như tẩy, ngàn dặm không một bóng mây, tia nắng mùa thu cuối cùng rơi vãi trên những bộ áo giáp lạnh băng dính đầy máu tươi và bùn đất của binh lính đế quốc, cuối cùng khi hàn đông hiu quạnh sắp về, Lâm tướng quân một lần hành động công phá địch Bắc xâm lăng, mang thắng lợi vẻ vang về cho Hoàng Phủ Đế Quốc, vậy là mùa đông giá lạnh năm nay, rốt cuộc không cần phải vượt qua ở bên ngoài. Dù là cuối thu, nhưng hoa tươi vẫn như cũ đoá đoá rắc về phía quân đội khải hoàn, các cô nương tuổi trẻ mỹ mạo đồng loạt thay đổi điệu bộ thu liễm mềm mại ngày thường, điên cuồng hướng về phía binh lính gào thét lên những lời yêu thương. Hoàng Phủ Đế Quốc dân phong cởi mở, mấy chuyện hoàng cầu phượng* này không còn là chuyện hiếm lạ gì… Người tu tiên được mọi người xưng là tiên hiệp, bọn họ hoặc là có thể hô phong hoán vũ, hoặc là có thể cầm lôi vũ hoả, thần thông quảng đại, võ công cao cường, người người thanh cao, người người thần bí, hoặc là ẩn hậu thế, hoặc là nấp trong thâm sơn, rất ít khi xuất hiện trong cõi trần thế, trong Hoàng Phủ Đế Quốc có một nơi gọi là Tiên Hiệp Điện.Thân là nhi tử của Lâm đại tướng quân, Lâm Cửu nhiều ít cũng biết tiên hiệp kỳ thật có chút liên hệ với Hoàng Phủ Đế Quốc, dù sao một phương là tiên hiệp có thể lên trời xuống đất, một phương là đế vương thống trị thiên hạ, không có liên hệ mới là kỳ quái, hơn nữa liên tưởng đến vị khai quốc hoàng đế của Hoàng Phủ Đế Quốc, Lâm Cửu thậm chí phỏng đoán khai quốc hoàng đế chính là một người tu tiên.Giấc mộng của nhân loại là gì? Là hoà bình, là bất tử, là được tự do tự tại thoả chí bay lượn.Hai năm trước sau khi tỉnh lại, Lâm Cửu phát hiện mình cư nhiên xuyên đến Tiên Hiệp Điện trong truyền thuyết, hơn nữa sư đệ của cha y – Lâm tướng quân là một tiên hiệp, tên là Vân Nhiễm, hiện tại là một trong số các trưởng lão của Tiên Hiệp Điện.Năm đó y vốn nên chết nhưng lại “sống lại”, thực khiến cho các vị tiên hiệp trong Tiên Hiệp Điện hoảng sợ, ngay cả đại trưởng lão trong Tiên Hiệp Điện cũng đã nói, cho dù có là Đại La thần tiên cũng không có biện pháp cứu sống Lâm Cửu, chính là ngày đó Lâm Cửu cư nhiên lại từ trong quan tài băng bò ra, chưa đến một ngày, đã có thể vui vẻ đi lại ăn uống như thường.Một người vốn đã nên chết làm sao có thể sống lại? Việc lạ này ngay cả chưởng môn Tiên Hiệp Điện pháp lực cao thâm cũng không tài nào hiểu nổi, sau khi Lâm Cửu tỉnh lại phát hiện trên trán mình có thêm một ấn ký hình hoa sen, người trong Tiên Hiệp Điện đoán rằng, có lẽ Lâm Cửu tai qua nạn khỏi, đại nạn không chết, ngược lại gặp được tiên duyên.Điều này quả thực khiến cho mọi người trong Tiên Hiệp Điện hâm mộ không thôi, tiên duyên a, những người tu tiên nhiều năm như bọn họ còn chưa từng nghe thấy chưa từng gặp qua a, chỉ có Lâm Cửu biết, đại khái có quan hệ gì đó với khối ngọc bội kiếp trước y vẫn đeo bên mình.Các sư huynh đệ cả ngày ru rú trong Tiên Hiệp Điện tu hành trong thâm sơn, không biết Lâm Cửu là người thế nào, chỉ có Vân Nhiễm từ nơi của Lâm tướng quân đã nghe được không ít, Lâm Cửu là một người bất học vô thuật*(văn dốt vũ dát), chơi bời lêu lổng, gia hoả được mỗi khuôn mặt, kết quả cư nhiên đánh bậy đánh bạ lại có được tiên duyên.Hơn nữa sau khi Lâm Cửu tỉnh lại không giống Lâm Cửu mà Vân Nhiễm vẫn thường nghe nhắc tới, Lâm tướng quân quân nói rằng Lâm Cửu vì được chiều chuộng mà sinh hư, cho nên có chút tuỳ hứng cao ngạo, thế nhưng mà Lâm Cửu sau khi tỉnh lại tính cách sáng sủa, xử sự hoà nhã, không kiêu ngạo không siềm nịnh, không nóng nảy, nhanh chóng kết bạn với mọi người, cũng không có biểu hiện gì bất thường.Tuy rằng Lâm Cửu hẳn là được tiên duyên, nhưng cụ thể là cái gì ai cũng không nhìn ra, Lâm Cửu vẫn như một người bình thường, không một chút tư chất pháp thuật, có thể nói còn yêu ớt hơn người bình thường đến ba phần.Vì thế hai năm nay Lâm Cửu mặc dù vẫn ở Tiên Hiệp Điện xem không ít sách vở nhưng cũng không học thêm được một tí pháp thuật nào, nhưng Vân Nhiễm vẫn dạy y một ít võ công giúp cường thân kiện thể, rèn luyện thân thể đơn giản Lâm Cửu có thể làm được, dù sao y cũng không muốn mình giống như một tên vô dụng, Lâm Cửu còn muốn rèn luyện được một thân cơ bắp, để sau này ra ngoài còn đi thú lão bà a!Trong Tiên Hiệp Điện mặc dù có không ít tiên nữ tỷ tỷ, đáng tiếc là các nàng đều gắng tu luyện không chơi đùa với y.Xui hơn nữa, Lâm Cửu còn bị lệnh cưỡng chế không được phép xuống núi

Người tu tiên được mọi người xưng là tiên hiệp, bọn họ hoặc là có thể hô phong hoán vũ, hoặc là có thể cầm lôi vũ hoả, thần thông quảng đại, võ công cao cường, người người thanh cao, người người thần bí, hoặc là ẩn hậu thế, hoặc là nấp trong thâm sơn, rất ít khi xuất hiện trong cõi trần thế, trong Hoàng Phủ Đế Quốc có một nơi gọi là Tiên Hiệp Điện.

Thân là nhi tử của Lâm đại tướng quân, Lâm Cửu nhiều ít cũng biết tiên hiệp kỳ thật có chút liên hệ với Hoàng Phủ Đế Quốc, dù sao một phương là tiên hiệp có thể lên trời xuống đất, một phương là đế vương thống trị thiên hạ, không có liên hệ mới là kỳ quái, hơn nữa liên tưởng đến vị khai quốc hoàng đế của Hoàng Phủ Đế Quốc, Lâm Cửu thậm chí phỏng đoán khai quốc hoàng đế chính là một người tu tiên.

Giấc mộng của nhân loại là gì? Là hoà bình, là bất tử, là được tự do tự tại thoả chí bay lượn.

Hai năm trước sau khi tỉnh lại, Lâm Cửu phát hiện mình cư nhiên xuyên đến Tiên Hiệp Điện trong truyền thuyết, hơn nữa sư đệ của cha y – Lâm tướng quân là một tiên hiệp, tên là Vân Nhiễm, hiện tại là một trong số các trưởng lão của Tiên Hiệp Điện.

Năm đó y vốn nên chết nhưng lại “sống lại”, thực khiến cho các vị tiên hiệp trong Tiên Hiệp Điện hoảng sợ, ngay cả đại trưởng lão trong Tiên Hiệp Điện cũng đã nói, cho dù có là Đại La thần tiên cũng không có biện pháp cứu sống Lâm Cửu, chính là ngày đó Lâm Cửu cư nhiên lại từ trong quan tài băng bò ra, chưa đến một ngày, đã có thể vui vẻ đi lại ăn uống như thường.

Một người vốn đã nên chết làm sao có thể sống lại? Việc lạ này ngay cả chưởng môn Tiên Hiệp Điện pháp lực cao thâm cũng không tài nào hiểu nổi, sau khi Lâm Cửu tỉnh lại phát hiện trên trán mình có thêm một ấn ký hình hoa sen, người trong Tiên Hiệp Điện đoán rằng, có lẽ Lâm Cửu tai qua nạn khỏi, đại nạn không chết, ngược lại gặp được tiên duyên.

Điều này quả thực khiến cho mọi người trong Tiên Hiệp Điện hâm mộ không thôi, tiên duyên a, những người tu tiên nhiều năm như bọn họ còn chưa từng nghe thấy chưa từng gặp qua a, chỉ có Lâm Cửu biết, đại khái có quan hệ gì đó với khối ngọc bội kiếp trước y vẫn đeo bên mình.

Các sư huynh đệ cả ngày ru rú trong Tiên Hiệp Điện tu hành trong thâm sơn, không biết Lâm Cửu là người thế nào, chỉ có Vân Nhiễm từ nơi của Lâm tướng quân đã nghe được không ít, Lâm Cửu là một người bất học vô thuật*

(văn dốt vũ dát)

, chơi bời lêu lổng, gia hoả được mỗi khuôn mặt, kết quả cư nhiên đánh bậy đánh bạ lại có được tiên duyên.

Hơn nữa sau khi Lâm Cửu tỉnh lại không giống Lâm Cửu mà Vân Nhiễm vẫn thường nghe nhắc tới, Lâm tướng quân quân nói rằng Lâm Cửu vì được chiều chuộng mà sinh hư, cho nên có chút tuỳ hứng cao ngạo, thế nhưng mà Lâm Cửu sau khi tỉnh lại tính cách sáng sủa, xử sự hoà nhã, không kiêu ngạo không siềm nịnh, không nóng nảy, nhanh chóng kết bạn với mọi người, cũng không có biểu hiện gì bất thường.

Tuy rằng Lâm Cửu hẳn là được tiên duyên, nhưng cụ thể là cái gì ai cũng không nhìn ra, Lâm Cửu vẫn như một người bình thường, không một chút tư chất pháp thuật, có thể nói còn yêu ớt hơn người bình thường đến ba phần.

Vì thế hai năm nay Lâm Cửu mặc dù vẫn ở Tiên Hiệp Điện xem không ít sách vở nhưng cũng không học thêm được một tí pháp thuật nào, nhưng Vân Nhiễm vẫn dạy y một ít võ công giúp cường thân kiện thể, rèn luyện thân thể đơn giản Lâm Cửu có thể làm được, dù sao y cũng không muốn mình giống như một tên vô dụng, Lâm Cửu còn muốn rèn luyện được một thân cơ bắp, để sau này ra ngoài còn đi thú lão bà a!

Trong Tiên Hiệp Điện mặc dù có không ít tiên nữ tỷ tỷ, đáng tiếc là các nàng đều gắng tu luyện không chơi đùa với y.

Xui hơn nữa, Lâm Cửu còn bị lệnh cưỡng chế không được phép xuống núi

Cửu Thiên Liên SinhTác giả: Vạn Diệt Chi ThươngTruyện Cổ Đại, Truyện Đam Mỹ, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Xuyên KhôngĐại tướng quân Lâm Phong kháng địch vinh quy, Hoàng Phủ Đế Quốc từ già đến trẻ đều vui mừng khôn xiết, hoàng đế đương triều Hoàng Phủ Thiên Nguyên càng cử hành nghi thức long trọng, hoàng tử chư thần tự mình ra nghênh đón đế quốc tướng quân thắng trận khải hoàn. Trời xanh như tẩy, ngàn dặm không một bóng mây, tia nắng mùa thu cuối cùng rơi vãi trên những bộ áo giáp lạnh băng dính đầy máu tươi và bùn đất của binh lính đế quốc, cuối cùng khi hàn đông hiu quạnh sắp về, Lâm tướng quân một lần hành động công phá địch Bắc xâm lăng, mang thắng lợi vẻ vang về cho Hoàng Phủ Đế Quốc, vậy là mùa đông giá lạnh năm nay, rốt cuộc không cần phải vượt qua ở bên ngoài. Dù là cuối thu, nhưng hoa tươi vẫn như cũ đoá đoá rắc về phía quân đội khải hoàn, các cô nương tuổi trẻ mỹ mạo đồng loạt thay đổi điệu bộ thu liễm mềm mại ngày thường, điên cuồng hướng về phía binh lính gào thét lên những lời yêu thương. Hoàng Phủ Đế Quốc dân phong cởi mở, mấy chuyện hoàng cầu phượng* này không còn là chuyện hiếm lạ gì… Người tu tiên được mọi người xưng là tiên hiệp, bọn họ hoặc là có thể hô phong hoán vũ, hoặc là có thể cầm lôi vũ hoả, thần thông quảng đại, võ công cao cường, người người thanh cao, người người thần bí, hoặc là ẩn hậu thế, hoặc là nấp trong thâm sơn, rất ít khi xuất hiện trong cõi trần thế, trong Hoàng Phủ Đế Quốc có một nơi gọi là Tiên Hiệp Điện.Thân là nhi tử của Lâm đại tướng quân, Lâm Cửu nhiều ít cũng biết tiên hiệp kỳ thật có chút liên hệ với Hoàng Phủ Đế Quốc, dù sao một phương là tiên hiệp có thể lên trời xuống đất, một phương là đế vương thống trị thiên hạ, không có liên hệ mới là kỳ quái, hơn nữa liên tưởng đến vị khai quốc hoàng đế của Hoàng Phủ Đế Quốc, Lâm Cửu thậm chí phỏng đoán khai quốc hoàng đế chính là một người tu tiên.Giấc mộng của nhân loại là gì? Là hoà bình, là bất tử, là được tự do tự tại thoả chí bay lượn.Hai năm trước sau khi tỉnh lại, Lâm Cửu phát hiện mình cư nhiên xuyên đến Tiên Hiệp Điện trong truyền thuyết, hơn nữa sư đệ của cha y – Lâm tướng quân là một tiên hiệp, tên là Vân Nhiễm, hiện tại là một trong số các trưởng lão của Tiên Hiệp Điện.Năm đó y vốn nên chết nhưng lại “sống lại”, thực khiến cho các vị tiên hiệp trong Tiên Hiệp Điện hoảng sợ, ngay cả đại trưởng lão trong Tiên Hiệp Điện cũng đã nói, cho dù có là Đại La thần tiên cũng không có biện pháp cứu sống Lâm Cửu, chính là ngày đó Lâm Cửu cư nhiên lại từ trong quan tài băng bò ra, chưa đến một ngày, đã có thể vui vẻ đi lại ăn uống như thường.Một người vốn đã nên chết làm sao có thể sống lại? Việc lạ này ngay cả chưởng môn Tiên Hiệp Điện pháp lực cao thâm cũng không tài nào hiểu nổi, sau khi Lâm Cửu tỉnh lại phát hiện trên trán mình có thêm một ấn ký hình hoa sen, người trong Tiên Hiệp Điện đoán rằng, có lẽ Lâm Cửu tai qua nạn khỏi, đại nạn không chết, ngược lại gặp được tiên duyên.Điều này quả thực khiến cho mọi người trong Tiên Hiệp Điện hâm mộ không thôi, tiên duyên a, những người tu tiên nhiều năm như bọn họ còn chưa từng nghe thấy chưa từng gặp qua a, chỉ có Lâm Cửu biết, đại khái có quan hệ gì đó với khối ngọc bội kiếp trước y vẫn đeo bên mình.Các sư huynh đệ cả ngày ru rú trong Tiên Hiệp Điện tu hành trong thâm sơn, không biết Lâm Cửu là người thế nào, chỉ có Vân Nhiễm từ nơi của Lâm tướng quân đã nghe được không ít, Lâm Cửu là một người bất học vô thuật*(văn dốt vũ dát), chơi bời lêu lổng, gia hoả được mỗi khuôn mặt, kết quả cư nhiên đánh bậy đánh bạ lại có được tiên duyên.Hơn nữa sau khi Lâm Cửu tỉnh lại không giống Lâm Cửu mà Vân Nhiễm vẫn thường nghe nhắc tới, Lâm tướng quân quân nói rằng Lâm Cửu vì được chiều chuộng mà sinh hư, cho nên có chút tuỳ hứng cao ngạo, thế nhưng mà Lâm Cửu sau khi tỉnh lại tính cách sáng sủa, xử sự hoà nhã, không kiêu ngạo không siềm nịnh, không nóng nảy, nhanh chóng kết bạn với mọi người, cũng không có biểu hiện gì bất thường.Tuy rằng Lâm Cửu hẳn là được tiên duyên, nhưng cụ thể là cái gì ai cũng không nhìn ra, Lâm Cửu vẫn như một người bình thường, không một chút tư chất pháp thuật, có thể nói còn yêu ớt hơn người bình thường đến ba phần.Vì thế hai năm nay Lâm Cửu mặc dù vẫn ở Tiên Hiệp Điện xem không ít sách vở nhưng cũng không học thêm được một tí pháp thuật nào, nhưng Vân Nhiễm vẫn dạy y một ít võ công giúp cường thân kiện thể, rèn luyện thân thể đơn giản Lâm Cửu có thể làm được, dù sao y cũng không muốn mình giống như một tên vô dụng, Lâm Cửu còn muốn rèn luyện được một thân cơ bắp, để sau này ra ngoài còn đi thú lão bà a!Trong Tiên Hiệp Điện mặc dù có không ít tiên nữ tỷ tỷ, đáng tiếc là các nàng đều gắng tu luyện không chơi đùa với y.Xui hơn nữa, Lâm Cửu còn bị lệnh cưỡng chế không được phép xuống núi

Chương 7: Tiên hiệp